Những chiến sĩ Hải tộc tạo thành tấm lưới lớn này di chuyển với sự nhạy cảm kinh người.
Ví những chiến sĩ Hải tộc trong đội truy bắt này với từng cái tiết điểm trong "lưới đánh cá", vậy một khi khu vực nào đó ở trên "lưới đánh cá" có động tĩnh gì thì các tiết điểm sẽ co rút lại với tốc độ cực nhanh, trực tiếp khóa kín khu vực xảy ra biến động.
Đây cũng là lý do Khương Vọng đưa ra nhận định rằng không thể dùng cách đánh giết để phá vỡ thế cục.
Nhưng vào giờ phút này, nguyên nhân khiến tấm "lưới" này xảy ra biến động không phải do hắn.
Hắn vẫn ở ngay đây, còn chưa kịp làm bất cứ cái gì.
Hiện tại toàn bộ tu sĩ Nhân tộc đã trốn về Phù đảo, mà người đụng vào một điểm nào đó trên "lưới đánh cá" chỉ có thể là Chử Mật!
Chử Mật bị đội ngũ Hải tộc phát hiện?
Nói bí thuật ẩn nấp Lương Thượng Lâu không thể sánh với nặc y cũng được, nói hắn ta cũng gặp phải cảnh ngộ khốn đốn không thể tránh khỏi cũng tốt. Bất kể nói như thế nào, thì biến cố bất ngờ này cũng tạo ra cơ hội cho Khương Vọng.
Lúc này, hắn không chỉ nằm trong vùng an toàn "mắt lưới" một lần nữa, mà cái khe hở an toàn này đang nhanh chóng rộng mỡ.
Vốn dĩ Khương Vọng có thể lợi dụng cơ hội này rồi phá vỡ vòng vây.
Nhưng không biết tại sao, lúc này trong đầu hắn lại nghĩ đến câu nói kia của Đinh Cảnh Sơn... "Đến Mê Giới, đều là đồng đội".
Một câu nói quá giản dị, quá đơn giản.
Nhưng để lại dấu ấn quá sâu sắc.
Thậm chí Khương Vọng đang nghĩ rằng, đột nhiên Chử Mật bị phát hiện, liệu có phải là hắn ta cố tình tạo ra động tĩnh để thu hút sự chú ý và dẫn dắt đám Hải tộc rời đi giúp hắn hay không?
Tuy rằng khả năng này là cực kỳ nhỏ bé. Mà tên kia trông cũng cực kỳ không đáng tin.
Nhưng dù sao Phù Ngạn Thanh cũng đã nói, về việc này thì có thể tín nhiệm Chử Mật.
Khương Vọng suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định. Hắn dùng một chân đạp tan mây xanh, thân hình nhanh chóng di chuyển, vừa lúc lại xuất hiện ngay trước mặt một Hải tộc cấp chiến tướng bị lạc đàn bởi vì đội hình bất ngờ thay đổi.
Không đợi đối phương có hành động gì, Khương Vọng trực tiếp dùng một kiếm chém đầu hắn ta!
Sau đó đè vật cưỡi - một con hải thú như hổ có vảy - của đối phương lại, rồi chiếm cứ bằng thần hồn nặc xà, lại bỏ một viên bảo châu trơn bóng chiếu rọi những đổi thay của núi sông vào miệng nó.
Viên bảo châu đó chính là Thận Vương Châu!
Chỉ cần một suy nghĩ cũng có thể khiến con hải thú này phát điên chạy ra xa.
Dưới tác dụng huyễn thuật của Thận Vương Châu, nó nghiễm nhiên biến thành dáng vẻ của Khương Vọng, khơi ra biển lửa rồi lừng lẫy đi nhanh. Thoáng chốc đã kinh động rất nhiều Hải tộc.
Khương Vọng cũng không quay đầu lại mà trực tiếp lao tới Giới Hà.
Bởi vì Chử Mật thu hút sự chú ý của Hải tộc đã tạo ra mối nguy hiểm cực lớn, thứ hắn có thể làm cũng chỉ có như vậy. Dù sao hắn cũng góp một viên Thận Vương Châu đấy!
"Về sau nếu như tên này không chết, thì nhất định bắt hắn ta trả.
Nếu không trả thì mỗi ngày đều mời hắn ta đi Tuần Phủ Kiểm uống trà! Mời tất cả sư phụ, đồ đệ, kể cả bằng hữu giao hảo hay đồng môn của hắn ta tới cùng" Khương Vọng vừa bay vừa hung dữ nghĩ.
Thanh bài bổ đầu kiểu gì cũng tìm ra cách đối phó với một tu sĩ xuất thân từ tông môn như Lương Thượng Lâu.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Chử Mật có thể sống sót nhờ lần giúp đỡ này.
"Vù vù vù..."
Chử Mật thở hổn hển hóa thành bóng người nửa trong suốt, bay sang trái rồi lại sang phải thật nhanh trên không trung để có thể tránh được những phép thuật công kích đang không ngừng đuổi theo ở phía sau.
Ngay lúc đại quân Hải tộc bao vây đảo thì hắn ta đã có suy nghĩ trốn đi, nhưng trong lòng hắn ta cũng biết khả năng chạy trốn là bằng không.
Sở dĩ Đinh Cảnh Sơn để cho Khương Vọng đi phá vòng vây lại làm một cách bí mật như vậy, chính là vì không muốn để những người khác biết, tránh ảnh hưởng đến sĩ khí.
Hắn ta biết nhất định trong đó có huyền cơ, vì thế nên lặng lẽ đuổi theo, chính là vì cho rằng Khương Vọng lai lịch bất phàm có thể làm một cái thuyền thuận gió chạy trốn, cùng nhau thoát khỏi Phù đảo.
Sau khi Phù Ngạn Thanh bắt được hắn ta, hắn ta gần như là vứt bỏ hết mặt mũi mới có được cơ hội sống sót.
Chử Mật hiểu rất rõ rằng nhất định phải bảo mật nghiêm ngặt việc Khương Vọng phá vỡ vòng vây trong thời điểm tình hình trận chiến cực kỳ kịch liệt. Vì thế hoặc là hắn ta sẽ bị trừng phạt bằng quân pháp, hoặc là chứng tỏ giá trị của bản thân, chứng tỏ mình không đáng chết.
Hắn ta lựa chọn giúp Khương Vọng phá vòng vây, đồng thời cũng là chân thành muốn giúp Khương Vọng phá vòng vây.
Thứ nhất, tuy rằng việc phá vòng vây cũng rất nguy hiểm, nhưng độ khả thi so với việc ở lại trên đảo nghênh chiến với đội quân Hải tộc vẫn cao hơn một tí.
Thứ hai, Chử Mật thật sự rất muốn thiết lập tình bạn với loại nhân vật có bối cảnh thâm hậu như Khương Vọng này. Chỉ có nhân vật ở mức độ này mới có thể giúp hắn ta rửa tội, để hắn ta không cần ở lại cái nơi quỷ quái như Mê Giới này nữa.
Hắn ta thật sự không muốn tiếp tục ở Mê Giới, không muốn ở thêm một ngày nào nữa!
Mỗi một ngày ở đây, chuyện thứ nhất làm sau khi tỉnh dậy chính xác nhận xem mình có còn sống hay không.
Chử Mật cực kỳ không muốn chết, nhưng nếu sống ở địa phương quỷ quái ăn bữa nay lo bữa mai như ở đây thì còn có thể sống bao lâu? Cho dù những lúc cần phải chiến đấu ra thì đều trốn trên đảo, nhưng như thế cũng không thể bảo đảm an toàn. Như tình thế Bạch Tượng Vương lần này chẳng phải rất nguy hiểm sao?
Cho nên Chử Mật thật sự tận tâm giúp Khương Vọng trốn thoát, nhưng sau khi Ngư Tự Khánh ngăn chặn Giới Hà, hắn ta nhận định rằng chuyến đi lần này đã vô vọng. Hắn ta và Khương Vọng có gộp lại cũng đều không phải đối thủ của Ngư Tự Khánh. Vì thế hắn ta tận tình khuyên nhủ, hy vọng Khương Vọng đừng mạo hiểm.
Thế mà Khương Vọng lại mở túi Mệnh Ảnh ra, trực tiếp thả hắn ta rời đi. Đây là điều mà Chử Mật không hề nghĩ tới.
Hắn ta xác thực lòng mình có biết ơn, nhưng vẫn quyết định lẩn trốn.
Bạch Tượng Vương bao vây Phù đảo, Ngư Tự Khánh truy giết Khương Vọng, không một ai nhằm vào hắn ta. Túi Lệnh Ảnh đã được giải trừ, hắn ta bây giờ là trời cao mặc cho chim bay, có thể dựa vào Biệt Tích Thuật cao siêu mà tìm một chỗ mới để trốn đi.
Chờ đến lúc sóng gió lắng xuống thì lại xuất hiện.
Dù cho cuối cùng Hải tộc hoàn toàn thắng lợi, đến lúc đó cũng sẽ không vì một tên vô danh tiểu tốt như hắn ta mà lục soát khu vực Đinh Mùi. Sau khi thế cục ổn định lại, chắc chắn có thể chạy thoát.
Nhưng gay go là, hắn ta lại bị phát hiện.