Tiềm Tung Thuật của hắn ta đạt trình độ hàng đầu ở toàn bộ phù đảo Đinh Mùi, ngoại trừ Phù Ngạn Thanh ra thì hắn ta tự nhận rằng mình không kém bất cứ ai. Vốn dĩ nghĩ đến việc trốn đi mấy chục ngày cũng không thành vấn đề. Thế nhưng hắn ta lại đánh giá thấp quyết tâm và lực độ của Hải tộc trong việc truy giết Khương Vọng.
Bạch Tượng Vương phái ra trọn một đội quân Hải sào, mà nhánh quân đội này lại chịu sự chỉ huy của Ngư Tự Khánh mà thiết lập nên một tấm lưới lớn khủng bố.
Thật không may là, hắn ta và Khương Vọng đều ở trong cái lưới này.
Khi mà tiểu đội Hải tộc kia hưng phấn xông lại, khi mà không bao lâu sau tiểu đội Hải tộc chiến đấu thứ hai đã xuất hiện, thì hắn ta biết mình không xong rồi.
Chử Mật đau khổ lăn lộn để sống tiếp ở Mê Giới, đã vùng vẫy lâu như vậy, lừa đảo để tăng để gia tăng sự đảm bảo cho tính mạng của mình, nhưng cuối cùng lại chết ở chỗ này.
Còn phải chết một cách vô duyên vô cớ.
Điều này không khỏi khiến người ta đau khổ mà.
"XXX mẹ ngươi! Ai không muốn cho ta sống, ta sẽ để người đó không sống được!"
Chử Mật đang bay nhanh âm thầm ước lượng hộp chứa đồ một chút rồi khẽ cắn răng, như thể muốn liều mạng một phen.
Đội ngũ Hải tộc truy đuổi hắn ta chợt tối loạn một hồi, có vẻ như là đang mờ mịt, như thể đang tự hỏi không biết có nên truy đuổi tiếp hay không.
Chử Mật không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hắn ta nắm bắt lấy cơ hội tốt này, một trận bạo phát đã kéo dài khoảng cách!
Cho đến lúc này, dáng vẻ của Khương Vọng bỗng nhiên thoáng hiện trong đầu hắn ta. Thiếu niên kia trực tiếp mở túi Mệnh Ảnh ra, thẳng thắn dứt khoát xoay người, đạp mây mà đi. Thật sự rất tiêu sái, rất khí phách. Giống như hắn ta thời trẻ mộng mơ sẽ trở thành thiếu hiệp.
Có phải tên tiểu tử kia bị phát hiện rồi không?
Chỉ có như vậy mới có thể giải thích vì sao có mấy tên Hải tộc đang đuổi giết hắn ta lại trực tiếp quay đầu.
Chử Mật hắn ta, chẳng qua chỉ là cửa thành cháy vạ đến cá dưới ao mà thôi...
Nhưng trong lòng Chữ Mật lại bỗng nghĩ, bản thân thật sự chỉ là người vô tội bị vạ lây thôi sao?
Đối với khu vực Đinh Mùi sắp bị hủy diệt mà nói, đến cùng thì hắn ta - người đã ở đây chịu hình phạt năm năm là khách qua đường, hay là Khương Vọng - người mới đến đây mấy ngày mới là khách qua đường?
Mà ai đang phấn đấu vì tòa Phù đảo này, ai chỉ mong muốn bảo vệ tính mạng của bản thân?
Chử Mật cũng đã từng được trải nghiệm Nặc Y thiên y vô phùng (1), hắn ta biết nếu như chỉ vì giữ tính mạng thì Khương Vọng có nhiều cơ hội hơn so với hắn ta.
(1) Thiên y vô phùng: không chê vào đâu được.
"Xin lỗi"
Mặc dù rất đấu tranh, nhưng cuối cùng Chử Mật cũng chỉ nói ở trong lòng như vậy.
"Ta không thể chết được"
Sau đó hắn ta bay thật nhanh đi.
Sau khi bỏ ra một viên Thận Vương Châu, tạo nên chút động tĩnh giúp Chử Mật hấp dẫn sự chú ý của lực lượng Hải tộc, thì Khương Vọng trực tiếp chạy tới Giới Hà.
Tấm lưới kia đã khép lại, chắc chắn sẽ không nghĩ tới con cá là hắn đã ở bên ngoài lưới đánh cá.
Cho dù có buộc chặt miệng lưới như thế nào, thì hắn đã không còn ở trong đó nữa.
Với tư cách là người khống chế tấm lưới đánh cá này, chắc hẳn Ngư Tự Khánh đã đi kiểm tra "thu hoạch" rồi mới đúng. Bất kể là Chử Mật hay là ảo giác do Thận Vương Châu tạo ra thì đều cần thời gian để xác nhận.
Đúng lúc hắn có thể thừa dịp này mà cố chấp đột phá Giới Hà, tới một khu vực khác của Mê Giới.
Mặc dù trong lòng đã tính toán rõ ràng, nhưng trước khi đến gần bức tường máu thịt kia, Khương Vọng vẫn sử dụng Hồng Trang Kính để quan sát kỹ một phen.
Bức tường máu thịt khủng bố đã ngăn chặn bảy dặm Giới Hà cực kỳ chặt chẽ.
Ổ trong tầm nhìn của Hồng Trang Kính, chỉ có thể thấy ba cái tiểu đội Hải tộc đang đóng giữ trên bức tường máu thịt kia, như lầu thủ thành vậy.
Trong ba tiểu đội Hải tộc này có sáu Hải tộc cấp thống soái, hai mươi bốn Hải tộc cấp chiến tướng.
Phạm vi phân tán lên đến bảy dặm, phòng tuyến thực ra khá thưa thớt. Nếu cố chấp đột phá bất kỳ điểm nào, ngay lúc đó chỉ cần đối phó với một tên Hải tộc cấp thống soái là được.
Nếu muốn dùng loại mức độ phòng thủ này để ngăn cản Khương Vọng với chiến tích lấy một địch chín, thì đúng là còn yếu lắm.
Đại khái là do bức tưởng kia khiến cho bọn họ quá tự tin.
Trong đó có một "lão bằng hữu", là một Hải tộc cấp thống soái có sáu cánh và tám mươi chân.
Khương Vọng nhớ rằng tốc độ của người này cực nhanh.
Nhưng cũng chỉ là bại tướng dưới tay hắn mà thôi, Khương Vọng có ưu thế tâm lý có thể hoàn toàn nghiền ép tên kia.
Ngư Tự Khánh không ở đây...
Không có thời gian để tiếp tục thăm dò sự lợi hại của bức tường này nữa.
Một khi Chử Mật bị bắt, ảo giác mà Thận Vương Châu tạo ra bị vạch trần thì Ngư Tự Khánh sẽ lập tức phát hiện ra Khương Vọng vẫn chưa sa lưới. Dựa vào biểu hiện cẩn thận của gã, thì nhất định gã sẽ trở về Giới Hà rồi mới tiếp tục truy bắt một lần nữa.
Khương Vọng vừa mím chặt môi lấy Hồng Trang Kinh ra quan sát, vừa chậm rãi ẩn vào.
Trước khi bị ánh mắt của một tên Hải tộc trong số kia quét đến thì hắn đột nhiên rút kiếm tiến lên.
Đạp tan mây xanh, một chiêu kiếm Lão Tướng Trì Mộ đã nhắm về phía tường cao kia, công đánh trước người đối thủ!
Chỗ mà hắn chọn để đột phá không phải là vị "lão bằng hữu" kia, mà là vị Hải tộc cấp thống soái trông có vẻ yếu khí thế nhất.
Tất cả phải lấy kết quả làm trọng.
Muốn một đòn giết chết, sau đó lấy tư thế sét đánh mà bắc cầu qua sông!
Lão Tướng Trì Mộ vốn là một đi không trở lại, một kiếm cực nặng khí thế, lại lấy tốc độ cực nhanh của Bình Bộ Thanh Vân làm nền, gần như là kiếm vừa mới ra đã đến trước mặt địch.
Khương Vọng có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt nhăn nheo của tên Hải tộc trước mặt kia cùng với ánh mắt sợ hãi.
Kiếm của hắn không do dự chút nào, trực tiếp xuyên qua cổ đối phương!
Nhưng Trường Tương Tư sắc bén vô song mà lúc này lại cảm nhận thấy có chút vương víu.
Dường như trong cổ của đối phương có một giá xoắn huyết nhục nào đó đang không ngừng dây dưa với thân kiếm. Không ngừng quấn lấy, vây nhốt.
Là một loại thần thông thiên phú nào đó, hay là bí pháp đặc biệt?
Cùng xuất hiện đồng thời với những suy nghĩ này, là cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt.
Nguy: Nguy: Nguy:
Khương Vọng không chút do dự, đạo nguyên cuồn cuộn tuôn ra, bỗng nhiên rút trường kiếm lại, nhún người vội vàng lui ra!
Nhưng Hải tộc cấp thống soái bị hắn đâm vào kia gần như cùng lúc cũng nổ tung!