Nhưng nhân vật như Quý Thiếu Khanh, sao có thể đặt hết toàn bộ hy vọng vào Đai Râu Rồng biến thành ba sông bắt ngang bờ được? Cho dù nó thực sự cường đại như thế thì đã sao?
Những người vây xem suy nghĩ khác nhau, vô cùng lo lắng.
Khương Vọng đã phá tan ba sông bắt ngang bờ, ánh sáng chợt lóe lên trong mắt, trực tiếp dẫn động thần hồn Nặc Xà!
Không có tính toán sẵn gì cả!
Hắn đã sớm đạt được bí pháp của Thất Tinh Lâu, đối với việc tạo dựng Thánh Lâu đã có hiểu biết nhất định. Hắn biết muốn tạo dựng Tinh Lâu ở trong tỉnh không xa xôi, cần phải dùng lực lượng thần hồn để làm vật dẫn.
Cho nên Khương Vọng quả quyết bắt đầu từ thần hồn của đối phương, chính là đúng bệnh hốt thuốc. Mặc kệ Quý Thiếu Khanh có bố trí chuẩn bị ở đằng sau, phòng hộ ở trước người hay không.
Hắn cũng không đi thử, trực tiếp cắt ngang quá trình tấn thăng của y chính là chìa khóa để chiến thắng.
Tê... tê... tÊ...
Trong Thông Thiên Cung của Quý Thiếu Khanh, đàn rắn phát ra tiếng rít gào.
Nặc Xà đen nhánh nhanh chóng bơi vào, phát động tiến công nhắm vào thần hồn của Quý Thiếu Khanh.
Thần hồn cũng không phải là chiến trường của tu sĩ Nội Phủ!
Đối với chiến đấu về mặt thần hồn, cho dù là dạng thiên kiêu danh môn như Quý Thiếu Khanh cũng cảm thấy lạ lãm.
Y trực tiếp hiện nguyên hình, đáp xuống phía trên Đạo Mạch Chân Linh. Đó là một con cá voi khổng lồ màu xanh lam, to lớn uy vũ, trực tiếp mở miệng hút vào một cái, khó mà đếm được số lượng Nặc Xà đen nhánh bị hút vào bên trong cái miệng khổng lồ kia.
Trong lúc con cá voi kia còn chưa thể khống chế được Nặc Xà, Khương Vọng mượn thân nhảy ra, tay cầm kiếm linh của Trường Tương Tư, một kiếm chém ngang!
"AI?
Chân linh cá voi xanh bị chém thẳng ra một miệng vết thương khổng lồ, đau đớn cấp độ thần hồn khiến cho Quý Thiếu Khanh không nhịn được đau đớn rên lên thành tiếng ở trong Thông Thiên Cung.
Đối thủ có chiến lực thần hồn vượt xa cấp độ Nội Phủ!
Quý Thiếu Khanh lập tức nhận ra chuyện đáng sợ này, Tinh Lâu đang dựng ở trong tinh không xa xôi ầm ầm sụp đổ.
Y đành phải từ bỏ xây dựng Tinh Lâu, điều động toàn bộ lực lượng thần hồn trở về, như thế mới có thể ở trong Thông Thiên Cung của chính mình, mượn Thông Thiên Cung áp chế người bên ngoài tới, ngăn cản đối phương!
Trong khi Khương Vọng thì lại không hề do dự, ở tại chỗ thần hồn Nặc Xà tán đi trở về bản thể.
Thông Thiên Cung áp chế người ngoài có bao nhiêu đáng sợ, bản thân hắn am hiểu rõ nhất. Sở dĩ hắn dám xâm nhập vào Thông Thiên Cung của đối phương, thậm chí còn tay cầm Trường Tương Tư gia nhập vào chiến trường chính là bởi vì biết đối phương đang làm gì. Đây chính là lúc thần hồn yếu kém, hắn đúng là nhân lúc vắng vẻ mà vào!
Nếu lực lượng thần hồn của Quý Thiếu Khanh đã quay lại hỗ trợ, hắn tuyệt đối sẽ không ham chiến.
Trong lúc vừa vào vừa ra... mục đích đã đạt được rồi.
Chiến đấu trên phương diện thần hồn xảy ra quá nhanh, người vây xem chỉ thấy sau khi Khương Vọng phá tan ba sông ngang bở chẳng qua chỉ liếc mắt nhìn Quý Thiếu Khanh một chút.
Tỉnh quang mờ ảo ở đường chân trời đột nhiên tiêu tán!
Dường như Tinh Lâu đã hoàn toàn bị ngăn cách!
Có rất ít người có thể đoán ra được vừa rồi là xảy ra giao phong ở trên phương diện thần hồn.
Riêng điều này đã đủ khiến cho người khác phải giật mình sợ hãi, Khương Vọng ở trong cấp độ Nội Phủ Cảnh vậy mà lại có năng lực xâm nhập vào Thông Thiên Cung của đối thủ để giao chiến thần hồn!
Người có thể biết được chiến đấu thần hồn lại càng hiểu rõ chỗ đáng sợ của nó.
Theo bọn họ nhận thấy, thiên phú thực sự của Khương Vọng còn kinh khủng hơn cả những thứ đã biểu hiện ra bên ngoài trước đó.
Tương lai của Khương Vọng còn dài lâu hơn cả tưởng tượng trước đó!
Bởi vì Khương Vọng ở cấp độ Nội Phủ đã có được thần hồn cường đại như thế, hầu như đã sớm tập hợp ánh sáng rực rỡ huy hoàng của Uẩn Thần Điện.
Hơn nữa có nhiều người hoàn toàn không biết gì về chiến đấu thần hồn, hoặc là cơ bản không hề liên tưởng đến thì lại càng bị khiếp sợ sâu hơn.
Không biết khiến cho người ta sợ hãi.
Bọn họ không cách nào tưởng tượng ra được, cái liếc mắt vừa nãy kia đến cùng là đã xảy ra chuyện gì, vậy mà lại có thể trực tiếp cắt ngang quá trình tấn thăng Ngoại Lâu của Quý Thiếu Khanh.
Khương Vọng này mạnh như thế sao?
Nhưng mà mặc cho người xem có tưởng tượng ra sao, khiếp sợ cũng được, xem thường cũng được, bây giờ xu thế chiến thắng trên sân đã hoàn toàn chốt hạ.
Một khắc khi Khương Vọng rời khỏi cuộc chiến thần hồn kia, hai sợi xiểng xích đen nhánh từ trong hư không chui ra, lồng vào nhau hạ xuống trói Quý Thiếu Khanh lại.
Leng keng leng keng!
Xiểng xích rung động vang lên, lại lọt vào bên trong một cái thủy lao nửa trong suốt, ra vào đều khó.
Quả nhiên trước người Quý Thiếu Khanh vẫn còn chôn giấu thủ đoạn ngầm. Nếu Khương Vọng cứ lỗ mãng tiến công như trước, không cẩn thận sẽ bị giam cầm ở bên trong cái thủy lao này, sợ là cũng chỉ có thể trơ mắt ra nhìn Quý Thiếu Khanh nắm giữ lực lượng Nhị Lâu, quay đầu lại dễ dàng xâu xé hắn.
Có điều bây giờ... chỉ là tạm thời mất đi hai sợi Tù Thân Tỏa Liên mà thôi.
Cho dù không thể dùng tiếp Tam Muội Chân Hỏa thì hắn vẫn còn có Bất Chu Phong, thậm chí còn có Lạc Lối vẫn luôn kiềm chế chưa có phát ra.
Còn Quý Thiếu Khanh thì đã hao hết át chủ bài!
Hai bên đối chiến ai nấy đều biết rõ tình thế ở giờ phút này hơn bất kỳ kẻ nào đứng ngoài quan sát.
Cho nên trong mắt Quý Thiếu Khanh cuối cùng cũng không thể tránh được lộ ra về sợ hãi.
Vào khoảnh khắc Tinh Lâu bị ép ngừng lại kia, Quý Thiếu Khanh biết mình đã thua rồi, nhưng y vẫn ấp ủ một tia hy vọng cuối cùng, chờ mong Khương Vọng vì muốn thành công cắt ngang y tấn thăng mà lỗ mãng ra tay, lao vào bên trong cạm bẫy, như vậy thì y sẽ có cơ hội.
Nhưng mà bây giờ... một tia hy vọng sau cùng cũng bị đánh tan, kinh nghiệm chiến đấu của Khương Vọng rất phong phủ, tài nghệ chiến đấu kinh khủng, hoàn toàn không giống như một thiếu niên mười chín tuổi.
Một chút khả năng thắng lợi cũng không có... mà đây lại còn là một trận quyết đấu sinh tử!
Nếu như y cầu xin tha thứ thì liệu Khương Vọng có bỏ qua cho y không?
Vấn đề này cơ bản không cần phải hỏi.
Nếu như liều mạng thì có còn cơ hội nữa không?
Đã không còn.
Cho nên thật ra không có lựa chọn gì cả.
Nào là thể diện, vinh dự...
Lúc Khương Vọng ở chính viện vọt tới, Quý Thiếu Khanh đã trực tiếp quay người một cái, tự mình lồng vào thủy quang, chạy trốn về phía xa.