Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1375 - Chương 1375: "Nấu" Chết

Chương 1375: "Nấu" chết

Cho dù thiếu niên tên là Khương Vọng trong trận chiến trên đài Thiên Nhai lần này đã thể hiện ra thiên phú cực kỳ đáng sợ, có tương lai cực kỳ rộng mở. Nhưng ít ra bây giờ hắn vẫn không có tư cách đàm phán với Chân Nhân.

Trong đám người quan sát trận chiến có một vị trưởng lão thực vụ của Điếu Hải Lâu không nhịn được lên tiếng: "Quá cuồng vọng! Lại dám cả gan đi hỏi Chân Nhân à? Không biết bản thân mình có bao nhiêu cân lượng sao?"

Mặc dù người nọ giống như là tự mình đưa ra phán xét nhưng giọng nói lại không hề che giấu, khiến cho ai nấy đều nghe được TÕ ràng.

Có lẽ Khương Vọng nghe được, hoặc có lẽ là không nghe được.

Hắn nhìn Cô Hoài Tín đặt câu hỏi, nhưng hắn lại không hề chờ mong câu trả lời. Hắn đáp xuống, giống như một cây trường thương từ không trung rơi xuống, thẳng tắp, sắc bén, không biết sợ hãi.

Hắn "đâm" Quý Thiếu Khanh ở bên cạnh té rơi xuống đất, Trường Tương Tư quay ngược lại, đâm xuống một kiếm!

Một kiếm này đâm thẳng xuyên qua Ngũ Phủ Hải của Quý Thiếu Khanh, lại hoàn toàn phá nát Thông Thiên Cung của y, hóa giải mọi khả năng chống cự của y.

Quý Thiếu Khanh cảm nhận được đạo nguyên nhanh chóng trôi đi, tự mình trải nghiệm cảm giác sinh cơ nhanh chóng biến mất.

Vào lúc chạm tới giới hạn của sự sống và cái chết, Quý Thiếu Khanh lờ mờ chạm đến thứ gì đó.

Ngay lúc Nội Phủ đang sụp đổ, trong Nội Phủ thứ năm xác thực có cái gì đó trước đây đã bị y coi nhẹ.

Chẳng lẽ phải ở trong sống chết chân chính mới có cơ hội thấy được Địa Môn?

Quý Thiếu Khanh mừng như điên.

Y dùng chút sức lực sau cùng, vậy mà lại nặn ra một nụ cười với Khương Vọng: "Trận chiến lần này là ngươi thắng, Quý mỗ tài nghệ không bằng người, chết cũng không oán"

Vẻ vang!

Chết trận vẻ vang!

Đợi ngày sau ta tới tìm ngươi, liệu ngươi còn có thể vẻ vang như vậy hay không? Hay phải nói là... sẽ không cam lòng, sẽ sợ hãi, sẽ khóc lóc nước mắt chảy ròng ròng đây? Y nghĩ.

Y ôm ý nghĩ như vậy chờ đợi cái chết.

Nhưng y phát hiện, sinh mệnh đã ngừng trôi đi.

Y nghi ngờ nhìn về phía Khương Vọng - Khương Vọng đang vận chuyển chân nguyên, dùng đạo thuật trị liệu sứt sẹo hết sức cẩn thận chữa trị vết thương cho y.

Làm cái gì vậy?

Y giãy giụa muốn đứng lên lại bị Khương Vọng tiện tay nhấn một cái, lập tức quay lại dán chặt lên mặt đất.

Lúc Khương Vọng xuống tay rất có chừng mực, chỉ phá hủy tu vi của Quý Thiếu Khanh, nhưng lại không gây ra thương tổn chết người.

Đạo thuật chữa trị của hắn đương nhiên không thể gánh nổi, chỉ cầm máu được đôi chút, nhưng vấn đề cũng không lớn.

Ngay giữa lúc rất nhiều tu sĩ còn đang vây xem, hắn giống như là chăm sóc bạn thân chí cốt, chậm rãi vì Quý Thiếu Khanh xử lý ổn thỏa miệng vết thương.

Sau đó hắn ngẩng đầu lên, nói với vị Chân Nhân đương thời kia:

"Mấy ngày trước chính là ở nơi này, ta nghe được một câu nói là:

người như đèn, mệnh như dâu"

Thái độ của hắn cực kỳ nghiêm chỉnh, giọng nói cũng rất lịch sự, nhưng ở dưới biển sâu yên ả lại là sóng đữ vô tận.

Hắn nói: "Ta rất muốn biết, lúc dầu thắp từ từ khô cạn, liệu sau đó đèn có còn khả năng cháy lên lại nữa không?"

Quý Thiếu Khanh hoảng sợ trợn tròn hai mắt, lúc này y đang muốn cắn lưỡi tự sát lại bị Khương Vọng không hề do dự tát cho một bạt tai, vả cho răng rơi đầy miệng!

Khương Vọng thu tay về, hết sức quan tâm đặt đầu Quý Thiếu Khanh lại ngay ngắn, để cho y nằm ngay ngắn hơn một chút, sau đó khoanh chân ngồi xuống ở sát bên cạnh.

Hắn muốn ở trên đài Thiên Nhai này chín ngày chín đêm, trực tiếp "nấu" chết Quý Thiếu Khanh, sau đó lại nhìn xem Cô Hoài Tín có khả năng cứu sống tên này hay không.

Trước đó Khương Vọng chưa từng nghĩ rằng Khương Mộng Hùng sẽ ra đến, có điều trước khi hắn quyết định khiêu chiến Quý Thiếu Khanh cũng đã nghiêm túc cân nhắc tới khả năng thành công.

Muốn giết thiêu kiêu như Quý Thiếu Khanh này, chờ thời cơ tập kích đánh úp để giết chắc chắn là không được.

Không nói đến sự bảo vệ của Điếu Hải Lâu dành cho đệ tử nhà mình, cũng không nói đến có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào Hoài Đảo. Cho dù hắn thực sự sử dụng thủ đoạn đánh lén giết chết Quý Thiếu Khanh, chắc chắn cũng sẽ dẫn tới sự trả thù vô cùng vô tận của Điếu Hải Lâu.

Đây không phải là chuyện có thể sánh ngang với chuyện giết ngược Hải Tông Minh, xác thực là đã hoàn toàn chạm vào ranh giới cuối cùng của Điếu Hải Lâu. Về phía Điếu Hải Lâu chắc chắc sẽ dùng quyết tâm cao độ tới báo thù hắn, mà sự bảo vệ của Tề quốc chưa chắc sẽ có cường độ lớn như vậy.

Hắn không có khả năng gánh vác được.

Cho nên hắn chọn cách đến cửa khiêu chiến, dùng phương thức chiến đấu sinh tử, làm lớn chuyện lên, ầm ĩ càng lớn càng tốt.

Thiết lập Hải Huân Bảng, xếp hạng nhất phó bảng... trước đó hắn chặn ở trụ sở của Điếu Hải Lâu, điên cuồng đi chỉ đích danh mời chiến, không thể nghi ngờ đã đẩy trận quyết đấu này lên đỉnh cao nhất. Toàn bộ quần đảo ven biển này hầu như không có ai mà không biết.

Dưới tình huống như vậy, bên phía Tề quốc sẽ không tiếp tục im lặng được nữa.

Trấn Hải Minh đã thành lập xong, rất nhiều hoạt động của Điếu Hải Lâu đều đã thấy được hiệu quả, có thể nói dưới sự lãnh đạo của Nguy Tầm, Điếu Hải Lâu đang dùng tốc độ khiến cho người ta giật mình mở rộng ra.

Tề quốc đã nhiều lần tha thứ, bây giờ thiên kiêu bổn quốc đi quyết đấu sinh tử với người ta, nếu như ngay cả phần công bằng này mà cũng không thể đảm bảo thì làm gì còn có người nào kiêng nể Tề quốc nữa chứ? Vậy chẳng khác nào đang tuyên bố với người đời rằng Tề quốc đã không còn cách nào áp chế được Điếu Hải Lâu.

Ai có thể cho phép đây?

Cho dù đại cục chống lại Hải tộc có quan trọng đến đâu đi nữa thì Tề quốc cũng không có khả năng hoàn toàn từ bỏ tranh đoạt quyền xưng bá trên biển.

Bảo vệ Hải Huân của Khương Vọng, để cho hắn leo lên hạng nhất phó bảng, bản thân nó cũng là một kiểu bày tỏ thái độ.

Khương Vọng cũng không cần trợ giúp nào khác, thứ duy nhất hắn muốn chỉ là công bằng mà thôi!

Nếu như công bằng quyết đấu có thể đảm bảo, như vậy Khương Vọng không thể nghi ngờ là muốn đi giết Quý Thiếu Khanh, không muốn chờ đợi thêm một khắc nào nữa.

Cho nên hắn mới đến đây.

Cho nên hắn mới sử dụng đạo thuật để nói chuyện, sử dụng thần thông để nói chuyện, sử dụng kiếm để nói chuyện.

Trước tiên ôm thất bại cao, tiếp đó cùng Quý Thiếu Khanh chiến tới cục diện này.

Nhưng bây giờ, vị Chân Nhân đương thời kia, trưởng lão thứ tư của Điếu Hải Lâu đã tỏ rõ ý đồ, muốn ở sau khi trận chiến kết thúc, ở ngay tại chỗ này cứu sống Quý Thiếu Khanh.

Sao hắn có thể chịu được cơ chứ?

Bình Luận (0)
Comment