Nhưng cho đến tận bây giờ, ngoại trừ một môn Hủ Mộc Quyết ra, hắn lại không có nắm được đạo thuật riêng gì. Kinh Cức Quan Miệng, dòng chảy Hoa Hải trước đây sớm đã không còn theo kịp cấp độ chiến đấu hiện tại.
Chiến đấu hiện tại, chỉ dư ba thôi cũng đủ để đánh nát Hoa Hải, Kinh Cức Quan Miện lại không thể khối lên tác dụng gia trì cho bất kỳ môn đạo thuật mạnh nào.
Dựa vào khai phá Tam Muội Chân Hỏa, tu hành Hỏa Nguyên Đồ Điển, phát triển Lửa Đồ Đằng... Thiên phú thân thể Hệ Hỏa đã siêu việt Hệ Mộc, đạo mà Khương Vọng thể hiện ra lúc này cũng tài tình không kém. Ấn khắc của Bát âm Phần Hải trong đệ nhị Nội Phủ chính là minh chứng.
Mặc dù Bất Chu Phong là thần thông Sát Phạt nhưng nó lại là một trong Bát Phong thần thông, cũng khó tránh khỏi làm cho đạo thuật của Khương Vọng có chỗ nghiêng theo hướng Phong hành.
Nhưng mà, cho dù có nhiều nguyên nhân như vậy, cũng không đủ giải thích cho việc gác lại Hệ Mộc.
Dựa vào sự cần cù chăm chỉ của Khương Vọng, ít ra sự tăng lên của Hủ Mộc Quyết không nên trì trệ mới đúng.
Nguyên nhân chủ yếu nhất... thật ra là sau khi Đổng A chết, hắn hoàn toàn không muốn đối mặt với Hệ Mộc.
Giống nhau vào lúc trời còn chưa sáng tỏ, Khương Vọng đã ra cửa rời đi, lại một lần nữa lên đường đi tới trấn Ngõa Dao ở quận Bão Long.
Có điều lần này hắn không có hiện thân ở trước mặt mọi người, cũng không đi gặp mặt Trương Thúy Hoa, mà là yên lặng quan sát, sau khi xác nhận mình không có kéo thêm phiền phức gì đến cho mẫu tử Trương Thúy Hoa rồi mới lặng lẽ rời đi.
Lần này là rời đi thật sự, nếu như không có gì ngoài ý muốn thì hắn sẽ không đến trấn Ngõa Dao nữa.
Về sau liệu có gặp lại Chử Yêu hay không, quyết định nằm ở Chử Yêu tự mình lựa chọn.
Xế chiều, Khương Vọng lại một lần nữa trở về tộc địa Trọng Huyền, hắn dự định nói một tiếng với Trọng Huyền Lai Phúc, sau đó lên đường trở lại Lâm Tri.
Nhưng lần này, bên ngoài tộc địa Trọng Huyền đang nghênh đón một đội ngũ, hình như hơi long trọng quá mức.
Có rất nhiều người đông nghìn nghịt đang đứng.
Hơn mười vị lão nhân, chen chúc ở trước tộc địa, Khương Vọng trông thấy Trọng Huyền Hanh Thăng ở trong đó.
Từ chỗ đứng của Trọng Huyền Hanh Thăng chếch về phía sau, những người này đều là gia lão của Trọng Huyền gia, dựa vào thứ tự sắp xếp chỉ biết là cao hơn Trọng Huyền Hanh Thăng, không thể thấp hơn lão.
Mười mấy gia lão... chắc là vẫn có khả năng điều động ra.
Khương Vọng sẽ không mặt dày đến mức cho rằng bọn họ đang nghênh đón mình, mau chóng lách mình tránh qua bên cạnh, khiêm tốn ngoắc ngoắc Trọng Huyền Lai Phúc ở bên kia.
Nhưng cho dù hắn có tỏ ra khiêm tốn thế nào đi nữa, một đoàn gia lão Trọng Huyền thị đang nghênh đón ở bên ngoài tộc địa, duy chỉ có mình ngươi là đi ngược chiều tiến vào tộc địa... có làm sao cũng không khiêm tốn nổi.
Trọng Huyền Hanh Thăng trợn mắt lên trừng! Trong mắt đây rẫy sát khí, mỗi lần trừng đến đều như đang nói: Ngươi đúng là không biết xấu hổi Vị lão giả râu dài đứng ở trung tâm tất cả gia lão chắc là gia lão có tư cách đứng đầu Trọng Huyền tộc địa.
Ông ta ngược lại rất hòa ái: "Vị này chính là Khương Vọng công tử có quan hệ rất tốt với A Thắng đúng không?"
Mặc dù trước đây Khương Vọng chưa từng gặp qua, nhưng cũng có thể đoán ra được, vị này chắc là Trọng Huyền Nguyên Hộ, cường giả Thần Lâm trong nhà Trọng Huyền thị, chính là nhân vật đứng hàng cha ông ngang với Bác Vọng Hầu Trọng Huyền Vân Ba đương thời, đã hơn ba trăm tuổi, bối phận cao tới mức đáng sợ.
Ngoài người này ra, còn ai có thể khiến cho nhiều gia lão giống như "đông đảo vì sao vây quanh trăng sáng" vây ở xung quanh như vậy?
Khương Vọng nhanh chóng hành lễ: "Đã phiền ngài ân cần thăm hỏi, tiểu tử và Trọng Huyền Thắng là huynh đệ tri kỉ"
"Tốt, rất tốt!" Lão giả râu dài hài lòng gật đầu: "Đúng là tuấn tú lịch sự. Đáng tiếc ta tuổi đã cao, không tiện di chuyển, nếu không hôm trước ta đã đến gặp ngươi rồi."
Đây đương nhiên là lời khách sáo. Cũng không phải nói Khương Vọng không đáng cho ông ta gặp mặt một lần, mà là Khương Vọng và Trọng Huyền Thắng buộc chung một chỗ, trong số những gia lão này, trừ khi ông ta tỏ thái độ rõ ràng ủng hộ cho vị nào đó kế thừa gia chủ, còn không thì sẽ không tùy tiện đi gặp hắn.
Nếu như ông ta tỏ rõ là đang ủng hộ Trọng Huyền Thắng hay là ủng hộ Trọng Huyền Tuân thì ngược lại không cần kiêng kỵ.
Lúc nên khách sáo, Khương Vọng cũng rất biết khách sáo: "Ngài nói gì vậy, hôm nay có thể được nhìn thấy ngài đã là niềm vinh hạnh lớn lao của ta"
Trọng Huyền Nguyên Hộ cười cười: "Ngươi là người trong nhà chúng ta, ta sẽ không nhiều lời với ngươi. Hôm nay có quý khách đến nhà, ngươi cứ ở bên cạnh cùng đón khách với chúng ta đi, dựa vào phong độ và tư thái của ngươi, cùng lão phu tô điểm bề ngoài."
Lời này nói ra thân thiết ổn thỏa, hoàn toàn có thể khiến cho người ta cảm nhận được trí tuệ lắng động qua năm tháng.
Không đợi Khương Vọng lên tiếng, ông ta đã nghiêng người phất phất tay: "Hanh Thăng, ngươi nhường chỗ ở bên kia một chút, dành chỗ cho Khương Vọng qua đó đi"
Mặc dù trên danh nghĩa đều là gia lão, lại đang ở trước mặt Trọng Huyền Nguyên Hộ, Trọng Huyền Hanh Thăng cũng chỉ là một vãn bối. Mặc dù trong lòng lão ủy khuất, nhưng lại không hề già mồm cự nự. Chỉ có thể tiếp tục trừng mắt lườm Khương Vọng mấy cái, bất đắc dĩ nhích qua bên cạnh.
Khương Vọng ngăn lại nói: "Tiểu tử sao dám đảm đương? Ta và Trọng Huyền Thắng tương ứng là huynh đệ, chư vị đang có mặt ở đây đều là trưởng bối của ta, cùng chư vị trưởng bối cùng nhau nghênh đón khách quý là việc nên làm, nhưng ta nên đứng ở đằng sau mới đúng. Nếu ngài đã không khách sáo với ta, vậy có lẽ ta nên đứng ở chỗ của Trọng Huyền Thắng"
Trên mặt Trọng Huyền Nguyên Hộ không hề có cảm xúc gì, vẫn hòa ái mỉm cười, lên tiếng nói: "Cũng được"
Hôm nay ông ta cố ý điểm tên Trọng Huyền Hanh Thăng, bảo lão nhường chỗ cho Khương Vọng, còn không phải là một kiểu "gõ hay sao?
Một người chọn một bên ủng hộ không sao cả, nhưng lại dám làm càn ở trước từ đường tổ tiên ầm 1, điều này không thể không nhìn đến.
Chẳng qua không ngờ người trẻ tuổi kia lại không hề giống người trẻ tuổi, đường như hắn hoàn toàn không có kiêu ngạo tự mãn, lại có thể nhẹ nhàng bỏ qua như vậy.
Trọng Huyền Nguyên Hộ có chỗ không biết, đó là bởi vì thiếu niên này cơ bản không hề đặt Trọng Huyền Hanh Thăng vào trong mắt.
Ông ta âm thầm thở dài một hơi.
Có đôi khi thiên tài hậu bối ở bên trong quá nhiều cũng là một loại phiền não. Lúc trước Trọng Huyền Minh Đồ, Trọng Huyền Trử Lương cũng khiến cho người ta nhọc lòng không ít. Mà bây giờ Trọng Huyền Tuân, Trọng Huyền Thắng...