Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1422 - Chương 1422: Trọng Huyền Nguyên Hộ (1)

Chương 1422: Trọng Huyền Nguyên Hộ (1)

Từ đầu đến cuối, vị nam nhân trung niên ngồi trên đôn đá đều không hề có phản ứng.

Cho dù Trọng Huyền Hanh Thăng suýt chút nữa đã đánh nhau với Khương Vọng thì ông ta cũng không hề nhấc mí mắt.

Mà bất luận là Trọng Huyền Hanh Thăng hay là Trọng Huyền Lai Phúc đều không có nghĩ tới chuyện trao đổi cùng ông ta.

Một phiến lá trúc bay xuống, bị gió cuốn thổi về phía ông ta, trong nháy mắt rơi đến trước mặt ông ta, không tiếng động rơi xuống, giống như đao nhọn cắm vào trong đất.

Một chiếc lá nặng như gang.

Trọng Huyền Lai Phúc đi theo Khương Vọng ra ngoài, lo sợ bất an hỏi: "Khương công tử, ngài thật sự không đi tế tự ư?"

Lần này Khương Vọng đến quận Thu Dương, mặc dù chuyện coi trọng nhất là hậu sự của Chử Mật nhưng thật ra chuyện thay Trọng Huyền Thắng tế tự cũng không phải là việc nhỏ. Có thể thay mặt Trọng Huyền Thắng tế tự, bản thân nó đã là một loại công khai biểu thị quyền lực.

Trọng Huyền Thắng muốn dùng phương thức này nói cho từ trên xuống dưới Trọng Huyền thị, về sau Khương Vọng có thể toàn quyền đại diện cho hắn ta. Đây là đang tăng lên lực ảnh hưởng của Khương Vọng, đồng thời cũng dùng danh tiếng hiện tại của Khương Vọng, tiến một bước củng cố sức ảnh hưởng của mình.

Trọng Huyền Lai Phúc biết phần ý nghĩa này, cho nên lão ta mới để tâm đến lần tiếp đãi này như vậy. Trọng Huyền Hanh Thăng kia đương nhiên cũng biết điểm này, có lẽ đây chính là lý do kẻ này đi tới cản trở.

Ở Trọng Huyền Lai Phúc xem ra, Khương Vọng không thể tiếp tục thay mặt Trọng Huyền Thắng tế tự là tổn thất rất lớn, cho nên mới hồi câu này.

Lão ta cẩn thận đề nghị: "Chúng ta có thể đợi Hanh Thăng lão gia rời đi rồi lại đến..."

"Chơi trốn tìm à?" Khương Vọng nhẹ giọng, mỉm cười: "Ta cũng không có hứng thú chơi cùng lão nhân gia này."

Đối với Trọng Huyền Lai Phúc mà nói là đại sự long trời lở đất, đối với Khương Vọng mà nói lại không đáng giá nhắc tới.

Sau khi từ đài Thiên Nhai trở về, danh vọng của hắn đã thành, cũng không cần phải tiếp tục mượn thế của Trọng Huyền gia.

Khi người Tề để cập tới hắn cũng sẽ không trước tiên nói hắn là bằng hữu tốt của Trọng Huyền Thắng nữa. Ngược lại, khi mọi người đề cập tới Trọng Huyền Thắng, bình thường đều sẽ nói về Khương Thanh Dương đầu tiên.

Ai mà không biết hắn chèn ép tu sĩ Nội Phủ của Điếu Hải Lâu đến mức không còn tiếng quạ kêu!

"Vậy ngài về phòng nghỉ ngơi trước đi" Trọng Huyền Lai Phúc vẫn chưa buông bỏ tà tâm: "Ta gọi người đến xoa bóp vai cho ngài, đảm bảo hạng nhất!"

Khương Vọng liếc mắt nhìn lão ta, nghĩ thầm: ngươi đúng là cố chấp. Khó trách vành mắt của Trọng Huyền Thắng cả ngày biến thành màu đen.

Hắn lắc đầu nói: "Xoa bóp vai thì miễn đi. Trọng Huyền Hanh Thăng kia, hắn bị làm sao vậy?"

Trọng Huyền Lai Phúc nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng nói: "Lòng của hắn hướng về Tuân công tử"

Ra vậy, Khương Vọng lập tức hiểu rõ.

Trải qua hành động lớn trước đó của Trọng Huyền Thắng, đuổi Vương Di Ngô ra khỏi Lâm Tri, ép tới trong tộc im ắng. Không chỉ cùng thế hệ khó đánh bại mà ngay cả trưởng bối trong tộc cũng không có mấy ai đủ cấp bậc phân lượng để nói chuyện với hắn ta.

Địa vị của hắn ta càng ngày càng trở nên quan trọng, nhưng từ đầu đến cuối vẫn có một điểm giới hạn không vượt qua được.

Hắn ta chiếm ưu thế người kế vị, nhưng lại không cách nào giải quyết dứt khoát, hoàn toàn khẳng định quyền thừa kế.

Đây không phải bởi vì hắn ta không tốt, hoặc là không đủ cố gắng.

Mà bởi vì còn có một người khác đang ở... Trọng Huyền Tuân.

Cho dù người kia đã rất lâu không có hành động, thậm chí còn không có lên tiếng. Nhưng ai cũng không thể không nhìn đến y.

Vào tháng tám đạo lịch năm 3918, Trọng Huyền Thắng tới một bút thần, bố trí đưa Trọng Huyền Tuân vào Tắc Hạ Học Cung, tiến hành nghi thức bồi dưỡng cấm túc thời hạn một năm.

Thấm thoắt, bây giờ đã là năm 3918, chỉ còn kém ba tháng là hoàn tất kỳ hạn...

Thảo nào trong nội bộ Trọng Huyền gia đã có người bắt đầu rục rịch.

Sơn vũ dục lai, phong mãn lâu. (1)

(1) Câu thơ trong bài "Lâu phía đông thành Hàm Dương" của Hứa Hồn. Dịch nghĩa: mưa núi sắp tới, gió khắp lầu.

Sẽ phải lập tức chính diện nghênh đón Trọng Huyền Tuân, Trọng Huyền Thắng, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?

Khương Vọng cúi đầu nhìn bàn tay của mình một chút, tự hỏi trong lòng: Khương Vọng, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?

Vị tuyệt đỉnh thiên kiêu tao nhã cùng thế hệ gắng sức tranh giành kia, vị Trọng Huyền Tuân trong truyền thuyết rất có khả năng thành tựu Thiên Phủ!

Ngươi đã thật sự sẵn sàng chuẩn bị nghênh đón y chưa?

Năm ngón tay chậm rãi khép lại, Khương Vọng siết chặt tay.

Nếu như không ngại... thì thử một lần đi!

Khương Vọng ở lại tộc địa Trọng Huyền một đêm.

Nói là ở, lại là sau khi Khương Vọng từ chối "sự sắp xếp tha thiết"

của Trọng Huyền Lai Phúc, chẳng qua là mượn phòng ở tu hành một ngày.

Chỉ cần chịu khó chăm chỉ, tu hành sẽ không có hạn lượng.

Hơn nữa Khương Vọng vừa mới phá mở đệ tam Nội Phủ không lâu, đang củng cố tu vi, là lúc tích cực mở rộng gian phòng trong Nội Phủ.

Mổ rộng gian phòng trong Nội Phủ, không chỉ là tìm kiếm bí tàng, nhiều hơn chính là thâm nhập hiểu rõ bản thân.

Tu tập Bộ âm Ngũ Tiên Như Mộng Lệnh cũng dần tiến vào giai cảnh, hắn từng ẩm qua trà đạo cực phẩm Bát âm Trà, tự sáng tạo ra Bát âm Diễm Tước, đối với một đạo "âm" này rất thông thạo.

Hơn nữa hắn đã học qua tiên thuật chính tông Bình Bộ Thanh Vân, nghiên cứu tới tàn chương tiên thuật thiếu khuyết Giới Thuật Ngũ Tiên Môn này, vẫn có chút ưu thế.

Gian phòng đệ nhị Nội Phủ đầu tiên hắn mở rộng, số lượng có đến ba nghìn.

Đệ tam Nội Phủ không biết có phải là vì Bất Chu Phong tiến bộ quá nhanh hay không, thần hồn lại tiến bộ rất rõ ràng, lần này thăm dò còn nhanh hơn hai lần trước.

Hỗn hợp Sát Sinh Đỉnh hoàn hảo đóng đinh Bất Chu Phong của Quý Thiếu Khanh, quả thật là mạnh mẽ.

Ánh sáng thần thông chiếu sáng Nội Phủ kia giống như chứa đựng sát khí sắc bén. Thần hồn Nặc Xà tới lui bên trong đệ tam Nội Phủ, lúc thăm dò gian phòng mới dường như rất dễ dàng.

Ban đêm ở trong tộc địa Trọng Huyền, Khương Vọng dễ dàng xác định được bí tàng của đệ tam Nội Phủ.

Bí tàng, Phong Môn, hiệu quả là tăng một phần biên độ uy lực của đạo thuật Phong Hành, không hề thua kém Bí Tàng Tinh Hỏa của đệ nhất Nội Phủ là bao.

Sở dĩ Khương Vọng xác định cái bí tàng này mà không thăm dò cái khác, đương nhiên là vì nó có lợi cho Bất Chu Phong.

Lại nói, Khương Vọng trước hết đã xác định được phương hướng tu hành đạo thuật, là Hệ Hỏa và Hệ Mộc.

Hắn nếm qua nửa cái Thiên Thanh Vân Dương, ở Sâm Hải nguyên giới còn chiếm được một loại tẩy lễ nào đó, thiên phú thân thể Hệ Mộc cũng không yếu, thậm chí còn mạnh hơn Hệ Hỏa một chút.

Bình Luận (0)
Comment