Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1471 - Chương 1471: Ánh Trăng Ánh Tuyết (2)

Chương 1471: Ánh trăng ánh tuyết (2)

"Không ai thích hợp bằng người này, có danh khí, lại có tương lai, còn thiếu căn cơ." Không hiểu sao Hương Linh Nhi lại cười nói:

"Dù có một lòng hướng đạo đến đâu đi nữa, gặp ngươi rồi cũng chỉ muốn một lòng hướng về ngươi thôi:

Hắn thì khác, từ khi còn rất yếu ớt hắn đã rất kiên định.

Muội Nguyệt thầm than nhẹ.

Nhưng nàng vẫn cười nói: "Chúng ta phải nhanh chóng tìm một nhân vật có vai vế ở Tê quốc một chút để cứu lấy cục diện của bổn tông ở Đông Vực, chứ không phải ở đây đấu khí với ai hết, làm vậy thật vô nghĩa."

Tam Phân Hương Khí Lầu đã bắt đầu đại bố cục phân lâu khắp thiên hạ, Muội Nguyệt cũng là nhờ vào thể hiện xuất sắc khi ở thành Bất Thục và Hòa quốc mà nhảy lên được thành Thiên Hương trong thời gian cực ngắn.

Ở Tề quốc, đương nhiên Tam Phân Hương Khí Lầu không thể trắng trợn kinh doanh, nhưng ở một số tiểu quốc Đông Vực thì họ đã vượt khuôn khổ phần nào rồi. Nhưng dù là phát triển ở tiểu quốc khác đi nữa, thì vẫn phải làm tốt ở nơi Tề quốc này.

Bá chủ Đông vực không chỉ là một cái tên đâu, mà còn có ảnh hưởng nhiều mặt.

Dù Tam Phân Hương Khí Lâu phát triển tốt ở các nơi khác trong thiên hạ, nhưng một khi gây sự với thượng tầng Tê quốc, sẽ lập tức tuyệt tích ở Đông Vực này. Mặt khác, chính vì tình trạng giàu mà không mạnh, lớn mà bất ổn này, khó mà ứng đối với cục diện cường quyền, nên Tam Phân Hương Khí Lầu mới nghênh đón lần biến đổi này.

Thời cơ Muội Nguyệt gia nhập thế cục có thể nói là tuyệt diệu.

"Ai nha ta đau đầu quá!" Hương Linh Nhi giởổ trò xấu: "Lười tìm quá, thế nào cũng phải bắt hắn thôi!"

Muội Nguyệt cố ý để cho người mời Khương Vọng đi gặp cũng là thử một chút thôi, bày ra thất bại cho người ta thấy. Đương nhiên, cũng không chắc là không có tâm tư muốn mặt đối mặt trò chuyện, dù là có che mặt.

Nàng không ngờ Khương Vọng sẽ từ chối gặp, nhưng cẩn thận ngẫm lại thì thấy cũng hợp lý, giống như thiếu niên Minh Chúc chặn kiếm trước mặt muội muội mời nàng "giữ" vậy.

"Tùy ngươi đi" Nàng nhẹ nhàng nhắc nhở: "Tỷ tỷ muốn ồn ào, ta sẽ không xen vào. Nhưng tên mập bên cạnh hắn rất thông minh, sau này tỷ tỷ tiếp xúc phải cẩn thận một chút, tránh cho sau này ta về Lâu không thể bàn giao với Tông chủ."

Theo như hiểu biết của mình về Hương Linh Nhi, nếu mình cứ ngăn cản mãi nàng ta sẽ sinh nghi. Nàng thoải mái nhượng bộ, chỉ nhắc tới điểm nguy hiểm như thế, Hương Linh Nhi tỉnh táo lại chắc hẳn có thể nghĩ ra rõ ràng.

"Yên tâm đi" Hương Linh Nhi cười khanh khách: "Ta làm sao có thể bỏ muội muội ngươi được?"

Muội Nguyệt không nói thêm gì nữa, chỉ nâng bình ngọc lên, ngửa cổ uống một ngụm.

Dưới bóng đêm, dường như cần cổ thiên nga tỏa sáng.

Mỹ nhân một mình uống rượu bên cửa sổ đẹp như một bức họa, vâng trăng treo cao bên cạnh chỉ làm nền cho nàng.

Hương Linh Nhi bất giác ngẩn ngơ.

Trong lòng chỉ muốn...

Chẳng trách, nàng tên Muội Nguyệt (che trăng).

Trước mặt nàng, mặt trăng cũng mờ nhạt.

"Khương Vọng huynh ta, thấy thư như thấy mặt.

Vì sao phải nói chuyện chính thức với ta như vậy?

Bởi vì Khương An An ta đã hoàn thành điện cơ, hiện giờ đã là một tu sĩ Du Mạch cảnh vĩ đại!

Huynh không thể mắng ta như mắng trẻ con ba tuổi nữa!

(Rút gọn một loạt ví dụ)

Đừng tưởng mua đồ ăn cho ta là được, ta không phải quỷ tham ăn.

Dám chọc ta không vui lần nữa, hừ (nơi này vẽ một hình người nhỏ có vẻ tức giận)

(bên cạnh hình người tức giận lại vẽ một người lớn nắm tay người nhỏ. Người lớn hơn này không có khuôn mặt, trên trán viết chữ "không nghe lời")

Hôm nay Diệp bá bá lại khen ta đó! Ông ấy nói ta...

Thanh Vũ tỷ tỷ khen ta...

Phương sư huynh khen ta...

(Rút gọn một loạt những lời phát biểu có vẻ thổi phồng)

Ca ca, không ngày nào ta lười biếng hết, Đại Vương sư tỷ nói không lâu nữa ta có thể bay rồi.

Lần sau gặp lại, ta sẽ chở huynh bay, có được không?

À nữa.

Quả đen nhánh mà huynh mang cho ta ấy mua ở đâu vậy?

Một bằng hữu của ta cũng muốn ăn, tìm mãi mà không được, thấy thư mau về. (lại vẽ một hình người nhỏ đang chạy)

Lạc khoản: Vân Thượng Khương tiểu hiệp, đóng thư An An ngoan.

Khi nhận được thư này, Khương Vọng đang ở trong biệt phủ Hà Sơn ở Lâm Truy.

Thái Hư Vọng Lâu đã làm ăn ổn định, không cần hắn ở đó nữa.

Hoàng Hà chỉ hội ngày càng tới gần, đương nhiên thời gian này vẫn nên ở lại Lâm Truy mới phải.

Trong năm nay, hắn rất ít thư từ với An An.

Đương nhiên, chủ yếu là vì hắn viết thư trả lời quá ít. Thực sự thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, hắn lo không xuể, trước đó lại ra biển, lại càng mất hút.

Cứ cách một thời gian cố định là lại có thư của An An gửi tới, có đôi khi tốc độ phi hành của vân hạc còn không bằng tốc độ Khương Vọng di chuyển.

Khương Vọng tu hành xong xuôi, về tĩnh thất thì nhận được phong thư vân hạc đưa tới.

Cười tươi xem hết cả phong thư, hắn cảm thấy bầu trời ngoài cửa sổ thật đẹp.

Trong thư An An có nói mình đã hoàn thành Điện Cơ, đương nhiên đây là một tin tức tốt.

Lúc trước Khương Vọng mất bốn tháng mới hoàn thành Chu Thiên TInh Đấu Trận Đồ Điện Cơ.

Khương An An dùng Cửu Tiêu Đồ Điện Cơ, hao phí hơn năm tháng. Cửu Tiêu Đồ cùng Chu Thiên Tinh Đấu Trận Đồ là trận đồ Điện Cơ cùng cấp, khó khăn tương đương nhau. Dù sao Khương An An cũng còn nhỏ, không thể so với Khương Vọng trước khi khai mạch đã trải qua sinh tử nhiều lần, nên tốc độ này của nó hoàn toàn không phải chậm.

Lăng Tiêu Các quả thực biết cách dạy dỗ.

Nghĩ nghĩ một lát, Khương Vọng bèn cầm bút viết thư hồi âm.

Muội muội Khương An An tốt nhất trên đời, thấy thư như thấy mặt.

Muội đã Điện Cơ xong, quả thực là một tiểu thiên tài, đã bước ra một bước kiên cố trên con đường tu hành.

Ca ca biết, muội lúc nào cũng giỏi.

Chỉ có một vài điều ta muốn nói.

Cho tới bây giờ "vĩ đại" không phải vì cường đại, cũng không thể tự mình rêu rao, mà là vì ngươi là một người không tầm thường, từng làm nên chuyện không bình thường, nên mọi người ca tụng ngươi là "vĩ đại"

Lúc này ca ca nói vậy chắc muội không hiểu, cũng có thể hỏi thêm Thanh Vũ tỷ tỷ của muội, ta tin tưởng nàng ấy có thể có đáp án sinh động hơn cho muội.

Ca ca bên này mọi chuyện đều tốt, người ở đây rất hòa thuận, chỉ có điều ca ca nhớ muội.

Rất mong đến một ngày muội có thể chở ca ca bay đó.

À, bằng hữu kia của muội là ai?

Còn nữa, chữ muội không tiến bộ gì cả, phải luyện tập thêm.

Lạc khoản: Khương đại hiệp.

Bình Luận (0)
Comment