Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1504 - Chương 1504: Điện Hộ Quốc

Chương 1504: Điện Hộ Quốc

Khương Vọng không thể không thừa nhận, Trọng Huyền Thắng phân tích rất có đạo lý. Thôi Trữ kia tất nhiên có "Đồng bọn" tồn tại, rất có thể sẽ sinh ra lòng thù địch với hắn.

Dù sao nếu không có hắn, Thôi Trữ vẫn có lực lượng chiến đấu một trận với Lôi Chiêm Càn, mà một khi Thôi Trữ lấy được tư cách đi Hoàng Hà Hội, lại biểu hiện tốt trên Hoàng Hà Hội một chút, gần như đã tuyên bố sau này y sẽ lên thẳng mây xanh tại Tề Quốc. Chuyện này chắc chắn rất có lợi với mưu đồ của bọn họ.

Bây giờ, y lại dừng bước trước cái tên Khương Vọng, chỉ có thể xả thân đâm một mũi thương, phát ra âm thanh một lần.

"Trong khoảng thời gian này, ta cố gắng không ra khỏi thànhLâm Tri." Khương Vọng nói.

Với quan hệ hắn và Trọng Huyền Thắng, hắn không cần thiết khoe khoang làm anh hùng, cho dù không sợ, có thể tránh thì hắn sẽ tránh những phiền phức kia.

"Mặt khác." Trọng Huyền Thắng nói: "Trước khi đi Hoàng Hà Hội, huynh bớt chút thời gian lại đi Thái miếu một lần, đi bồi điện tế tự công thần danh tướng đời trước. Chỉ cần xuất chinh, đều phải làm như thế"

Đi Hoàng Hà Hội tranh chấp cùng thiên kiêu các nước, Tề Quốc đều phối ra thêm "Lễ Đại Sư", đương nhiên có thể coi là xuất chinh với quy cách cực cao. Khương Vọng làm một trong những nhân vật đại biểu, tế tự danh tướng Tề quốc cũng là lễ nghi phải có. Đương nhiên, nếu Trọng Huyền Thắng không nói quy củ này, Khương Vọng đương nhiên không biết.

"Có cần đi cùng hai vị kia không?" Khương Vọng hỏi.

Người hắn hỏi đương nhiên là Kế Chiêu Nam và Trọng Huyền Tuân.

Trọng Huyền Thắng lắc đầu: "Không cần, mỗi người đi riêng"

Khương Vọng nghĩ: "Vậy ngày mai ta liền đi"

Hắn cười nói: "Đi thay huynh!"

Làm danh môn đỉnh cấp của Tề Quốc, Bác Vọng Hầu đời thứ nhất đương nhiên có một vị trí trong bồi điện của Thái miếu.

Trọng Huyền Tuân thì không cần suy nghĩ, y tất nhiên muốn đi cúng tế tiên tổ.

Hậu duệ của Bác Vọng Hầu đời thứ nhất, đương nhiên có thể đi Linh từ bái tế bất cứ lúc nào, nhưng đi tế tự với danh nghĩa xuất chinh vì nước, lại là một loại vinh quang.

Mà Khương Vọng đi thay Trọng Huyền Thắng, chính là để hắn ta không thiếu phần vinh quang này.

Trọng Huyền Thắng cũng nở nụ cười: "Loại chuyện cúng tế này, đi thêm mấy điện cũng không sao. Nhớ kỹ cũng bái Tổi Thành Hầu đời thứ nhất... Phượng Nghiêu tỷ tỷ của huynh sẽ rất vui vẻ Ị?

Khương Vọng:...

Mặc dù hắn âm thầm xưng hô Lý Phượng Nghiêu như vậy, nhưng bị Trọng Huyền Béo nhắc đến như thế, thật là có đôi chút ngượng ngùng.

Đại quân xuất chinh, chủ tướng đi Thái miếu cúng tế, đây là lễ nghi ước định mà thành. Còn về chuyện đi cũng tế vị tướng quân nào, vị danh thần nào, thì không có ai quản.

Nhưng hương khói của vị danh tướng, công thần nào càng tăng lên, đương nhiên có thể chứng minh, năng lực và công huân của người này, càng được tướng lĩnh đời sau tán thành.

Cho nên Trọng Huyền Thắng để hắn cũng tế thêm mấy điện, cũng coi như là thể diện nho nhỏ.

Trọng Huyền Thắng vội vàng đến, lại vội vàng đi.

Trọng Huyền Tuân vừa trở về, người áp đảo thành Lâm Tri đương nhiên sẽ không chấp nhận địa vị của mình bị hạ xuống trong nội bộ gia tộc. Vừa so sánh như vậy, việc Trọng Huyền Thắng cần phải xử lý sẽ rất rất nhiều...

Đi Thái miếu cũng tế chỉ là một chuyện đơn giản. Lễ kính thành tâm là được, không có gì để nói nhiều.

Điều khiến cho Khương Vọng để ý nhất vẫn là Thôi Trữ.

Một nhát đâm kia của Thôi Trữ, cuối cùng có thể tạo thành phong ba lớn đến mức nào, thì khó mà nói được.

Nhưng nhìn từ ánh mắt Khương Vọng, sự thống trị của đương kim Tề Đế sẽ không bị lần ám sát này dao động chút nào.

Đương nhiên, có lẽ lực lượng sau lưng Thôi Trữ có càng nhiều mục đích không rõ.

Tuy nhiên, điều khiến để Khương Vọng không hiểu lắm là một câu "Ta không tiếc" kia của Thôi Trữ...

Tại sao phải nói với hắn?

Vẻn vẹn chỉ vì, lúc ấy bọn họ vừa hay đang chiến đấu sao?

Ngoài bài học tu hành thông thường, hắn lại chui trong nghiên cứu "Hỏa Giới" cả ngày.

Đều là đốt hương tắm rửa, sau đó lại tu hành suốt cả đêm.

Đợi đến hừng đông, hắn rốt cục dựng ra dàn khung đại khái của "Hỏa Giới"... cách thành hình còn rất xa.

Lúc này, hắn có thể ném vào Thái Hư Huyễn Cảnh, lợi dụng Đài Diễn Đạo suy diễn, mặc dù tất nhiên sẽ hao tổn rất nhiều điểm công, nhưng không thể nghi ngờ, đó là cách đơn giản nhất.

Nhưng Khương Vọng không định làm như vậy.

Sát pháp mình chậm rãi suy diễn ra, hắn mới có thể nắm chắc sâu sắc hơn. Giống như Bát âm Phần Hải do chính hắn sáng tạo, có thể khiến cho hắn khống chế được sớm hơn. Nếu đổi lại thành đạo thuật bậc Giáp thượng phẩm do Đài Diễn Đạo suy diễn ra, có lẽ sẽ càng hoàn mỹ hơn, nhưng hắn chỉ có thể học tập sử dụng từng bước.

Ít nhất cũng phải đợi đến sau khi khung xương vững chắc, hắn mới lợi dụng Đài Diễn Đạo bổ sung đủ máu thịt —— Khương Vọng sẽ không thừa nhận, lựa chọn này quả thực cũng có chút liên quan đến việc điểm "Công" không đủ.

Khương Vọng tạm thời dừng việc tu hành, đẩy cửa đi ra ngoài.

Hắn không dẫn theo tùy tùng, mà đi thẳng đến Thái miếu.

Trước khi xuất chinh, đến Thái miếu cúng tế là lẽ phải. Hơn nữa, ngày hôm trước, ngay trước Thái miếu, Khương Vọng vừa được tán dương là thiên kiêu của quốc gia, nên không bị ngăn cản.

Hai vệ sĩ đứng trước cửa chính của Thái miếu, nhìn không chớp mắt. Khương Vọng đi tới, cũng không hỏi một tiếng.

Thế là, hắn lặng lẽ đi vào trong Thái miếu.

Nơi đây có lẽ là quần thể kiến trúc yên tĩnh nhất Lâm Tri, có thể chỉ có Thanh Thạch cung lạnh lẽo, vắng vẻ có thể so được.

Tất cả vệ sĩ trực ban phòng trong, đều giống hai vị trước cửa chính. Họ đứng như tượng đá, người ta đi đến trước mặt, cũng không nháy mắt. Nhưng nhìn từ khí tức, ai cũng là người có năng lực.

Khương Vọng cũng không biết nơi này có cường giả đứng đầu trấn giữ hay không, nhưng hắn sẽ không ngốc đến mức đi tìm tòi nghiên cứu đáp án này.

Bình Luận (0)
Comment