Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1666 - Chương 1666: Nếu Không Có Ai Đến

Chương 1666: Nếu không có ai đến

Ánh sáng màu xanh lục trong đôi đồng tử trên gương mặt đầy vết máu của hắn ta dần tiêu tán. Trong ý thức mờ mịt cuối cùng của mình, hắn ta cảm nhận được sự ấm áp.

"Người chiến thắng là Trọng Huyền Tuân của Tề quốc!" Dư Tỷ tuyên bố.

Trọng Huyền Tuân nới lỏng nắm đấm, chậm rãi đứng dậy.

Nguồn sáng trong cơ thể dần mờ đi. Nguyệt quang như rừng trên võ đài dân biến mất, đám sói quỷ dày đặc cũng biến mất trong đêm đen, rồi cùng với đêm đen... biến mất.

Trọng Huyền Tuân quay người lại, đi về phía Thiên Luân đã tắt đi ánh sáng. Tay trái phủ một tầng nguyệt quang, giống như cầm một mảnh vải trắng lau sạch những vết máu trên nắm tay phải.

Khi nguyệt quang mờ đi, hai nắm đấm của y lại trở nên trắng sạch như cũ.

Năm ngón tay dang ra tạo thành một hình vòng cung tuyệt đẹp và mạnh mẽ.

Y nghiêng người về phía trước và nắm lấy Thiên Luân. Ánh sáng của Ngũ thần thông xoay quanh Thiên Luân, sửa chữa lại ánh sáng của nó.

Tất cả những người đang quan sát, có ngưỡng mộ cũng có kinh ngạc.

Hóa ra Thiên Phủ mạnh không phải chỉ vì có năm thần thông, mà bản thân Thiên Phủ cũng là một loại sức mạnh.

Cho đến khi thông báo của Dư Tỷ vang lên một lần nữa, mọi người mới chợt nhận ra là còn những trận chiến khác đang diễn ra trên sân.

"Người chiến thắng là Trung Sơn Vị Tôn của Kinh quốc!"

Không ngạc nhiên khi Trung Sơn Vị Tôn - đại diện của Kinh quốc đã đánh bại Phạm Vô Thuật của Lý quốc.

Thiên kiêu mang theo tính truyền kỳ sinh ra từ một tiểu quốc đã không thể tiến xa hơn.

Nhưng việc lọt vào top tám của Hoàng Hà Hội đã là một kết quả tốt chưa từng thấy của Lý quốc kể từ khi lập quốc đến nay!

Kết quả này có nghĩa là Lý quốc đã có đủ tư cách để bước vào phía sau Vạn Yêu Chi Môn. Còn về việc có nên tự mình khai phá hay trao đổi tư cách này cho các quốc gia khác thì lại là chuyện riêng của họ.

Ít nhất là bây giờ họ cũng có thể lựa chọn.

Nhiều khi người ta không ngại khó nhưng điều đáng sợ là không có hy vọng.

Có quyền được lựa chọn là ước mơ của rất nhiều quốc gia!

Sau cuộc chiến, Trung Sơn Vị Tôn đứng trên võ đài, bình thản nhìn xung quanh, sẵn sàng đón nhận ánh mắt nồng nhiệt từ mọi hướng.

Về trận đấu vừa rồi, hắn ta tự cảm thấy rằng bản thân đã làm rất tốt.

Phạm Vô Thuật không phải hạng xoàng, người này có thủ đoạn phong phú, ý chí kiên định, tài chiến đấu cực cao... Trung Sơn Vị Tôn đã chiến đấu một cách kiên định, từng bước từng bước củng cố lợi thế của mình, dùng một trận đấu đàng hoàng để cầm chắc chiến thắng.

Mặc dù màn biểu diễn không được lộng lẫy cho lắm, bởi lẽ hắn ta nhiều lần thấy rõ sơ hở, nhiều lần khiến Phạm Vô Thuật không công mà lui. Đây chính là "đại xảo bất công", nhẹ nhàng mà thong dong.

Có câu nói là người thiện chiến không có chiến công hiển hách.

Nghĩ ra thì, Hoàng Hà Hội là nơi thiên kiêu tụ tập, được chú ý không nhỏ. Vậy nên hẳn là sẽ có người nhìn ra được sự ưu tú của hắn ta.

Nhưng "vô ý" nhìn một vòng, hắn ta phát hiện chẳng có mấy ai đang nhìn mình. Chỉ có trong đội hình cổ vũ của Mục quốc là có phát ra tiếng cổ vũ, nhưng cũng thưa thớt và thiếu khí thế.

"Chưa ăn cơm hay sao thế?" Hắn ta tự nghĩ.

Lời thúc giục của Dư Tỷ đã văng vẳng bên tai: "Thiên kiêu Mục quốc hãy bước xuống sàn đấu để chuẩn bị cho vòng tiếp theo của cuộc thi chính!"

Hắn ta nhìn lại lần nữa, một số người chiến thắng khác đã đứng trên khán đài điều hòa hơi thở, tĩnh tâm nghỉ ngơi, khôi phục tâm tình... chỉ có mình hắn ta là vẫn còn đứng sững ở đó.

Hắn ta là người kết thúc chậm nhất.

Trung Sơn Vị Tôn mỉm cười, chỉnh lại trang phục trước khi bay ra khỏi sân đấu.

Cho dù không có ai nhìn, cho dù người khác nhìn thấy thế nào thì phong thái của Trung Sơn thị hắn ta cũng không thể bị mất đi!

Ngay khi chân trước của hắn ta vừa rời khỏi sàn đấu thì võ đài bắt đầu ầm ầm di động như đang đuổi hắn ta đi.

Dù sao, sau vị chí tôn cũng lấy pháp tướng giáng lâm Quan Hà Đài, quả thực không có ai kiên nhẫn chờ hắn ta bày vẻ phong độ.

Trung Sơn Vị Tôn nửa xấu hổ, nửa lúng túng hạ thân hình xuống đất, ngoái đầu nhìn bốn tòa võ đài đang dần tập hợp thành một võ đài duy nhất.

Ở khoảng giữa của đài thiên hạ, chỉ còn lại một tòa diễn võ đài như thế.

Trên đài diễn võ này sẽ tiến hành hai trận chiến đấu.

Top 4 người sẽ chia thành 2 tổ, tuần tự tranh thắng bại, sau đó sẽ tranh khôi tại đây.

Về phần, ai là người xếp vị trí thứ ba và thứ tư thì không quan trọng.

Trong Hoàng Hà Hội những năm trước đây, không ai xem cuộc chiến của những kẻ thua cuộc.

Trận tứ cường cấp độ Ngoại Lâu của Hoàng Hà Hội đã xác định được thứ tự trận đấu, lần lượt là Đấu Chiêu của Sở quốc, Yến Thiếu Phi của Ngụy quốc. Trọng Huyền Tuân của Tề quốc và Trung Sơn Vị Tôn của Kinh quốc.

Bốn người này đều là những người tài năng nhất trong những thiên kiêu Ngoại Lâu của các nước trong thiên hạ.

Những lời như Cam Trường An không may gặp phải Đấu Chiêu trước hay Na Lương gặp phải Trọng Huyền Tuân, nếu không bọn họ có thể thế này, thế kia.

Lấy cớ là điều mà kẻ yếu mới làm, đối với thiên kiêu thì nó chính là sự nhục nhã.

Kết quả cuối cùng của Na Lương và Cam Trường An là dừng lại ở bát cường.

Dù có tiếc nuối hay đau khổ thì kết quả cũng là như thế.

Dư Tỷ nhấc một ngón tay lên. Trên võ đài, một bức màn ánh sáng như bức họa lại lần nữa được triển khai.

Ngay cả đệ nhất mỹ nhân của Sở quốc - Dạ Lan Nhi cũng vô cùng chăm chú nhìn theo màn sáng, chờ đợi kết quả sắp xếp.

Trên bức màn ánh sáng đó, tên của bốn vị thiên kiêu Ngoại Lâu bắt đầu di chuyển pha trộn.

Sau đó dừng lại.

Trung Sơn Vị Tôn của Kinh quốc sẽ đối đầu với Yến Thiếu Phi của Ngụy quốc. Đấu Chiêu của Sở quốc sẽ đối đầu với Trọng Huyền Tuân của Tề quốc.

"Haizz" Dạ Lan Nhi khẽ than một tiếng.

Một cái khẽ cau mày của nàng ta đã khiến bao người tan nát cõi lòng.

Đối với phần lớn người đến đây xem cuộc thi đấu mà nói thì đây là một kết quả khiến người ta cảm thấy vô cùng tiếc nuối.

Trong các trận thi đấu trước thì Đấu Chiêu của Sở quốc và Trọng Huyền Tuân của Tề quốc là hai vị thiên kiêu có biểu hiện khiến người ta cảm thấy đáng kinh ngạc nhất. Thậm chí, có thể nói biểu hiện của hai người là độc nhất. Bọn họ gặp nhau ở trận chung kết, phân cao thấp, mới là kịch bản lý tưởng nhất.

Bây giờ hai ứng viên cho chức vô địch lại đều va chạm với nhau từ sớm, khó tránh khỏi khiến cho người ta tiếc nuối.

Nhưng quy tắc thi đấu chính là như thế, không ai có thể sửa đổi được.

Bình Luận (0)
Comment