Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1684 - Chương 1684: Ai Có Thể Tranh Khôi?

Chương 1684: Ai có thể tranh khôi?

Ngày mười hai tháng bảy, thời tiết vẫn vậy, nắng ấm trời trong.

Trong thời gian diễn ra Hoàng Hà Hội, thời tiết không thể xấu.

Trụ Lục Hợp vẫn cao ngút trời, người từ các nước nối nhau mà vào.

Pháp tướng của sáu vị chí tôn hàng lâm, đầu đội trời chân đạp đất.

Dư Tỷ chân quân của Ngọc Kinh Sơn xuất hiện để chủ trì cuộc thi, vị Ngao tiên sinh kia cũng ngồi vào chỗ của mình.

Mọi thứ vẫn như ngày hôm qua, ngoại trừ việc thiên kiêu tham chiến đã đổi thành Nội Phủ Cảnh.

Khương Vọng vẫn ngồi ở hàng đầu. Những bằng hữu khác đều đang ngồi cách đó không xa.

Những lời khích lệ đã nói từ sớm, lúc này đây không ai tới quấy rầy hắn nữa.

Cha con Diệp Lăng Tiêu ngồi trên khán đài phía tây bắc, đang thì thầm điều gì đó.

Hắn quả thực rất biết nghe lời dạy dỗ của Diệp chân nhân, giờ vờ không quen biết gì Đỗ Như Hối.

Hôm nay Trọng Huyền Tuân cũng đến, vẫn ngồi phía bên cạnh.

Qua một đêm điều trị, mặc dù trông y vẫn còn rất yếu ớt, nhưng suy cho cùng cũng không còn gì đáng ngại.

Phong cảnh vẫn vậy, ngày lành vẫn tiếp diễn.

Khương Vọng để ngang kiếm trên đầu gối, đôi tay đặt nhẹ trên kiếm, ngồi im không nói gì.

Nói đúng ra, hắn đã bắt đầu tu luyện từ khi còn là một đứa trẻ.

Chỉ là những danh môn đệ tử kia từ nhỏ đã nhận được các cường giả hướng dẫn điều dưỡng thân thể và nâng cao khả năng thành công trong việc khai mạch. Tất cả công pháp, bí thuật, thậm chí cả những việc từng trải qua đều được sắp đặt sao cho phù hợp nhất.

Khương Vọng dựa vào chính mình mà khổ luyện, bắt đầu từ võ công bình thường, rèn giũa bản thân từng chút một.

Ngày 15 tháng 6 năm 3917 Đạo Lịch chính thức khai mạch, thành công siêu phàm, đến giờ đã hơn hai năm.

Trước siêu phàm, quanh năm hắn không có khi nào ngừng nghỉ, cũng chẳng có lúc nào buông lỏng. Không cần nói cũng biết gặp bao nhiêu khó khăn, kể từ giây phút tắm máu trở về từ Tây Sơn, hắn sẽ không bao giờ quên được.

Trong khoảng thời gian hai năm sau siêu phàm càng phải trải qua nhiều thứ hơn... bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu đau đớn, bao nhiêu khoảnh khắc tuyệt vọng.

Nhưng bất kể khi nào, ở đâu, hắn vẫn chưa bao giờ từ bỏ việc nỗ lực. Dù phải đối mặt với điều gì, hắn cũng không bao giờ từ bỏ bản thân.

Tìm hy vọng trong tuyệt vọng, trong đường cụt mở ra đường sống.

Trên con đường này, mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi khắc, hắn đều đang tiến về phía trước.

Kiên định tiến về phía trước.

Vậy nên ngày hôm nay chính là lúc kiểm nghiệm hết thảy những điều này.

Mọi con mắt đều đổ dồn vào ngày hôm nay.

Hôm nay, trên Quan Hà Đài, thiên kiêu các nước quy tụ lại.

Hắn và Trường Tương Tư đã đợi ngày này từ rất lâu.

Thiên hạ phải đợi cái tên "Khương Vọng" được gọi lên.

Mười năm khổ luyện, cuối cùng cũng tới được ngày hôm nay.

Khác với sự nóng lòng muốn thử sức cách đây vài ngày, ở thời khắc này, Trường Tương Tư vô cùng yên lặng, không có một tiếng hú gọi nào.

Có lẽ nó cũng biết rằng hôm nay là ngày nó có thể thỏa sức nở rộ.

Diễn Võ Đài vẫn là tâm tòa, chia thành Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân.

Sau mỗi vòng nó sẽ được hợp nhất. Tám hợp bốn, bốn hợp một.

Dư Tỷ chân quân đứng trên đài, nói: "Hôm nay trận Nội Phủ thi đấu chính thức. Mười sáu thiên kiêu sẽ tranh ngôi đầu. Chuẩn bị"

Màn sáng trải ra như một cuộn tranh, tên của mười sáu thiên kiêu Nội Phủ Cảnh lấp lánh như những vì sao trên đó.

Mỗi cái tên trên đó đều là thiên kiêu quốc gia, là những người trong ngàn vạn người ở Nội Phủ Cảnh bộc lộ tài năng cực kỳ xuất sắc.

Nhưng chỉ một người có thể đứng đầu.

Những cái tên liên tục thay đổi trong thời gian ngắn. Trong lúc này, thời gian dài đến lạ thường Những cái tên trên màn sáng cuối cùng cũng dừng lại, rất nhiều người thở phào nhẹ nhõm. Danh sách trận chiến đã được xác định, không thể thay đổi.

Thiêu kiêu Kinh quốc - Hoàng Xá Lợi đấu với Liêu quốc - Gia Luật Chi Thiêu kiêu Sở quốc - Hạng Bắc đấu với thiên kiêu Việt quốc - Bạch Ngọc Hà.

Thiên kiêu Tần quốc - Tần Chí Trăn đấu với thiên kiêu Đan quốc - Tiêu Thứ.

Có lẽ điều được quan tâm nhất lúc này là Mục quốc tạm thời đổi thiên kiêu Nội Phủ Cảnh Tên y là Đặng Kỳ, nghe nói tới từ gia tộc Vũ Văn nhưng không có thông tin cụ thể, đấu với thiên kiêu Tống quốc - An Văn Hoa.

Y không chọn một đối thủ tương đối yếu thế như nhiều người nghĩ mà chọn một nước lớn trong khu vực như Tống quốc, điều này càng làm nổi bật lên sức mạnh của một bá chủ...

Mười sáu vị thiên kiêu Nội Phủ Cảnh, mỗi người một biểu cảm nhìn lên màn sáng.

Có người ung dung bình tĩnh, có người tràn đầy tự tin, có người sục sôi ý chí chiến đấu.

Nhưng không ai trong số họ có biểu cảm... phức tạp giống như Lâm Chính Nhân lúc này.

Nét mặt bị kìm chế bởi ý chí, cảm xúc trong mắt thay đổi một cách dữ dội... những xung đột lẫn lộn trong đó làm người khác cảm thấy rất mâu thuẫn và phức tạp.

Hắn ta vốn là người tao nhã điềm đạm, ôm trong mình tâm thế "có thể tiến một bước thì là một bước, không thể tiến thêm bước nào cũng coi như huy hoàng", nên vẫn ngồi đầu trong vị trí chuẩn bị chiến đấu.

Trong danh sách mười sáu quốc gia cạnh tranh ở Hoàng Hà Hội, Trang quốc là quốc gia ít có khả năng chen chân vào nhất.

Hắn ta vừa tạo ra kết quả tốt nhất trong lịch sử của Trang quốc, yêu cầu của Trang quốc đối với hắn ta chỉ là bốn chữ "bày ra phong thái" So với mười lăm thiên kiêu khác, có lẽ là có lợi thế hơn về mặt tâm lý.

Hơn nữa hắn ta đã nghiên cứu kỹ lưỡng một số đối thủ mà mình có thể gặp phải và chuẩn bị một số phương án đối phó. Biết đâu lại có khả năng tiến thêm bước nữa.

Tuy nhiên...

Màn sáng cho thấy đối thủ mà Lâm Chính Nhân sắp phải đấu chính là thiên kiêu Đại Tề - Khương Vọng!

Trái lại, Giang Thiếu Hoa của Thân quốc thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù trên mặt thiên kiêu Hạ quốc - Xúc Mẫn là vẻ kiên định quyết tâm báo thù cho đất nước - y nghĩ rằng mình nhất định sẽ được thiên kiêu Đại Tề chọn mà liều mạng tính toán - ánh mắt lúc này rõ ràng đã dịu đi.

Tất nhiên, cũng có một số người cười thầm trong bụng.

Thiên kiêu Đại Tề không nhắm vào Hạ quốc, cũng không chọn Thân quốc, mà chọn thiên kiêu Trang quốc, người tương đối yếu trong số mười sáu người... Đây có phải là biểu hiện của việc thiếu tự tin không?

Chỉ là màn thể hiện của Kế Chiêu Nam và Trọng Huyền Tuân quá chói mắt, thậm chí khiến những người này càng phải đề phòng thực lực của Khương Vọng, tạm thời không ai dám phát biểu ý kiến Về phần bản thân Khương Vọng, về mặt ôn hòa, ánh mắt bình tính.

Hắn chỉ đưa ra lựa chọn mà bản thân muốn, người khác nghĩ sao, đánh giá thế nào chẳng liên quan gì tới hắn.

Bình Luận (0)
Comment