Diêm La Điện hoàn toàn không phải mang ý nghĩa là một thần thông sát phạt thông thường, xem ra thì giống như một loại thần thông có thể triệu hoán lực lượng của quỷ thần. Thực sự thì điểm trọng yếu lại ở chỗ cường hóa tự thân. Nhưng nếu nói đây là một loại thần thông cường hóa thì nó lại hoàn toàn khác so với các loại thần thông cường hóa khác.
Trên thực tế, Diêm La Điện là một thần thông mà sau khi được thực thế hóa sẽ không ngừng biến đổi hoàn cảnh, không ngừng tạo ra ảnh hưởng, công năng vô cùng phức tạp.
Thần thông này đầu tiên sẽ được xuất hiện ra bên ngoài một cách cụ thể hóa, sau đó xây dựng liên hệ với hiện thế, chiêu mộ lực lượng quỷ thần để chiến đấu cho mình.
Khi mà quỷ tốt của Minh Phủ chết đi, lực lượng quỷ thần bị tiêu tán đó và sát lực mà đối thủ tạo ra sẽ cùng nhau quay về Diêm La Điện, tạo nên Hắc Bạch Vô Thường cường đại xuất trận.
Sau khi Hắc Bạch Vô Thường tử trận, Đầu Trâu Mặt Ngựa sẽ tiếp tục tham chiến. Nếu Đầu Trâu Mặt Ngựa lại bị giết chết thì Sinh Tử Phán Quan sẽ là người tiếp theo.
Đến một bước cuối cùng, sau khi Sinh Tử Phán Quan cũng tử trận, tất cả lực lượng sẽ được tập trung lại trên thân thể của hắn ta, cả tòa Diêm La Điện sẽ tiến vào trạng thái đỉnh cao, Tần Chí Trăn hắn ta sẽ trở thành hiện thân của Diêm La Thiên Tử, càn quét vô địch.
Mà Khương Vọng chỉ cần thông qua việc sau khi quỷ tốt bị giết, Hắc Bạch Vô Thường xuất hiện là hắn đã hiểu được quy luật tuần hoàn của lực lượng này. Trước tiên hắn thu hồi lại toàn bộ đạo thuật, sau đó đánh lạc hướng đối thủ bằng kiếm thuật nhưng thực ra lại sử dụng Sát Sinh Đinh, quả thực làm cho Tần Chí Trăn trở tay không kịp. Bạch Vô Thường bị Sát Sinh Đinh giết chết liền trực tiếp tan thành mây khói, một chút lực lượng cũng không thể quay về Diêm La Điện. Tần Chí Trăn không còn cách nào khác, chỉ đành ra tay giết chết Hắc Vô Thường, tự mình hoàn thành vòng tuần hoàn lực lượng của Diêm La Điện này.
Bên ngoài trận đấu, đại đa số khán giả đến bây giờ mới nhìn ra một chút đầu mối, nhưng cũng có một số người vẫn không thể hiểu được nguyên do tại sao hai người trên võ đài, một thì đột nhiên lãng phí tiết tấu trận đấu quý báu, một thì tự tay giết chết Hắc Vô Thường.
Tất nhiên cũng có rất nhiều cường giả nhận ra Diêm La Điện.
Những người này đều có bối cảnh rất hùng hậu. Nếu họ không nhận ra thì cũng có thể hỏi thăm ra.
Mà Khương Vọng đang đứng trên võ đài thì chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình để phân tích và phán đoán.
Hắn trước đó hoàn toàn không biết thần thông mà Tần Chí Trăn đang thi triển là cái gì, đến bây giờ hắn vẫn không hề hay biết đến lai lịch của nó, chỉ là trong trận chiến đấu, hắn không ngừng thăm dò, nắm bắt, phán đoán, suy nghĩ và nhanh chóng bổ sung "hiểu biết" Và chính phản ứng của Tần Chí Trăn đã khẳng định lại phán đoán của hắn là đúng.
Quả nhiên, nếu sử dụng phương thức thông thường giết chết Bạch Vô Thường thì sau cánh cửa đen kịt âm u kia sẽ hiện lên một sự tồn tại cường đại hơn. Mà Sát Sinh Đinh xuất hiện, đã phá vỡ quy luật tuần hoàn này.
Hắn suy nghĩ thêm một bước nữa và cho ra một kết luận, lực lượng nòng cốt của thần thông Diêm La Điện này chính là lực lượng của cánh cửa đen kịt u ám kia. Mà Tần Chí Trăn đã đem phần lực lượng nòng cốt này giấu sâu vào trong không gian hư VÔ.
Trong lòng tính toán không ngớt, động tác tay chân cũng không hề dừng lại. Ấn ký thanh vân xuất hiện rồi lại biến mất, Khương Vọng liên tục đạp võ thanh vân, nhanh chóng tung kiếm.
Khương Vọng dựa vào Bình Bộ Thanh Vân để lấn áp đối phương về năng lực di chuyển, hắn gần như ngay lập tức xuất hiện phía trước Tần Chí Trăn, chém ngang lưỡi kiếm, phân ra một đường sinh tử.
Tần Chí Trăn thì lại hoàn toàn không có ý định cùng hắn giao phong, hắn ta nhanh chóng lùi lại một bước, lùi về bên trong cánh cửa đen kịt âm u kia.
Khương Vọng lập tức lật tay vỗ một cái, Sát Sinh Đinh liền biến thành một làn gió trắng như sương, nhẹ nhàng rơi xuống.
Sát Thân Vẫn Mệnh Bất Chu Phong!
Vù vùi Bất Chu Phong làm cho thần hồn của người ta phát lạnh vừa thổi qua, cánh cổng đen kịt âm u ngay lập tức vỡ nát.
Nhưng Khương Vọng vẫn nhíu chặt lông mày.
Hắn không hề cảm thấy sự tiêu tán của phần lực lượng kia, giống như là Bất Chu Phong hoàn toàn không thổi qua được bất cứ thứ gì, thứ nó phá nát chỉ là không khí mà thôi. Quả nhiên cánh cửa đen âm u chỉ là hình chiếu của một lực lượng nào đó mà thôi.
Lực lượng nòng cốt chân chính là thứ mà vừa rồi Tần Chí Trăn nhắm chặt mắt làm ra ở trong hư không. Cho dù có là Bất Chu Phong đi chăng nữa cũng không có cách nào vượt qua khoảng cách giữa hiện thế và hư không mà phá hủy nó được.
Khó giải quyết rồi đây!
Lúc trước, Kiếm Hoa Diễm Tước và Bát Âm Phần Hải đều là trực tiếp biến mất, có lẽ là bị dẫn dắt vào trong không gian hư không kia. Nhưng sau khi hắn sử dụng Bất Chu Phong để tấn công thì thứ biến mất chính là hình chiếu kia. Vậy là lực lượng của Bất Chu Phong là thứ mà cánh cửa kia không thể dẫn dắt được, cũng là thứ có thể tạo ra sát thương chân chính cho Diêm La Điện.
Nhưng cho dù là vậy, nếu trong tình huống Tần Chí Trăn cứ tiếp tục tránh việc chiến đấu trực tiếp như thế này thì Bất Chu Phong chẳng qua cũng chỉ là một cỗ sát lực vô ích mà thôi.
Nên làm thế nào bây giờ?
Khương Vọng nhanh chóng suy nghĩ tìm kiếm biện pháp.
Ở một góc khác của võ đài, cánh cổng đen âm u với cái bóng hình nan quạt lại xuất hiện một lần nữa.
Thân hình cao ngất của Tần Chí Trăn lại giơ đao ra, sau lưng hắn xuất hiện hai nhân vật mới chỉ tồn tại trong thần thoại.
Một người đầu là đầu trâu, thân hình hùng tráng, tay cầm cương xoa ("cương xoa: cái đỉnh ba bằng sắt)
Một người mặt là mặt ngựa, thân hình cao gầy, tay cầm trường giáo.
Chúng được gọi là Đầu Trâu, Mặt Ngựa!
Chúng cũng giống như Hắc Bạch Vô Thường, là hình tượng thường thấy trong thần thoại.
Cho dù là tới ngày nay, ở rất nhiều địa phương vẫn lưu truyền những phương pháp có thể thỉnh thần Đầu Trâu Mặt Ngựa.
Chúng hoàn toàn không phải thần linh chân chính. Trong thế giới U Minh, cũng không hề có sự tồn tại chuyện Đầu Trâu Mặt Ngựa đã chân chính chiếm cứ thần vị. Những thứ được gọi là Diêm La Thiên Tử, Sinh Tử Phán Quan, Đầu Trâu Mặt Ngựa, Hắc Bạch Vô Thường đều là những thứ mà các tu sĩ cường giả dùng lực lượng ngưng tụ ra để tiện cho việc chiến đấu trong thời kỳ Thần Đạo thịnh hành mà thôi.
Nếu thực sự phải nói thì những "thần" được thỉnh tới này đều là do nhân tộc tạo thành và sắc phong. Chẳng qua là những hình tượng thần thoại này đã quá đi sâu vào lòng người, cũng có không ít những câu chuyện truyền miệng về chúng được lưu truyền đến ngày hôm nay.