Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1868 - Chương 1868: Phủ Trữ

Chương 1868: Phủ Trữ

Trong Chính Thanh Điện mà Khương Vọng đặc biệt cho người xây dựng, trong cơ quan ở trong một chiếc ghế lại cất giấu một bản đồ bố trí lực lượng canh phòng siêu phàm của quận Nhật Chiếu.

Điều đó có nghĩa là gì?

Khương Thanh Dương muốn làm gì?

Trong thế giới siêu phàm, bởi tồn tại đủ kiểu phương pháp siêu phàm, đạo thuật sẽ bị phá giải, vũ khí sẽ bị ăn mòn, thậm chí chỉ một dao động nhỏ nhất của Đạo Nguyên cũng có thể bị bắt. Trên chiến trường, đôi khi những phương tiện liên lạc thô sơ nhất lại đáng tin cậy nhất. Người đưa tin đáng tin cậy nhất luôn phải trải qua huấn luyện tàn khốc nhất.

Đôi khi việc truyền tin tình báo ngoài chiến trường cũng vậy.

Có thể thấy rõ việc bị bóc trần trước mặt mọi người hiện giờ chính là rủi ro để lộ tin tình báo.

Bởi vì liên quan đến việc bố trí lực lượng canh phòng siêu phàm của một quận, đây có thể nói là một sự cố rò rỉ tin tình báo vô cùng nghiêm trọng!

Địa điểm là ở trấn Thanh Dương, núi Phủ Trữ, Chính Thanh Điện.

Khương Vọng khó mà thoát tội!

Ngay khi Mã Hùng nhìn kỹ tấm da dê trước mặt.

Trong đám đông phía sau lưng, Phạm Thanh Thanh bất ngờ vung tay lên!

Trong phút chốc, sóng lớn vùng lên, cuồn cuộn như rồng, bao vây xung quanh binh lính Trảm Vũ quân khiến bọn họ ngã trái ngã phải, còn nàng ta thì bay thẳng về hướng Tây để thoát thân.

Nàng ta đã đi một nước cờ hiểm.

Hướng này gần biên giới nhất!

Lúc này, Trương Vệ Vũ chỉ cười lạnh: “Còn muốn rời đi?”

Một tay vẫn cầm cuộn da dê, tay kia đưa về phía trước rồi nắm lại.

Từ bầu trời đầy sao xa xăm rơi xuống bốn đạo tinh quang.

Một đạo tinh quang trắng như dao xoẹt qua đỉnh đầu Phạm Thanh Thanh, lập tức cô lập mối liên hệ của nàng với Nội Phủ.

Một đạo tinh quang vàng chặn ngang, trong nháy mắt bành trướng ra, giống như một bức tường cao kiên cố nhốt Phạm Thanh Thanh ở bên trong, không thể phá hủy.

Một đạo tinh quang màu xanh hóa thành dây thừng, tựa như một con rồng uyển chuyển, vòng quanh người mấy vòng rồi trói chặt Phạm Thanh Thanh.

Tay Trương Vệ Vũ thu lại, Phạm Thanh Thanh lập tức rơi xuống, nặng nề ngã xuống Chính Thanh Điện!

Còn đạo tinh quang màu đỏ, đáp xuống những đợt sóng lớn, quét chúng đi sạch sẽ, khiến mọi thứ trở lại như ban đầu.

Ánh mắt Mã Hùng co lại, đương nhiên hắn ta nhận ra, Trương Vệ Vũ nhờ vào bí thuật này mà nổi danh.

Hắn ta chỉ không ngờ là đối phó Phạm Thanh Thanh Nội Phủ cảnh mà lại dùng thủ đoạn như vậy, có thể thấy trong lòng hắn thực sự ác độc!

Kết quả là Phạm Thanh Thanh bị bắt chỉ trong một chiêu!

Trương Vệ Vũ không thèm đếm xỉa Phạm Thanh Thanh đã ngã sõng soài trên đất, vẫn nhìn về phía Mã Hùng: “Mã bổ đầu, sao ngươi không trả lời ta?”

Lúc này không thể giả ngu nữa, Mã Hùng thành thật trả lời : “Đây quả thực là bản đồ bố trí lực lượng canh phòng siêu phàm của quận Nhật Chiếu.”

“Vậy thì tại sao nó lại xuất hiện ở đây?” Trương Vệ Vũ hỏi, y dời tầm mắt sang nhìn Trọng Huyền Thắng: “Trọng Huyền công tử, ngươi có thể thay Khương Thanh Dương giải thích chuyện này không?”

Trọng Huyền Thắng không nói gì.

Trương Vệ Vũ nhếch môi.

Lúc này, y lật con át chủ bài của mình, nắm chắc tình thế trong tay, nhất là khi nhìn thấy tên mập mạp miệng lưỡi sắc bén này không còn gì để nói, trong lòng rất sảng khoái, khó mà tả nổi.

Y trầm mặc nhìn Phạm Thanh Thanh: “Hay là ngươi có chuyện gì cần giải thích không?”

Lúc này Phạm Thanh Thanh đã bị triệt hạ mọi phản kháng, sắc mặt tái nhợt, không nói lời nào.

“Ngươi không nói cũng không sao.” Trương Vệ Vũ cười: “Ta nghĩ Mã bổ đầu có rất nhiều thủ đoạn có thể khiến người ta mở miệng.”

Y hỏi Mã Hùng: “Ta nói đúng chứ?”

Mã Hùng chỉ đành đáp: “Đây là trách nhiệm của bản quan, tuyệt đối sẽ không thoái thác.”

Thanh bài của Tề quốc có thể có những thủ đoạn nào khiến người ta mở miệng?

Nhiều người không dám nghĩ đến vấn đề này.

Ánh mắt Phạm Thanh Thanh lộ ra vẻ sợ hãi.

Trương Vệ Vũ chậm rãi đi tới trước mặt nàng ta, ngồi xổm xuống, lắc lắc tấm da dê: “Ta thật sự chịu không nỡ để Mã bổ đầu mệt nhọc, cũng không nỡ nhìn chuyện gì thê thảm quá. Hay là ngươi tự mình nói ra đi? Ngươi liên lạc thế nào với Điếu Hải Lâu. Bao nhiêu tin tình báo đã được gửi từ Tề quốc đến Điếu Hải Lâu?”

Mã Hùng giật mình!

Đương nhiên hắn ta nhớ rất rõ những lời đổn nổi lên ở thành Lâm Tri trong khoảng thời gian này.

Trong đó còn có một số lời đồn phong lưu ít ai biết đến, hắn và đồng liêu còn từng lặng lẽ thảo luận với nhau.

Nhưng với tư cách là tứ phẩm thanh bài, hắn ta rất rõ ràng rằng trong số tội danh đổ lên đầu Khương Vọng, có ba điểm thực sự là trí mạng.

Thứ nhất là cấu kết với tàn dư của Dương thị, thứ hai là cấu kết với Bình Đẳng quốc, thứ ba là cấu kết với Địa Ngục Vô Môn.

Chỉ cần bất kỳ chuyện nào trong ba chuyện này tìm ra được bằng chứng, Khương Vọng sẽ không thể nào trở mình được nữa.

Ngoài ra thì mấy chuyện nam nam nữ nữ kia không hề có chút sức sát thương nào, càng không thể lật ngã một thiên kiêu như Khương Vọng.

Rõ ràng nhất chính là tin tình báo giả do Trọng Huyền Thắng trù tính từ đầu có liên quan đến Bình Đẳng quốc.

Mà Trương Vệ Vũ chỉ giả vờ bị lừa.

Y đến trấn Thanh Dương không phải vì tin tưởng kẻ tình nguyện mắc câu Trọng Huyền Thắng kia, mà là vì tìm ra điểm trí mạng thứ tư chưa từng xuất hiện trong tin đồn.

Khương Vọng thông đồng với Điếu Hải Lâu!

Đây thực sự là điều khiến người ta không tưởng tượng nổi.

Nhưng liên quan đến nguồn gốc xuất thân của Phạm Thanh Thanh, mọi thứ dường như đều là hữu tích khả tuần (1)!

(1) hữu tích khả tuần: có vết tích mà lần theo.

Cuối cùng Phạm Thanh Thanh cũng mở miệng: “Ta…”

“Chờ đã.” Trương Vệ Vũ ngắt lời nàng ta: “Trước mắt, những vấn đề này ngươi có thể không cần trả lời. Bây giờ chúng ta hãy trả lời câu hỏi mà Trọng Huyền công tử đây quan tâm nhất.”

Y chỉ tay về phía Trọng Huyền Thắng, tiếp tục hỏi: “Khương Thanh Dương đã gửi tình báo cho Điếu Hải Lâu bao lâu rồi?”

Ánh mắt y nghiêm nghị sắc bén, nhìn chằm chằm Phạm Thanh Thanh.

Đến bây giờ y mới thể hiện khả năng kiểm soát tình hình, đó là lý do tại sao y có thể cạnh tranh vị trí Đô Úy Bắc Nha!

“Nực cười!” Lúc này Trọng Huyền Thắng mới nói: “Khương Thanh Dương còn có khả năng chịu trách nhiệm với mỗi người trong đất phong của mình sao? Ba năm trước trong phủ của ngươi có một hộ vệ, khi hắn về quê có xảy ra tranh chấp, lúc bốc đồng đã giết chết người ta. Tại sao không thấy ngươi đi tù vì hắn ta?”

Trương Vệ Vũ nhìn về phía Trọng Huyền Thắng.

Dù sao từ đầu đến cuối, vị này mới là đối thủ của y.

Phạm Thanh Thanh hoàn toàn không đáng được nhắc đến.

Bình Luận (0)
Comment