Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1977 - Chương 1977: Máu Chảy Ba Trăm Năm (2)

Chương 1977: Máu chảy ba trăm năm (2)

Hóa ra Ngọc Hoàn kia lại trực tiếp nối với địa mạch, đúng là thủ đoạn huyền bí.

“Ta có thể làm gì?” Khương Vọng hỏi.

“Ở đây hộ pháp cho ta, đây là một lựa chọn tốn thời gian.” Dư Bắc Đẩu nói: “Hoặc là đuổi theo giết chết luồng mệnh huyết kia, hủy diệt nó.”

“Ta có thể đánh thắng được nó sao?” Khương Vọng hỏi thẳng.

“Sức mạnh của luồng mệnh huyết kia sẽ không vượt quá Nội Phủ cảnh, nếu như ngươi đã đứng đầu Hoàng Hà Hội, thì có lẽ không thành vấn đề.”

Vừa nghe chỉ có cấp bậc Nội Phủ, sự tự tin của Khương Vọng thoáng chốc quay về: “Đi đâu để tìm nó?”

“Đi theo đao tiền của ngươi là được, nhưng ngươi tốt nhất phải nhanh lên một chút. Bởi vì theo thời gian trôi qua, nó có thể thức tỉnh càng nhiều bản năng chiến đấu, dùng trạng thái thích ứng sau khi thoát khỏi bản thể… Nói cách khác, nó có tính trưởng thành. Đây cũng là nguyên nhân Huyết Ma mạo hiểm phân nó ra, chờ nó có thể trở thành viện binh.”

“Thức tỉnh?” Khương Vọng cau mày.

“Đúng vậy.” Dư Bắc Đẩu nhạt nhẽo nói: “Nguồn gốc của Huyết Ma, so với ngươi tưởng tượng còn đáng sợ hơn nhiều.”

Khương Vọng nghĩ đến một thanh ma thương bên trong thượng cổ ma quật kia, rõ ràng chỉ do ma khí yếu ớt tụ thành, nhưng một thương đánh tới, liền khiến hắn suýt nữa mất mạng.

Không khỏi thu hồi khí thế lớn lối vừa nãy.

Thận trọng hỏi: “Nó đã phân hóa bao lâu rồi?”

“Chưa lâu.” Dư Bắc Đẩu nói.

Khương Vọng tiêu sái xoay người: “Vừa đúng lúc đuổi giặc cùng đường, mỗ gia đi một chút rồi sẽ trở lại!”

Mệnh Huyết Huyết Ma kia nếu như đã có khả năng thức tỉnh thì Khương Vọng cũng không thể cho nó quá nhiều thời gian được.

Cường giả cấp bậc khác nhau, có cách vận dụng sức mạnh hoàn toàn khác nhau, khác nhau một trời một vực. Bên trong thượng cổ ma quật ở Ngột Yểm Đô sơn mạch, ma tộc áo đen kia đã cho Khương Vọng bài học nhớ đời đó.

Khương Vọng đang muốn đi ra ngoài, lại nghe Dư Bắc Đẩu nói: “Từ từ, đem theo cái này đi.”

Một chiếc áo cà sa màu sắc rực rỡ, bay đến trước mặt Khương Vọng, bị hắn một tay bắt được.

Sờ qua có vẻ thô ráp, nhưng cầm ở trong tay lại khiến cho người ta cảm thấy lòng người an tĩnh.

Nhưng mà một thầy tướng số nổi danh thiên hạ như Dư Bắc Đẩu lại lấy ra một chiếc áo cà sa, chuyện này nhìn thế nào cũng khiến cho người ta cảm thấy không được tự nhiên.

Khương Vọng dừng một chút, hỏi: “Đây là?”

Dư Bắc Đẩu nhìn chằm chằm lão giả cẩm ý nằm trên mặt đất, mắt nhìn thẳng nói: “Sau khi hủy diệt luồng mệnh huyết kia thì dùng chiếc áo cà sa Phục Ma này bao lấy nó. Sau đó chôn tại ‘Yếm Điểm’ của Loạn Thạch Cốc. Đến lúc đó đao tiền của ngươi sẽ dẫn ngươi đi.”

Hóa ra quái thạch sơn cốc này có tên, gọi là Loạn Thạch Cốc, cũng vô cùng chuẩn xác.

“Áo cà sa Phục Ma?” Khương Vọng hỏi.

Dư Bắc Đẩu giải thích: “Loạn Thạch Cốc này là trận đồ thiên nhiên, lúc đi vào ta đã tạm dừng nó lại, cho nên ngươi không cảm nhận được. ‘Yếm’ giả, cũng đã bị ‘áp chế’. Thứ gọi là ‘Yếm Điểm’, tức là áp chế sức mạnh hạch tâm của Loạn Thạch Cốc. Huyết Ma có thể phân Mệnh Huyết ra để tự cứu, thì ngược lại ta cũng có thể thông qua luồng Mệnh Huyết kia, cắn ngược lại bản thể của nó, tăng tốc quá trình hủy diệt nó. Muốn làm được chuyện này, Yếm Điểm và áo cà sa Phục Ma không thể thiếu thứ nào cả.”

“Ta muốn hỏi là…” Khương Vọng sâu xa nói: “Ngài không phải là thầy tướng số sao? Làm sao có thể lấy ra một chiếc áo cà sa?”

Dư Bắc Đẩu không tiện quay đầu lại nhìn hắn, nhưng trong giọng nói đã có thể nghe ra một chút khinh thường: “Có mà dùng đã là không tệ rồi, người trẻ tuổi đừng có bắt bẻ quá. Áo cà sa thì làm sao? Chỉ cần có thể hữu hiệu, cái yếm cũng có thể lấy ra dùng! Nhớ năm đó lúc ta còn trẻ, cuộc sống mới gọi là khổ, một đồng tiền chỉ mua được hai bông hoa, có thể nghe ta nói hết rồi mới đi hay không?... Này, sao lại đi rồi? Đúng là không có lễ độ!”

Khương Vọng không có tâm trạng nghe lão kể khổ kể sở về cuộc sống trước đây, xách kiếm lên ra khỏi sơn động, đao tiền kia chăm chỉ ở phía trước dẫn đường.

Ở trong sơn cốc nơi nơi là quái thạch này, Khương Vọng đạp không mà đi, không qua lại với những… quái thạch kia, tránh việc nhiễu loạn trận pháp. Dòng suối máu tươi vẫn quanh co như cũ, không biết lúc Huyết Ma hoàn toàn bị hủy diệt, dòng suối máu này sẽ có quy mô như thế nào.

Không lâu lắm. Một người một đao tiền liền xuyên qua Loạn Thạch Cốc.

Trước mắt vẫn là một đường thẳng, nhìn qua không thấy điểm cuối. Đoạn Hồn Hạp chật hẹp, dường như đang vây nhốt đất trời ở đây.

Người ở trong đó, cũng chỉ là một kẻ tù tội.

Ấn ký Thanh Vân ẩn hiện dưới chân, Khương Vọng bỗng nhiên bắt đầu gia tăng tốc độ.

Người ở trong hạp cốc này, dường như hóa thành một luồng điện màu xanh, xuyên qua khoảng không, trong giây lát liền đi xa.

Lúc hắn tăng tốc, đao tiền kia cũng giống hắn, đang tăng tốc.

Mặc dù trước mắt nhìn không thấy, nhưng Khương Vọng chắc chắc sợi dây nối mơ hồ kia, vẫn đang liên kết bọn họ, cho nên mới có thể có xu thế giống nhau như vậy.

Luồng Mệnh Huyết kia, có thể hóa thành cái gì?

Thứ gọi là “nguồn gốc Huyến Ma”, thứ gọi là “thức tỉnh”, lại chỉ hướng về đâu?

Mệnh Huyết mà Huyết Ma phân tách ra, vì sao lại chạy vào sâu bên trong Đoạn Hồn Hạp, chỉ vì muốn trì hoãn thời gian chờ đến khi thức tỉnh thôi sao?

Sâu bên trong Đoạn Hồn Hạp… Có thứ gì?

Tiếng gió gào thét bên tai, không thể nào cho ra bất kỳ đáp án gì.

Nhưng Khương Vọng trong lúc bay nhanh, chợt xuất hiện cảnh giác.

Có duệ phong đánh lén!

Một cây quan đao chém thẳng tới, ngay lập tức chém tớt đao tiền đang bay phía trước.

Một đường từ Chiêu quốc đến Đoạn Hồn Hạp, đây là lần đầu có người nhìn thấy đao tiền này, hơn nữa còn muốn tấn công nó… Đây là một loại quan sát có cấp bậc rất cao, tiếc là vẫn chưa thể chém nát đao tiền.

Quan đao hạ xuống, đao tiền bị chém bay, lại nhanh chóng bay trở về, không ngừng chuyển động trên không trung, tỏ vẻ đã tìm thấy mục tiêu!

Một bàn tay to nổi đầy gân xanh hiện ra, cầm lấy chuôi quan đao.

Từ bên cạnh vách đá bỗng nhiên xuất hiện một hán tử khôi ngô trên người mặc áo giáp Minh Quang, tướng mạo đường đường, nhìn rất uy phong.

Nếu không phải đao tiền mà Dư Bắc Đẩu đưa tới nhắc nhở, đúng là không nhìn ra nó là luồng Mệnh Huyết do Huyết Ma phân tách ra…

Bình Luận (0)
Comment