Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 1993 - Chương 1993: Thiên Ngoại Phi Tiên (3)

Chương 1993: Thiên Ngoại Phi Tiên (3)

Hỏa Giới sáng chói hoa lệ, tạm thời ngăn cách Trịnh Phì ở bên ngoài, Hoàn Đào cũng không thể tiến lại gần, Lý Sấu thì cách càng xa hơn. Do đó tạm thời sáng lập được một không gian chỉ có Khương Vọng và Yến Tử giằng co!

Đến bây giờ, ý đồ của Khương Vọng đã cực kỳ rõ ràng.

Hắn muốn ở trong thời gian cực ngắn này, giết chết Yết Diện Nhân Ma!

Thứ hắn cậy vào là thứ gì? Làm sao có thể tự tin đến vậy được?

Dưới tấm mặt nạ Vô Diện, ánh mắt của Yến Tử hiện lên một thoáng hoảng loạn.

Nhưng vào lúc này, Hoàn Đào – người đã hiện ra Cực Sát Ngạ Quỷ Thân, cao đến hơn hai trượng, đột nhiên há to miệng, giơ ra răng nanh khổng lồ.

“Hống!”

Đột nhiên gã hút mạnh, một cơn lốc xoáy kinh khủng bỗng nhiên hình thành, rót ngược vào bên trong cái miệng khổng lồ của gã, kéo theo diễm tước, diễm hỏa tinh, diễm hoa tất cả đều bị cuốn vào…Chỉ trong một hớp, gã đã nuốt tất cả Hỏa Giới vào trong bụng!

Trong cái miệng khổng lồ của gã đều là mụn nước, trên người của gã ẩn ẩn tỏa ra mùi thịt, thậm chí cổ họng của gã còn đang bốc khói xanh, nhưng dù sao gã cũng đã nuốt trọn Hỏa Giới của Khương Vọng.

Cực Sát Ngạ Quỷ Thân kinh khủng như vậy!

Mà thân hình của Yến Tử thoắt một cái, đã trốn tới phía sau người Trịnh Phì.

Lúc này, cơ hội đánh giết Yết Diện Nhân Ma đã mất đi!

Yến Tử di chuyển thân hình chỉ để lại tàn ảnh, trong lòng sinh ra sự sợ hãi.

Mặc dù nàng ta chỉ đối mặt với Khương Vọng trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. thậm chí Khương Vọng còn chưa kịp động thủ, thì Hoàn Đào đã nuốt trọn Hỏa Giới.

Nhưng nàng ta vẫn sợ không thôi.

Lúc sau thì lại là kinh ngạc.

Tại sao nàng ta – người sở hữu hung danh khủng khiếp ở cấp bậc Ngoại Lâu, thậm chí đến dũng khí đơn độc đối mặt với Khương Vọng trong chốc lát cũng không còn? Tại sao trong một khắc ngắn ngủi kia, nàng ta lại cảm thấy mình sẽ chết!? Là vì lúc trước trước khi lui vào bên trong sơn cốc, một kiếm khuynh sơn của Khương Vọng đánh lui cả Hoàn Đào và nàng ta, đã khiến cho nàng ta cảm thấy sợ vỡ cả mật hay sao?

Hay là giờ khắc này bên trong mê trận Tiên Thiên này, Khương Vọng lấy một địch bốn, nhưng vẫn chủ động xuất kiếm, đã khiến nàng ta âm thầm cảm thấy khiếp đảm?

Dĩ nhiên, sự sợ hãi thực tế nhất ở chỗ...

Thính giác của nàng ta, lại chẳng biết từ lúc nào đã nằm trong tay của đối thủ!

Lúc Ngũ Ngục giáng xuống, nàng ta ung dung phá mở, nhưng không nghĩ tới bất giác lại mất đi thanh âm.

Bịt tai không nghe, sẽ phát sinh cái gì?

Vốn giữa Tứ Đại Nhân Ma tự nhiên đã có một sự phối hợp hoàn hảo, nhưng sự phối hợp này lại bị Khương Vọng tùy ý đánh loạn dưới sự biến ảo của thanh âm.

Lần sáng tạo ra thế cục nguy hiểm vừa rồi, chính là chứng cớ rõ ràng nhất.

“Hắn có thể nắm thính giác trong tay!” Sau khi lấy lại phản ứng, Yến Tử trước tiên nhắc nhở.

Tước Nhục Nhân Ma Lý Sấu bay ở phía xa nhất, ngay lập tức lật ngược hai ngón tay, vạch ngang qua tai phải của chính mình.

Ngón tay nhập lại có phong, trong phút chốc đã cắt một nửa bên tai phải, máu tươi đầm đìa lập tức phun ra, Khương Vọng đang đứng trên không trung, bên tai phải cũng lập tức rạn nứt, huyết châu* ngay lập tức bay ra!

*giọt máu

Thực ra không gãy hết toàn bộ bên tai phải, nhưng Thanh Vân Tiên Thái đã băng tán hoàn toàn, không có cách nào kéo dài nữa.

Mỗi Tứ Đại Nhân Ma tự nhiên đều có thủ đoạn, vô cùng kinh khủng.

Nhưng ý nghĩ đầu tiên nổi lên trong lòng Khương Vọng lúc này lại là – Thần thông mà Lý Sấu biểu hiện ra lần này, khác hoàn toàn với làn ở sơn môn Thanh Vân Đình lần đó!

Hắn nhớ vô cùng rõ ràng, lúc đó Lý Sấu rút đao tự chém vào cổ, lưỡi đao chỉ chém vào nửa đoạn, nguyên cả đầu của tông chủ Thanh Vân Đình cũng đã rơi xuống. Hiệu quả của loại thần thông quỷ dị đó, biểu hiện khiến cho lòng người sợ hãi đó, khiến cho người ta tay chân phát lạnh, hoàn toàn không biết nên ứng phó từ đâu.

Cũng bởi vì đã chứng kiến một màn đó, nên trong trận chiến lần này, người mà Khương Vọng phòng bị nhất, thật ra lại là người mà hắn ít tiếp chiêu nhất – Lý Sấu.

Bởi vì không quá hiểu biết thần thông Đồng Quy, cũng không biết nó cần điều kiện gì mới có thể kích phát, cho nên hắn cố gắng không tiếp xúc với Lý Sấu, trừ phi nắm chắc được thời khắc có thể giết chết đối thủ.

Ở trong cuộc chiến đấu này, hắn một mặt tận lực né tránh Lý Sấu, một mặt lại cố gắng tìm kiếm cơ hội giết chết đối thủ.

Mặc dù thường ngày Lý Sấu thường là kẻ phụ họa cho Trịnh Phì, nhìn cũng điên điên khùng khùng, nhưng khi chiến đấu lại vô cùng cảnh giác, tiến lên chậm nhất nhưng lại là người rút lui nhanh nhất, không để cho hắn một chút cơ hội ra tay nào.

Từ đầu đến giờ, hai người thật ra chưa chính thức va chạm một lần nào.

Mà mới vừa rồi, Lý Sấu gần như cắt đứt một nửa lỗ tai của chính mình, hiệu quả của thần thông Đồng Quy truyền tới, lỗ tai của Khương Vọng lại chỉ rách ra một miệng vết thương, chảy máu không ngừng mà thôi.

Chẳng lẽ thần thông Đồng Quy của Lý Sấu cần nhiều thời gian chuẩn bị hơn? Hay là có một điều kiện khác mà vẫn chưa được thỏa mãn?

Cho dù là thế nào, thần thông Đồng Quy của Lý Sấu không phải là không có hạn chế gì, đây thực sự là một tin tức tốt!

Khương Vọng không hề chỉ vì đau đớn mà bị nhiễu loạn, trong trận chiến, hắn chỉ chuyên tâm đi tìm khả năng giành được thắng lợi.

Trong Hỏa Giới lộng lẫy đang sụp đổ, Thanh Vân Tiên Thái bị kích phá, Yết Diện Nhân Ma đã khôi phục lại thính giác, đột nhiên Khương Vọng xoay người, một bước đạp vỡ thanh vân, trực tiếp tấn công Lý Sấu!

Ai cũng có thể nhìn ra được, hắn muốn trước tiên giải quyết thần thông Đồng Quy kinh khủng kia.

Dù sao thì bất kỳ thần thông hay đạo thuật nào, đều có khả năng ứng phó, để phát động thần thông Đồng Quy, người sở hữu thần thông phải tự tổn thương chính bản thân mình…Ngươi có thể ngăn cản được việc chính mình bị tổn thương, nhưng không thể ngăn cản được người khác tổn thương chính bản thân họ.

Lý Sấu cười ha ha ha ha vội vàng thối lui, nhìn dáng dấp thì có vẻ vô cùng tự đắc vì đã chọc giận được đồ chơi kia.

Nhưng Khương Vọng – người đang truy đuổi đến cùng kia, ánh mắt từ đầu đến cuối đều vô cùng bình tĩnh. Một bên bay nhanh, một bên đột nhiên nghiêng đầu, mắng Trịnh Phì đang giơ đao xông tới kia: “Không muốn chết liền cút xa một chút, tên heo mập nhà ngươi!”

Dĩ nhiên không phải hắn muốn mắng chết người, mà trong nháy mắt vừa rồi, hắn đã dẫn phát đạo thuật Nộ Hỏa.

Ánh mắt của Trịnh Phì đột nhiên trợn to, giống như không hề nghĩ tới, đồ chơi mà gã công nhận, lại đột nhiên mắng gã như thế.

Bình Luận (0)
Comment