Lửa giận sôi trào, ngực kịch liệt phập phồng, bàn tay bóp Khảm đao cót két vang dội.
Cả người Trịnh Phì tựa hồ bởi vì ứ máu mà bành trướng một vòng, nhìn... càng mập.
Nhưng tốc độ lại càng nhanh hơn.
Thân thể đánh vỡ không khí, phát ra một tiếng nổ vang dội,chỉ trong nháy mắt, đã đuổi tới trước người Khương Vọng, chém thẳng xuống một đao!
Khương Vọng uyển chuyển né qua một bên, đạp thẳng một cước, tập trung đạo nguyên, sức mạnh như núi đổ.
Trịnh Phì không kịp thu hồi lại Đại Khảm đao, gã cũng không tính thu hồi, trực tiếp để lộ ra chỗ yếu hại, sử dụng bụng để nghênh đón.
Có thần thông Ác Báo ở đây, chỗ yếu hại của gã chính là chỗ yếu hại của kẻ địch.
Nhưng thời điểm một cước này đạp xuống người, lực đạo lại nhẹ bỗng.
Khương Vọng đã một cước vào trên bụng của Trịnh Phì, ấn sâu vào bên trong cái bụng mập mạp đó nửa tấc, sau đó ấn ký thanh vân chợt lóe rồi biến mất, cả người Khương Vọng lấy tốc độ kinh khủng bắn ngược ra, cách xa Trịnh Phì, trực tiếp tấn công Yết Diện Nhân Ma.
Mục tiêu của hắn vẫn là Yến Tử!
Xa xa há mồm thổi một cái, một làn sương trắng xóa bồng bềnh trên không trung, trong phút chốc hóa thành Sát Thương Đinh, hàn quang lưu chuyển. Khoảng ba cây đinh dài, tạo thành hình chữ phẩm (2) hướng thẳng tới Yết Diện Nhân Ma.
(2) Chữ phẩm: 品
Trong chốc lát đã đối diện.
Trong lòng Yến Tử cảm thấy vô cùng kinh sợ! Nàng ta không nghĩ tới, sát ý của Khương Vọng đối với nàng ta lại mãnh liệt như vậy, có cơ hội liền tìm nàng ta, không có thì sẽ sáng tạo ra cơ hội để tìm nàng ta.
Nàng ta không phải vì thế này mà đi khiêu khích Khương Vọng đâu!
Trên mặt nạ Vô Diện, đột nhiên như có một dòng nước chảy qua.
Ngũ quan rõ ràng nhanh chóng hiện ra một cách cụ thể trên đó.
Lông mày rậm, mũi rộng, môi dày.
Đây là một gương mặt nam nhân vô cùng xa lạ.
Lâm Tiện - người vẫn nhờ vào hiệu quả che giấu của Tiên Thiên Loạn Ly Trận, ẩn mình ở một bên để xem trận chiến, con ngươi chợt mãnh liệt thu nhỏ lại. Hình như y nhận ra được gương mặt này…Là một vị đã từng là cường giả Ngoại Lâu ở Dung quốc! Người này đã mất tích nhiều năm không có tin tức gì. Y cũng chỉ mới nhìn qua gương mặt của người này từ những bức họa của người nhà và bằng hữu.
Mà bây giờ gương mặt này lại xuất hiện trên mặt của Yết Diện Nhân Ma.
Nguyên nhân chỉ cần suy nghĩ một chút, liền làm cho người ta không lạnh mà run.
Mà khi gương mặt của Yến Tử vừa mới hiện ra, một bức tường kiên cố đến mức dị thường cũng ngay lập tức được dựng lên ở trước người nàng ta, mở rộng ra khắp các hướng, tựa hồ như không có điểm cuối, bản thân nó cũng cực kỳ bền chắc không thể vỡ gãy.
Thần thông, Thiết Bích!
Khương Vọng đã sớm gặp qua thần thông này, lúc ở Quan Hà Đài hắn đã tự tay phá vỡ thần thông này một lần, sau khi Yến Tử trở mặt sử dụng tu vi Ngoại Lâu để triển khai thần thông Thiết Bích, quả thực có điểm bất đồng với Thiết Bích mà Tần Chí Trăn đã thể hiện ra. Thần thông vốn bởi vì người sử dụng mà thay đổi, cũng không có gì lạ cả.
Nhưng lấy ánh mắt của Khương vọng bây giờ để đánh giá, thì Thiết Bích này quả thực không bằng Thiết Bích của Tần Chí Trăn. Thần thông Thiết Bích của Tần Chí Trăn vững chắc hơn, cũng chân thật hơn.
Nhưng mà, Khương Vọng cũng không tính diễn lại màn dùng Sát Sinh Đinh để đánh vỡ Thiết Bích đã từng biểu diễn ở trên Quan Hà Đài kia,
Trên thực tế, nếu như Yến Tử có thể tỉnh táo hơn một chút nữa, thì nàng ta đã có thể nhận ra được, mặc dù Khương Vọng nhìn như lấy nàng ta làm mục tiêu để tấn công, nhưng tất cả sát lực mà hắn dốc vào, còn lâu mới đạt đến mức độ cực hạn.
Cho nên nói, đây chỉ là một đòn tấn công giả mà thôi.
Mà Yến Tử đã bởi vì quá sợ hãi mà đưa ra một lựa chọn sai lầm, hơn nữa lại còn bị Lạc Lối dẫn dắt!
Khương Vọng thổi mở Bất Chu Phong, sau khi dẫn dắt được Yến Tử mở ra Thiết Bích, liền nhẹ nhàng xoay người một cái, đánh thẳng về phía Hoàn Đào.
Bức lui Lý Sấu, chọc giận Trịnh Phì, đe dọa Yến Tử, nhưng mục tiêu chân chính của Khương Vọng, lại là Khảm Đầu Nhân Ma!
Bất luận dùng góc độ nào để phân tích, Tứ Đại Nhân Ma bên trong mê trận tiên thiên vào giờ khắc này, không có người nào là dễ đối phó cả. Thậm chí nếu để cho bất kỳ Nhân Ma nào có cơ hội, thì đều có thể có năng lực tiêu diệt Khương Vọng.
Bốn vị tu sĩ Ngoại Lâu Đãng Tà quân đã gặp ở bên ngoài biên giới Vân quốc kia, nếu như so sánh với Tứ Đại Nhân Ma, thì sự khác biệt giưa bọn họ tựa như trẻ con và người lớn.
Bất kỳ người nào trong Tứ Đại Nhân Ma, đều có thực lực có thể chóng lại cả bốn người kia, nếu như hai vị bất kỳ liên thủ, thì đều có thể giết chết bốn người bọn họ.
Nếu không phải khó khăn như vậy, thì làm sao trận chiến của Thiên phủ ông lão năm đó lại vang danh thiên cổ, tạo thành truyền thuyết cơ chứ?
Khương Vọng ba lần bốn lượt muốn nhanh chóng giải quyết từng đối thủ một, nhưng đều bị hóa giải. Nhân Tự Kiếm bị buộc phải dừng lại, Hỏa Giới bị nuốt mất, Thanh Vân Tiên Thái bị phá...
Chiến đấu như vậy thật khiến cho người ta phải tuyệt vọng.
Nhưng không phải bọn họ không có nhược điểm nào.
Hoặc là nói, ban đầu đại khái không có, bây giờ có!
Nhược điểm xuất hiện vào thời khắc Yết Diện Nhân Ma gặp nạn, vì cứu viện nàng ta, Khảm Đầu Nhân Ma há to miệng dùng Cực Sát Ngạ Quỷ Thân nuốt Hỏa Giới vào bụng.
Nhưng Hỏa Giới này...chẳng lẽ lại dễ nuốt đến thế?
Loại thần thông hỗn hợp này đã gần như vượt qua cả siêu phẩm đạo thuật, lại còn được thăng hoa khi đối đầu với Triệu Huyền Dương ở Trung Sơn Quốc.
Cho dù là Cực Sát Ngạ Quỷ Thân, nuốt vào cũng sẽ bị đau bụng mà thôi!
Ngoài miệng Hoàn Đào nổi mụn nước, cổ họng bốc khói xanh, tất cả đều là chứng cứ rõ ràng cho điều đó.
Khương Vọng chẳng qua chỉ nhìn Hoàn Đào một cái, liền bức lui Lý Sấu, chọc tức Trịnh Phì, để cho tất cả mọi người chứng kiến đều cho rằng mục tiêu của hắn là giết chết Yến Tử, nhưng hắn chưa bao giờ bỏ qua trạng thái hiện tại của Hoàn Đào.
Bất kỳ một chi tiết nhỏ nào trên chiến trường đều nằm trong tâm của Khương Vọng, như từng giọt từng giọt nước tụ dần lại, dần dần tạo thành một dòng chảy êm đềm, chắc nịch!
Khi Khương Vọng đột nhiên chuyển hướng trước Thiết Bích, đột nhiên tấn công về phía Hoàn Đào, gã vẫn còn đang “tiêu hóa” Hỏa Giới.