Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2053 - Chương 2053: Không Có Ai Nguyện Ý Bị Bỏ Lại Phía Sau

Chương 2053: Không có ai nguyện ý bị bỏ lại phía sau

Sự việc đã ập đến trên đầu, làm sao có thể để họ Khương kia giành hết vinh quang được?

Hắn ta dùng Minh Kính để điều khiển Cuồng Ca, thi triển đạo thuật mạnh nhất. rung động như một cây bút khổng lồ, một bút hướng từ dưới lên trên viết lên trời cao, trực tiếp đối mặt với kiếm hải kia…

Hắn ta muốn viết lên kết cục của chính mình!

Không có ai nguyện ý bị bỏ lại phía sau.

Nhất là con người có tính tình liều lĩnh như Lôi Chiêm Càn.

Thực lực bại bởi Khương Vọng, tu vi bại bởi Khương Vọng, chẳng lẽ đến cả dũng khí cũng để thua nữa hay sao?

Đứng ở giữa ranh giới giữa sự sống và cái chết, ai cũng có dũng khí xuất chưởng!

Thế là một chưởng thông lôi hải, dùng lôi điện chi hải để đụng mạnh trực tiếp với biển kiếm khí.

Tuy là chênh lệch vô cùng lớn, như con sóng nhỏ đối mặt nguồn nước vô cùng vô tận.

Nhưng khí thế to lớn của chưởng lực mà hắn ta xuất ra không hề có chút mềm yếu nào.

Cửu Lôi Thiên Diễn Quyết, dùng lôi phạt để đại biểu cho thiên phạt. Sau khi nắm giữ hoàn toàn trong tay Lôi Giới Chi Thuật, một quyền này mà hắn ta tung ra, mới thật sự gọi là… “Nhân phát sát cơ, thiên địa phản phúc!”* [1]

[1] Người bộc phát ra ý định chém giết, đến cả thiên địa cũng bị lật ngược lại

Lâm Tiện, Điền Thường, Văn Liên Mục…thậm chí cả Cao Triết.

Tất cả thiên kiêu tại trận doanh của Tề quốc, đứng trước sự sống và cái chết, đứng sau hình bóng Khương Thanh Dương đang đơn độc một mình một kiếm xông ngược về phía trước, tất cả đều bị kích thích thể hiện ra huyết tính của chính mình, liên tiếp công thẳng lên trời cao.

Không có một người chần chờ, không có một ai lùi bước.

Đều muốn lập công trên chiến trường, đều muốn tranh đua cùng với thiên kiêu của Cảnh quốc, ít nhiều cũng phải đặt một phần tâm ý vào đây.

Vì vậy...

Thiên kiêu của các nước đều xông lên đánh thẳng vào kiếm hải!

Cái càng nhỏ bé của con kiến hôi chống lại trời cao!

Trong số những thiên kiêu theo sát phía sau lưng Khương Vọng.

Chỉ có Vương Di Ngô là phách lối nhất.

Hắn ta nắm chặt quyền hướng thẳng về phía kiếm hải, ngay cả mặt mũi của Kiếm Chủ cũng không thèm dể ý, không thèm quan tâm người khác là ai. Nhưng một quyền này dánh ra lại khiến cho binh sát sôi trào giữa không trung, hiện ra binh mã nhiều vô số kể, áo giáp lưỡi đao đều vô cùng cụ thể...

Rồi sau đó thiên quân vạn mã xông thẳng lên thanh thiên!

Chỉ có duy nhất một người mà lại hình thành lên vạn quân.

Trong miệng chỉ nói: “Hôm nay nếu như không chết, ngày sau nhất định phải giết chết ngươi!”

Có thể thi triển một kiếm có uy áp như trời sập, có thể trực tiếp dùng biển kiếm khí rót xuống nhân gian, vậy người này chắc chắn là một loại tồn tại đứng ở vị thế tuyệt thế siêu phàm.

Chúng thiên kiêu mặc dù anh dũng liều chết xung phong, nhưng ai ai cũng biết đây chính là liều chết.

Thế mà chỉ duy nhất Vương Di Ngôn lại dám buông lời phách lối dối với cường giả đứng sau biển kiếm khí này!

Thật sự là ngông cuồng đến trình độ cao nhất rồi.

Biểu hiện hoàn toàn bất đồng với thiên kiêu ở trận doanh của Tề quốc bên này.

Trong trận doanh của Cảnh quốc bên kia, ngay sau khi một đạo kiếm lấp lánh màu trắng ngà lưu chuyển một vòng, một đạo thanh âm bình tĩnh và tỉnh táo truyền vào trong tai của các thiên kiêu – “Bây giờ lắng nghe hiệu lệnh của ta.”

Khi biển kiếm khí kia nghiêng chảy xuống.

Thanh âm kia cũng cơ hồ đồng thời nói: “Đối với lực lượng của vị Chân Quân này, không cần dũng cảm liều chết như vậy, Dư Soái đang ở Vạn Hòa Miếu, trong chốc lát là có thể tới đây. Việc chúng ta cần phải làm bây giờ là cố gắng hết sức dể kéo dài thời gian!”

“Các bộ nghe lệnh! Nhanh chóng triển khai trận pháp mà tối qua chúng ta đã diễn tập qua, Từ Tam dẫn quân tới ngũ vị, Vương Khôn dẫn quân tới tứ vị, Từ Hồng Cửu dẫn quân...”

Chỉ trong một chốc một lát, đã an bài toàn bộ người, quân đội cùng vị trí một cách rõ ràng, không chút thiếu sót nào.

Toàn bộ tình hình của chiến trường, quân đội gần năm vạn người, thật giống như hoàn toàn ở trong lòng bàn tay của người này.

Mệnh lệnh của hắn ta vừa phát ra, không một ai có dị nghị gì.

Bởi vì người nói chuyện lúc này chính là Ngoại Lâu tối cường được Cảnh quốc công nhận bây giờ, Trần Toán xuất thân từ Bồng Lai Đảo!

Tuân theo lời chỉ huy của hắn ta, hai mươi đội quân nhân của Cảnh quốc nhanh chóng tiến tới vị trí được chỉ định, chỉ trong khoảng khắc liền kết lại thành một đại trận phòng ngự đơn giản.

Sử dụng toàn bộ lực lượng tập hợp từ năm vạn người, hy vọng có thể đối lấy cơ hội lưu lại một hơi thể trước biển kiếm khí đang rót xuống này.

Cho dù chỉ tranh giành được một chút thời gian để bảo lưu hơi thể, thì cũng có thể là yếu tố quyết định đến sinh tử rồi.

Dưới sự rơi xuống của biển kiếm khí tử Cửu Thiên kia, những vị thiên kiêu trẻ tuổi này, không phân trận doanh, không phân quốc gia, không một ai có ý định bỏ cuộc, quả thật đã thể hiện toàn bộ phong tư của một thiên kiêu nên có.

Nhưng mà bất luận là thiên kiêu Tề quốc lựa chọn tấn công hay là thiên kiêu Cảnh quốc lựa chọn phòng ngự...

Đối mặt với một vùng kiếm khí mệnh mông màu bạc kia, tất cả dường như đều vô lực như nhau!

Ngàn người là con kiến hôi, vạn người cũng là con kiến hôi.

Chờ chết là con kiến hôi, giãy giụa như thế nào thì mới không phải là con kiến hôi?

Là vì nghênh cũng chết, tránh cũng chết, trốn cũng chết, và chiến đấu cũng chết.

Duy nhất Chân Nhân mới có thể chế ngự Chân Nhân, dưới Diễn Đạo, tất cả đều là cát bụi!

Biển kiếm khí rộng tới vạn dặm kia, gào thét trào dâng không ngừng, kiếm khí màu trắng ngà như sống lớn trên Thiên Hà, từ trên Cửu Thiên, đổ xuống nhân gian.

Mắt thấy “Thiên Hà” sắp đem đám kiến hôi “dập tắt”.

Khi Khương Vọng – người nâng kiếm đi đầu kia cơ hồ chỉ cách kiếm hải không tới trăm trượng, gần như ngay lập tức liền đụng vào nó.

Chợt có một bóng người, đứng trước tất cả mọi người.

Râu ngắn, tóc cài, và một bộ võ phục nhìn không ra chất liệu.

Không hề coi là đặc biệt cao lớn, nhưng đứng ở trên không trung, lại giống như một cây trụ chống trời.

Cuồng phong từ biển kiếm khí phát ra kia, lại không thể vén lên nổi một vạt áo của ông ta!

Phía sau là một đám thiên kiêu xung phong mà đến, trước người là biển kiếm khí gầm thét nghiêng rơi.

Bình Luận (0)
Comment