Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2111 - Chương 2111: Cơn Lốc (2)

Chương 2111: Cơn lốc (2)

Giữa cuộc chiến tranh Tề, Cảnh này, từ ban đầu vốn dùng cờ hiệu kêu bất bình vì thiên kiêu nước mình.

Sau khi Cảnh quốc thua trận chiến này, có điều bày tỏ là hợp tình hợp lý. Kính Thế Đài công khai phát công văn, tương đương với tự vả vào mặt mình. Phó Đông Tự xuống làm chức phó thủ lĩnh, thì phạt ba chén rượu.

Trang đình đương nhiên nên trả giá đắt... Nhưng cái giá lại lớn đến mức trực tiếp trừ tài nguyên đạo mạch mười năm, lớn đến mức quốc tướng một nước thân trần chịu hình phạt đánh roi, mất hết thể diện. Thực sự không thể không nói, đây là kết quả Tề quốc gắng hết sức tranh thủ.

Đây cũng là đền bù chân chính mà Tề quốc tìm đến cho Khương Vọng!

Lâm trận thoát chiến, không thể không phạt. Nhưng công huân hắn thắng được trong trận chiến này, không ai có thể chất vấn. Lấy công lớn như thế để đền tội, không ai có lời gì để nói.

Nhưng sự an ủi của Tề đình đối với vị thiên kiêu tuyệt thế này đều ở bên trong “giao ước Tinh Nguyệt”.

Lúc đó, Khương Vọng đưa lưng về phía chư tướng dưới đài, vẫn lấy tư thế nhận phạt đứng trên Điểm Tướng đài.

Bóng lưng của hắn thẳng tắp mà kiên định, giống trường kiếm của hắn.

Trọng Huyền Thắng dưới Tướng đài, nhìn bóng lưng này, mũi bỗng chua xót, vội vàng ngửa đầu nhìn trời.

Hắn ta quá hiểu Khương Vọng muốn gì!

Trừng phạt Trang Quốc lần này chỉ có thể coi là khởi đầu, Đỗ Như Hối ra mặt gánh vác tất cả mọi chuyện, kéo Trang Cao Tiện ra sạch sẽ... Nhưng dù sao đã bắt đầu rồi, chẳng phải vậy sao?

Mà âm thanh của Khương Mộng Hùng vẫn còn tiếp tục ——

“Ước ba, Cảnh quốc bãi bỏ Nghi Thiên Quan trong lãnh thổ Hạ quốc!”

Trên đài, dưới đài, tất cả người nhận biết chuyện này, cũng không khỏi chấn động.

Thì ra đây mới là mục đích chiến lược tối cao trong trận chiến Tinh Nguyệt Nguyên này của Tề quốc!

Mặc kệ đám người phỏng đoán thế nào, Khương Mộng Hùng nhàn nhạt nói: “Khương Thanh Dương.”

Khương Vọng quay người lại, Khương Mộng Hùng đã khép quyển trục lại, đặt trong tay hắn.

Hắn vô ý thức nắm chặt quyển trục này, cảm nhận được sức nặng mà vô số người phấn đấu vì đó.

Một khắc sau đó, tay cầm “giao ước Tinh Nguyệt” của hắn bị giơ lên cao.

Trấn Quốc Đại nguyên soái Đại Tề giơ tay của hắn lên, mặt hướng về tướng sĩ ba quân dưới Tướng đài: “Tất cả ba ước này, thiên địa cùng xem! Chư quân, đây là vinh quang cùng chung của chúng ta!”

Trên Tướng đài, quân thần Đại Tề giơ cao tay của thiên kiêu số một Đại Tề, giống như giơ lên một lá cờ mới! Kiên định như vậy, rêu rao như vậy.

Dưới Tướng đài, núi kêu biển gầm.

Cho dù là Tề, Dặc, Chiêu, Xương, Dung, Húc...

Tất cả mọi người đang tung hô——

“Vinh quang!”

“Vinh quang!”

“Vinh quang!”

Âm thanh át mây trôi, thật lâu không ngừng.

Quyển “giao ước Tinh Nguyệt” chắc chắn sẽ được ghi vào sử sách.

Mà bọn họ làm cho Cảnh quốc ký quyển “giao ước Tinh Nguyệt”, sao lại không thể được xưng bằng hai chữ “Vinh quang” đâu?

...

Mặc dù Lâm Tri rất lớn, cũng không thể thiếu nhà cao cửa rộng của thống soái Cửu Tốt.

Tu phủ ở tại khu vực trung tâm của Tiến Hiền Phường, từ thợ mộc nổi danh của đương triều đốc tạo, quả nhiên là khí phái uy nghiêm.

Sau vụ án Thôi Trữ hành thích đế hoàng, là người trực tiếp tiến cử Thôi Trữ tham dự Hoàng Hà Hội, thống soái Tù Điện quân Tu Viễn cùng ngày bị cách chức đợi điều tra.

Dù chưa đẩy vào Thiên lao, thế nhưng cũng bị cấm túc trong nhà, không được bước ra ngoài dù chỉ một bước.

Không giống với Tào Giai, bị giam lỏng chỉ là vì "minh tu sạn đạo ám độ trần thương (*)", Tu Viễn mới thực sự là bị giam lỏng, tu vi cả người đều bị khóa lại. Chỉ là suy xét tới uy nghiêm của thống soái Cửu Tốt, mới không bắt ông ta vào Thiên lao.

(minh tu sạn đạo ám độ trần thương*: nguyên chỉ từ chính diện mê hoặc địch nhân, dùng để che giấu công kích của mình lộ tuyến, mà từ cánh tiến hành đột nhiên tập kích.)

Thế nhưng từ sau khi vụ án hành thích hoàng đế, cũng đã trôi qua vài tháng. Vụ điều tra nhằm vào Tu Viễn, vẫn luôn không có tính tiến triển mang tính đột phá. Thiên tử cũng không bổ nhiệm thống soái Tù Điện Quân mới, vẫn là để đệ nhất chính tướng Tù Điện Quân dưới trướng Tu Viễn tạm lĩnh chi cường quân này.

Cho nên vẫn cứ trì hoãn như thế.

Một ngày này, Tu gia có khách quý tới.

Người tới cũng là một thống soái của Cửu Tốt, Diêm Đồ - thống lĩnh Trảm Vũ quân.

Người này là bạn chí cốt của Tu Viễn, cả triều chính đều biết. Xuất thân của cả hai người đều là bình thường, đều đi lên từ tầng dưới chót trong quân đội, một đường đi thẳng tới vị trí thống soái của Cửu Tốt, cũng coi như là cùng chung chí hướng.

Năm đó khi Cuồng sĩ Hứa Phóng còn hăng hái, đã từng viết một câu trong một bài văn là "Đại trượng phu hành tất viễn đồ", trong đó "viễn" và "đồ" ý chỉ Tu Viễn và Diêm Đồ, mà không phải là đi đâu xa.

Trong số thống soái Cửu Tốt, ông ta khâm phục hai người này nhất. Đương nhiên, hai người này chưa hẳn đã biết Hứa Phóng là ai.

Khi Tu Viễn vừa mới bị cách chức điều tra, cũng là do Diêm Đồ liên tục dâng chín tờ sớ, cố gắng chứng minh Tu Viễn vô tội, cầu xin Thiên tử minh giám. Về sau lại còn đợi trước Đông Hoa Các, trực tiếp đối mặt với Thiên tử!

Thiên tử cảm niệm Diêm Đồ trọng tình trọng nghĩa, tự mình đạp bay ông ta ra khỏi Đông Hoa Các, cũng phạt mười năm bổng lộc...

Trong một căn phòng được bố trí rất đơn giản.

Diêm Đồ mặc giáp, cùng với Tu Viễn mặc đồ đơn giản ngồi đối diện nhau.

Trên bức tường chính diện có treo cung đao, làm nổi bật sự gọn gàng của Tu Viễn. Tư thế ngồi vẫn rất đoan chính, lưng thẳng tắp, mặc dù bị giam lỏng tại nhà thế nhưng khí chất sắc bén vẫn không mất đi.

Ông ta còn vẫn bình tĩnh pha trà, hai loại khí chất nhã nhặn và sắc bén thống nhất một cách hoàn mỹ hiển hiện trên người ông ta.

Đối diện ông ta là Diêm Đồ, lại có phong cách hoàn toàn khác biệt. Lông mày thô dày, đôi mắt lớn, mũi to, môi dày, khí chất rất ngang ngược. Tư thế ngồi cũng rất tùy ý, một chân buông thõng, một chân co lên.

"Ta nói rồi, đừng nấu nữa." Diêm Đồ liếc nhìn ấm trà kia, không nhịn được nói: "Coi như ngươi nấu trà ngon hơn đi chăng nữa, cũng không thể hòa vào vòng giao tiếp của người Đại Tề cũ, không có được sự tin tưởng của họ. Có ý gì sao?"

Tu Viễn không để ý, tiếp tục bình tĩnh pha trà, chậm rãi nói: "Tại sao lại không lấy được tín nhiệm?"

"Mấy tháng?" Thấy bộ dáng của ông ta, Diêm Đồ lập tức giận dữ lại không nơi phát ra: "Nếu như bọn họ tin tưởng ngươi, đường đường thống soái Tù Điện Quân, tại sao vẫn còn ăn không ngồi rồi trong nhà chứ?"

Tu Viễn mỉm cười, nói: "Mọi chuyện vẫn còn chưa được điều tra rõ ràng, đương nhiên là ta không thể rời đi rồi."

Bình Luận (0)
Comment