Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2775 - Chương 2775 - Ta Không Dám Nói Ra Tên Của Nó (5)

Chương 2775 - Ta Không Dám Nói Ra Tên Của Nó (5)
Chương 2775 - Ta Không Dám Nói Ra Tên Của Nó (5)

Chương 2775: Ta Không Dám Nói Ra Tên Của Nó (5)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trên trời, dưới đất, đông, nam, tây, bắc.

Ở sáu hướng này, mỗi bên đều có một bức tường không khí cực kỳ dày đặc.

Lấy chiến trường làm trung tâm, trong phạm vi bán kính 500 trượng, hoàn toàn bị khóa chặt!

Kể từ đó, không khí không còn lưu thông, nguyên lực không còn lưu thông, không ai được ra, mà cũng khong ai được vào!

Tu sĩ pháp gia có kỹ thuật vẽ mặt đất thành một nhà tù, nhưng Li Phục lại “ vẽ khí thành tù”, mới chính là thứ không thể vượt qua.

Ban đầu, trong cuộc tranh đạo ở Hổ đài, với khả năng của Dương Lăng Hầu Tiết Xương, cũng phải tiêu tốn mất ba tức thì mới phá vỡ được nhà tù này.

Mà trong thời gian ba tức, đã đủ để những người này giết chết hai vị thiên kiêu Thần Lâm này vô số lần rồi.

Huống chi ở bên ngoài bức tường không khí, còn có u lam hỏa tuyến của Xúc Nhượng.

Nói cách khác, từ thời điểm này trở đi, khí lao* này đã trở thành đấu trường cho cả hai bên.

*nhà tù không khí

Nếu không có một phương tử trận… thì sẽ không thể ra ngoài.

Cơ thể của Thượng Ngạn Hổ biến thành màu gỉ sét, nắm đấm bá đô giáng xuống một cách áp đảo, đổ xuống trên thân thể của Trọng Huyền Tuân.

Hắn ta căn bản không có chút phòng ngự nào, lúc này hoàn toàn buông mở, mỗi một quyền đều tung ra với sát lực cực hạn.

Xích Huyết Quỷ Bức căn bản không dám tới gần hắn ta, vung cánh một cái đã cách xa hắn ta một đoạn, lại xuất ra Huyết Nhãn, Thực Hồn Huyết Quang cấp tốc bắn ra, nhắm ngay về phía Khương Vọng!

Tiết Xương đi xuyên qua không trung, như thể hắn ta đang giẫm lên Thực Hồn Huyết Quang mà tiến về phía trước, song kích trong tay, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.

Còn có một thanh quan đao, chém ra từ bên cạnh, Cận Lăng cũng nhắm chuẩn mục tiêu vào đối thủ trong trạng thái toàn vẹn.

Tại thời điểm này.

Một mặt trời lớn đột nhiên sáng lên ngay tại chỗ.

Ánh sáng mặt trời xuất hiện, lại thấy ngói lưu ly, gạch hoàng kim, minh châu treo theo, lan can bạch ngọc.

Mặt trời vĩ đại tràn vào hành cung thần ngọc.

Bao phủ cả chính bản thân Trọng Huyền Tuân và Khương Vọng trong đó.

Lúc mà Thực Hồn Huyết Quang của Xích Huyết Quỷ Bức công kích xuống, khi nửa mặt trời mờ đi, thì nó cũng đồng thời tan biến thành vô số điểm sáng nhỏ. Sau đó, nghênh đón trực tiếp quan đao Thần Long Xuất Hải của Cận Lăng!

Keng!

Như tiếng chuông trong núi thẳm rừng già, người qua đường chợt nhận ra sai lầm.

Tại một vụ đụng giết khốc liệt đến như vậy.

Từ trong Thái Dương Thần Điện lộng lẫy, hai bóng người một xanh một trắng lao ra như tia chớp!

Thần thông của Trọng Huyền Tuân đột nhiên lên xuống, Bình Bộ Thanh Vân đi lại tự do.

Giống hệt như một tia chớp trắng, tia chớp xanh, di chuyển qua lại ngang dọc trên trường đấu thú được bao bọc bởi thần thông của Li Phục. Nhất thời, khắp nơi đều là hư ảnh, như thể dệt thành một tấm lưới điện xanh trắng!

Âm vang vang, tiếng vàng ngọc.

Không một phút nghỉ ngơi, diễn tấu một nhịp điệu độc đáo.

Chợt chiến đấu với Tiết Xương, chợt chiến đấu với Thượng Ngạn Hổ, chợt tiến về hướng Li Phục, rồi chợt đến chỗ Cận Lăng. Đấu với Xúc Nhượng, đè ép Quỷ Bức, đến và đi như tia chớp, cực kỳ tự do giữa cực kỳ nguy hiểm!

Bọn họ dường như có một loại ăn ý bẩm sinh.

Giải cứu nhau và tạo cơ hội cho nhau.

Một là Nguyệt Luân Đao, một là Tương Tư Kiếm.

Trong nhà lao được vẽ ra bằng không khí này, giết ra một trận loạn chiến! Đánh đến nỗi mà mấy vị hầu gia đã trải qua rất nhiều sát trận, đều trở nên có chút khó ứng phó. Còn con Xích Huyết Quỷ Bức kia, thì đã hoàn toàn sững sờ rồi! Chỉ vỗ một bên cánh thịt, hoàn toàn không có cơ hội gia nhập nhóm chiến đấu!

Điều này tất nhiên là không được phép!

Đôi đoản kích của Tiết Xương đan chéo tiến về phía trước, mở ra thần thông Âm Dương Ngư!

Nói rằng “âm dương tương sinh, hư thực tương tề, nề ngã giai tàng.”

Thanh kích trái lật lên, một vầng trăng sáng xuất hiện, thanh kích phải rơi xuống, một vầng thái dương mọc lên.

Trường lực âm dương di chuyển phía trước cây kích, bao phủ cả Khương Vọng và Trọng Huyền Tuân cùng một lúc.

Sau đó, mới mang theo ánh sáng che giấu thực tại trong hư không, và chứa đựng hư không trong thực tại. Chiếu rọi toàn thân hai người, không có một tấc kẽ hở. Khiến bọn họ không thể không dừng lại, khoogn thể không trả lời!

Đêm qua say rượu giết hổ, nhật nguyệt song tại ứng phục long!

Chưa nói đến thần thông của hắn ta, chỉ cần bị khí thế của hắn ta trói buộ, thì kết cục càng không cần bàn cãi!

Vào thời khắc nguy cấp này, Trọng Huyền Tuân giang rộng năm ngón tay, buông Nguyệt Luân trong tay ra, trong khoảnh khắc, ánh trăng như rừng, từng chùm từng chum, dựng đứng trong lao ngục.

Chia không gian và ngăn chặn cả Thần Lâm!

Tất nhiên, những vị Thần Lâm hầu gia cường đại này sẽ không dễ dàng bị chặn lại, không ai bị chặn quá một tức ngoại trừ con Xích Huyết Quỷ Bức kia.

Nhưng căn bản không cần đến một tức, chỉ cần một chốc lát, hỏa nguyên trong bán kính năm trăm trượng, đã bị hấp thu hoàn toàn.

Quá trình này nhanh đến mức hỏa quang gần như ở khắp mọi nơi.

Nhưng nhìn thấy diễm tước bay khắp trời, diễm hoa nở rộ khắp nơi, diễm lưu tinh rạch ngang bầu trời, Hỏa Giới tràn ngập khí lao!

Sau khi thần nhi chi minh, Hỏa Giới này dường như thực sự tồn tại, và cuộc sống thực sự được sinh ra trong thế gian đó.

Những con hỏa diễm ríu rít đó cực kỳ nhanh nhẹn và ca hát vui vẻ.

Nhưng vào lúc này, một tòa thành trì bốc cháy mạnh mẽ từ trên cao giáng xuống thế gian.

Đây chính là thứ dựa trên cơ sở nền tảng của Tam Muội Chân Hỏa, chân chính và chỉ thuộc về duy nhất một mình Khương Vọng – Diễm Hoa Phần Thành!

Hỏa diễm đang nhảy múa, hỏa diễm đang được sinh ra.

Hỏa diễm đang hét lên, một hỏa diễm đang sống!

Bên trong hỏa diễm sinh ra một tòa đạo viện, bên trong đạo viện có thể mơ hồ nhìn thấy người đến người đi. Có một nhà hàng thịt cừu, trên tấm biển khắc chữ “Sái Ký. Trong ánh lửa, có một tòa Tố Hoài Trai, góc quặt bên kia nhìn thấy một Đỗ Đức Vượng, nồi lẩu đang được đun sôi sùng sục. Cách đó vài con phố là Vọng Nguyệt Lâu, hình như đang bày tiệc ở đó.

Quế Hương Trai thường lui tới, hình như mới ra lò một cái lồng hấp…

Còn có nhà của vị kia ở ngõ Phi Mã.

Hai cái giường một lớn một nhỏ.

Mái nhà để ngắm trời cao, mà sân viện nơi tập võ.

Dó là địa phương hắn đã từng yêu và đến bây giờ vẫn vô cùng yêu thương.

Đó là quê hương mà hắn không bao giờ có thể trở lại.

Mỗi một ý niệm, mỗi một chi tiết...

Trong Hỏa Giới, cso một tòa thành trì chân thật đầu tiên.

Tên của nó….

Là “Phong Lâm”.

Bình Luận (0)
Comment