Chương 2928 : Bỉ Ngạn Kim Kiều người tự độ (3)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sương Tuyết Minh của Khương Vọng, hoàn toàn giành được thắng lợi.
Một kiếm này chém ra, như trăng sáng treo cao, tuyết rơi đầy trời.
Gì mà Sí Dương, gì mà Đấu Chiến Kim Thân, gì mà Thanh Nha đài, nhất thời đều chẳng thể thấy rõ.
Trong tầm nhìn, đều là một màu trắng mịt mờ!
Cho dù là với tu vi của Kim Công Hạo, lúc này vận đủ mục lực, cũng không thể thấy hai người trong biển tuyết trắng.
Bởi vì thứ hắn ta nhìn thấy không phải là ảo ảnh, không phải là kiếm ảnh, mà là kiếm khí tơ thật sự.
Mỗi một đạo kiếm tơ, đều được ngưng tụ từ cực hạn kiếm khí, như có thực chất, cắt vàng chém ngọc.
Mà lúc này chúng trải rộng ra, hùng hồn như vậy, mênh mông như vậy, quả thực như biển động trời đông!
Chỉ có hai người đang giao chiến, là có thể hiểu thấu lẫn nhau.
Đấu Chiêu ở trong biển kiếm tuyết trắng xóa, khí thế không hề suy giảm, thản nhiên liền diễn tam thức…
Đoạn Trần Duyên! Tọa Khô Thiền! Kiến Bồ Đề!
Hay cho một thanh Thiên Kiêu đao hung lệ, lúc này lại trang nghiêm túc mục, tịch diệt chiếu ảnh.
Hay cho một Đấu Chiêu, đem một bộ Đại Huyễn Nhân Đà Đao, chém ra sự từ bi, chém ra sự tịch diệt, chém ra như Phật Đà tái thế!
Đinh đinh đang đang như gió thổi chuông bạc, leng keng leng keng như chùy kiếm va chạm.
Tuyết trắng đầy trời thưa dần.
Lượng lớn kiếm tơ, chỉ trong mấy hơi đã bị Đấu Chiêu bóp nát.
Mà y từ trong tuyết trắng mịt mờ xông ra, hồng y viền vàng giống như nở rộ trong tuyết.
Xông đến trực diện Khương Vọng, hai tay cầm lấy Thiên Kiêu đao, khí thế cuồng vọng, đao thế đường hoàng! Chém nghiêng vào cổ!
Không gian chợt đóng băng.
Không khí bốn phía trong nháy mắt đứng yên.
Trên đỉnh đầu Khương Vọng, xuất hiện một chữ “trảm” đỏ như máu, có một loại cứng rắn hiếm có, viết ra máu chảy đầm đìa.
Lãnh khốc vô tình, vô cùng uy nghiêm!
Phật tới giết phật, thần tới chém thần!
Đây chính là tuyệt đỉnh đao thuật pháp gia, Nhất Tự Trảm Lập Quyết!
…
Bộ đao thuật [Nhất Tự Trảm Lập Quyết] này có lai lịch lớn, nó được pháp gia tông sư Hàn Thân cư sáng tạo ra lúc tuổi còn trẻ.
Xét về sự sát phạt quả quyết, nó có thể nói là đứng đầu thiên hạ.
Mặc dù đệ tử Tam Hình Cung tự do vào triều làm quan, công pháp pháp gia vang rền thiên hạ, nhưng những công pháp do Hàn Thân Cư tự sáng tạo lại không truyền bá rộng rãi. Đấu Chiêu có thể học được môn đao thuật này, có thể thấy được phần nào nội tình của Đấu thị Đại Sở.
Phải biết rằng Hàn Thân Cư hiện tại đã là người chấp chưởng pháp gia Quy Thiên Cung, có thể nói là đệ nhất nhân đương thời của pháp gia!
Đao thuật mà ông ta sáng tạo ra đương nhiên chạm tay có thể bỏng, khuynh gia bại sản cũng khó mà có được.
Mà Đấu Chiêu đã hoàn toàn nắm giữ tinh túy, một khi thi triển đao này, ánh đao minh diệu, rất có khí trường “không thể thay đổi, pháp bất dung tình”.
Nhưng so với bản thân bộ đao pháp Nhất Tự Trảm Lập Quyết này, thứ chân chính khiến Khương Vọng kiêng kị hơn chính là lựa chọn chiến đấu của Đấu Chiêu.
Đấu Chiêu có Đấu Chiến Thất Thức được xưng là “Đệ nhất sát phạt thuật hiện tại”, vả lại còn nắm bắt xuất thần nhập hóa, hoàn toàn có thể ứng đối với bất kỳ thế cục nào.
Bất luận là Đại Huyễn Nhân Đà Đao hay là Nhất Tự Trảm Lập Quyết, ở trong tay y, cũng không thể mạnh hơn so với Đấu Chiến Thất Thức của y.
Với thiên phú của y, luyện những môn đao thuật này, chỉ đơn giản là dùng đao thiên hạ, bổ sung cho bản thân.
Vậy thì vì sao trong trận quyết đấu mà y xem trọng như vậy, lại không dùng đến Đấu Chiến Thất Thức, mà lại thường xuyên sử dụng đao thuật khác chứ?
Tất nhiên chỉ có một nguyên nhân - chính là y cho rằng đây mới chính là lựa chọn chính xán nhất khi thực chiến.
Dùng điểm này để suy ngược lại, trước đó giao chiến trong Sơn Hải Cảnh, Đấu Chiêu đã dùng khứu giác chiến chiến đấu kinh người của mình, thu thập được quá nhiều tình báo.
Giống như các loại tình báo về linh thức cường đại, tất nhiên thô sơ giản lược, vừa chạm liền biết.
Chi tiết hơn như Tam Muội Chân Hỏa cần phải có thời gian “Liễu Kỳ Tam Muội”, như hắn phải nhờ vào Kỳ Đồ, mới có thể trong lúc chiến đấu không ngừng bổ sung Tri Kiến, từ trong chiến đấu đưa ra phán đoán càng lúc càng chuẩn xác…
Nắm chắc những tin tình báo này, mới là biểu hiện của tài hoa chiến đấu.
Cho nên trong cuộc chiến linh thức, Đấu Chiêu mới chuẩn bị Bỉ Ngạn Kim Kiều để phản chế các thần hồn sát thuật khác.
Cho nên đối phó với Tam Muội Chân Hỏa, Đấu Chiêu mới chọn trước tiên dốc sức đối phó Tam Muội Chân Hỏa, dập tắt nó trước.
Cho nên vào lúc đao kiếm va chạm, Đấu Chiêu thường xuyên biến chiêu, một bộ Đại Huyễn Nhân Đà Đao vừa xong, kiên quyết dứt khoát đổi thành Nhất Tự Trảm Lập Quyết, chính là vì không cho hắn có cơ hội Tri Kiến!
Y không thể nào biết đến sự tồn tại của Kỳ Đồ, nhưng mà đã đoán được hiệu quả Tri Kiến.
Muốn xác nhận điều này không hề khó khăn, chỉ cần xem tiếp theo Đấu Chiêu có còn thường xuyên đổi chiêu thức hay không là được.
Nhưng trong lòng Khương Vọng, đã có đáp án khẳng định.
Hắn chưa bao giờ dám xem thường anh hùng trong thiên hạ.
Sau khi Thái Dần đánh một trận với hắn xong, lập tức liền cho Dịch Thắng Phong tình báo tương đối chuẩn xác. Đấu Chiêu lại là một nhân vật chiến đấu tài tình tuyệt đỉnh, có thể nắm bắt được nhiều chi tiết hơn.
Vấn đề chính là, rốt cuộc Đấu Chiêu còn nhận ra gì nữa?
Những phán đoán này, đều chỉ diễn ra trong giây lát, trận chiến vẫn đang tiếp tục.
Lúc đối diện với khốn cục đại đao chém xuống đầu, Khương Vọng chỉ phất tay trái, dưới sự che lấp của Họa Đấu ấn, Thương Long Thất Biến đã hoàn thành. Năm luồng ánh sáng xuất hiện trên đầu ngón tay, Khương Vọng trực tiếp giơ cao tay trái lên trời!
Gầm!!
Vân khí dâng trào.
Thất túc chi linh đều xuất hiện, tất cả đều có thần tư, vờn quanh người Khương Vọng, hầu như kết thành bức tường lấp kín nguyên khí.
Giác Mộc Giao, Kháng Kim Long, cưỡi tường vân, giẫm binh qua, đều ngẩng đầu nhìn trời, khuấy đảo phong vân. Người trước ngã xuống, người sau tiến lên, liên tiếp vọt tới chữ “trảm” đỏ như máu trên trời cao.
Tâm Nguyệt Hồ, Phòng Nhật Thố, mỗi con đường bao bọc trong lồng sáng, đột nhiên va chạm, khiến cho âm dương đảo điên, tạo ra ngũ hành đối nghịch.
Ba con còn lại sử dụng thần thông, trong nháy mắt kích nổ nguyên khí loạn lưu!