Chương 2929: Sông núi ngàn dặm, trụ chống trời (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong lúc nhất thời toàn bộ Thanh Nha đài đều bị quang diễm rực rỡ bao trùm, chỉ thấy vạn đạo lưu quang, bụi khí mịt mù. Hư không mơ hồ, giống như vang lên ầm ầm tiếng sấm.
Nhưng trong ánh mắt khiếp sợ của Vũ Văn Đạc, Đấu Chiêu kia vậy mà một bước cũng không nhường, một mình tiến vào trong lốc xoáy này!
Đấu Chiến Kim Thân rực rỡ giống như bức tượng thần, bảo đao trong tay như pháp đao, chỉ chém ngang một nhát.
Trong hư không có một thanh âm uy nghiêm vang dội “Giờ ngọ ba khắc đã đến!”
Lúc này cũng chính là buổi trưa.
Pháp theo thiên lý, rất công bằng.
Thế nên ánh mặt trời lại càng bùng cháy mạnh, đó là ánh mặt trời, hay là ánh đao, hay là kim quang của Đấu Chiếu Kim Thân?
Phân không rõ, cũng không cần phân nữa.
Bởi vì một đao chém ngang này, đã trong nháy mắt dọn sạch chiến trường.
Trước mặt quốc pháp, thần quỷ đều phải tránh đường!
Cho nên phải bị chém đầu.
Lúc này, chữ “trảm” đỏ như máu trên trời cao kia đã bị đánh tan, pháp chế uy nghiêm cũng tan vỡ.
Nhưng khi Đấu Chiêu chém một đao tới, chữ “trảm” đang rơi xuống kia đã bị chém đôi.
Pháp không thể làm trái!
Nhưng có một đốm lửa nhỏ như hạt đậu, vừa lúc bốc cháy ngay trước đường đao.
Đỏ thẫm lóe lên rồi vụt tắt.
Luồng sáng đỏ thẫm này bao trùm Khương Vọng, cũng bao trùm cả Thiên Kiêu đao cùng với cả người Đấu Chiêu, tiếp đó là cả diễn võ trường!
Màng sáng đỏ thẫm kia, không chỉ là một loại xinh đẹp, mà còn là một loại miêu tả, một loại quy tắc, một loại định nghĩa!
Nó là giới hạn, cũng là khoảng cách.
Linh Vực của Khương Vọng có diện tích khoảng một ngàn trượng!
Bao trùm cả Thanh Nha đài, vả lại còn bao trùm cả khoảng trời và bao phủ mặt đất.
Đao của Đấu Chiêu vẫn đang đà lao tới, nhưng loại uy nghiêm bất biến của pháp gia, đã tan biến hết.
Pháp mặc dù không thể làm trái, nhưng thế giới này lại khác với những thế giới khác.
Bãi bể nương dâu, ân đức đền cạn. Thay đổi phong tục, luật cũng theo đó biến đổi.
Ai có thể dùng pháp luật triều đại trước để chém người triều đại này?
Cho nên Trường Tương Tư chỉ được dựng thẳng lên, liền đã ngăn cản được đường đao!
Thay vì hóa giải đao thuật cường đại của Hàn Thân Đồ, mà lại bắt tay từ căn bản của pháp, dùng linh vực lung chuyển quy tắc, tan rã đao thế, đây quả là một cách ứng đối thiên mã hành không.
Nhưng lại không phải là toàn bộ hành động của Khương Vọng.
Cùng lúc đó, tay trái của hắn lại lật, Họa Đấu ấn lan tỏa u quang đã tản đi, tòa thành bốc liệt diễm hừng hực từ trên trời giáng xuống, Diễm Hoa Phần Thành đã gần kề thế gian!
Hắn lại lần nữa sử dụng Họa Đấu ấn che giấu động cơ chiến đấu, chính là muốn dùng nó ảnh hưởng đến phán đoán chiến đấu của Đấu Chiêu, rút ngắn thời gian phản ứng của Đấu Chiêu.
Hơn nữa Diễm Hoa Phần Thành thiêu đốt bên trong hỏa vực, uy năng của nó tất nhiên không giống ngày thường.
Ở trong hỏa vực được linh thức can thiệp, mọi quy tắc đều phải nhường đường cho liệt diễm. Điều đó nghĩa là hỏa diễm thế và hỏa nguyên là ưu tiên hàng đầu. Lửa cháy nóng bỏng và dữ tợn, tất cả đều được phô trương đến cực hạn.
Toàn bộ hỏa hành đạo thuật, ở trong linh vực này, đều có thể thể hiện ra uy năng cường đại nhất.
Diễm Hoa Phần Thành còn chưa rơi xuống, nhưng nhiệt độ cao thiêu đốt người ta đã trước một bước lan rộng, hỏa nguyên trong không khí đã trước một bước thiêu đốt. Ngọn lửa điên cuồng kia, đã liếm đến chéo áo của Đấu Chiêu!
Lúc này diễm thành đã hạ xuống.
Khương Vọng bào xanh dựng thẳng kiếm, đang trực tiếp va chạm với Đấu Chiêu hồng y chém đao xuống.
Đấu Chiêu vững vàng nắm chặt chuôi đao, trong mắt cũng không hề kinh ngạc. Nếu Khương Vọng không có thực lực như thế, sao có thể xứng để y chờ trận đấu này? Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, kim quang chói mắt cũng dùng hắn làm trung tâm xuất hiện. Giống như một cục đá rơi xuống mặt nước, gợn nước trong chốc lát lan tràn, nhanh chóng khuếch trương.
Khương Vọng có linh vực, Đấu Chiêu sao có thể không có?
Vả lại còn là Đấu Chiến linh vực, phù hợp với y nhất, cũng thích hợp để đánh giết nhất.
Từ góc nhìn của khán giả, Đấu Chiến linh vực rộng chừng tám trăm trượng rõ ràng bị hỏa vực bao bọc.
Sự chênh lệch linh thức giữa hai người, thể hiện ở phạm vi linh vực.
Nhưng hai linh vực này va chạm lẫn nhau, lại không hề nhanh chóng phân thắng bại. Linh thức đôi bên trải rộng ra, nhờ vào quy tắc linh vực, như thiên quân vạn mã chém giết. Quy tắc khác nhau không ngừng va chạm lẫn nhau, không ngừng chiến đấu, không ngừng biến mất.
Linh vực đôi bên đều bị áp chế cực lớn.
Diễm Hoa Phần Thành tất nhiên cũng mất đi sự trợ lực của hỏa vực.
Dưới tình huống linh vực điên cuồng bị hao tổn, kim quang toàn thân Đấu Chiêu phát sáng dữ dội, trường đao trong tay chỉ quét một vòng, đã chém lùi thanh kiếm của Khương Vọng. Sau đó xoay đao, tung người về phía trước, như một tướng quân xung phong vào trận địch.
Lúc này, mũi đao của y sắc bén không gì sánh được, toàn thân tràn ngập sát khí và huyết khí, giống như lúc nào cũng phải quyết phân sinh tử cùng với kẻ địch.
Đây chính là đao thuật binh gia, Lâu Lan Phá Trận Đao!
Đáng nhắc tới chính là, bộ đao thuật này chính là do một vị tông sư binh gia đã từng nhìn thấy Lâu Lan công của Tề quốc phá trận sáng chế ra. Vị tông sư kia nhớ mãi không quên tư thế oai hùng của Lâu Lan công, sau khi chiến tranh kết thúc còn từng thần du chiến trường, từ đó sáng chế ra đao này.
Khiến cho binh gia tự sáng chế ra một bộ đao thuật vì mình, sự cường đại của vị Lâu Lan công kia năm xưa cũng nhờ đó mà có thể thấy được một chút.
Đương nhiên bộ đao thuật này ở Tề quốc không thể nào bảo tồn, lịch sử về người kia, cũng đã phần lớn bị xóa đi. Lúc ông ta bại trận bỏ mình cách đây vẫn chưa đến hai mươi năm, nhưng người đương thời bàn về công lao sự nghiệp kia, đã sớm nói không rõ.
Trong lịch sử không nói rõ, há chỉ dừng ở triều đình Tề quốc? Lại há chỉ dừng lại ở một người là Lâu Lan công?
Điểm dữ tợn nhất của Lâu Lan Phá Trận Đao này, thường là duy ngã độc tôn.
Tuy nhiên, vào lúc này, Diễm Hoa Phần Thành đã tắt, Khương Vọng và thanh kiếm của hắn đã bị đẩy lùi.
Bị khóa chặt trong Diễm Hoa Phần Thành, Khương Vọng sẽ không cho y cơ hội tránh né, nếu như y một mình nâng thành như Chung Ly Viêm trước đó đã làm, thì sẽ chỉ tạo cơ hội tấn công cho Khương Vọng mà thôi.
Có thể nói, trước đó Khương Vọng dễ dàng bị đẩy lùi như vậy, chính là bởi muốn khiến y lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan như hiện tại. Là lui nhưng cũng là tiến, nắm bắt tiết tấu chiến đấu cực kỳ tốt, trước đó cũng nhờ thế mà dễ dàng trấn áp Chung Ly Viêm…