Chương 2935: Tên anh hùng truyền xa (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ngươi rõ ràng chưa từng nghe được âm tiết quái dị này, nhưng lại hiểu thứ nó muốn biểu đạt. Có lẽ đó cũng không phải là thứ nó muốn biểu đạt?
"Sinh tử!"
"Tiêu tan!"
"Hồi ức!"
"Đau đớn!"
"Tham lam!"
"Cố chấp!"
Hoặc bén nhọn, hoặc cao, hoặc thấp, hoặc khàn khàn... Từng từ ngữ đơn giản, nhưng khi được tụng niệm ra lại chế tạo thành một loại cảm thụ cực đoan hỗn loạn. Khiến người ta nghe được cảm thấy phiền loạn, có một loại thống khổ muốn phá nát thiên linh rời xa bản thể.
Cả phiến thiên địa này cũng theo đó mà phát sinh biến ảo khó hiểu, chỉ trong chớp mắt giật mình đã khiến Khương Vọng cảm nhận được Biên Hoang!
Đặng Nhạc, Biên Hoang, Huyễn Ma Công sinh diệt trong nháy mắt, Huyễn Ma Quân...
Vô số ý niệm lóe lên ánh sáng, cuối cùng Khương Vọng cũng đã rõ vì sao lại có ma vật phủ xuống Vương Đình chí cao, hơn nữa còn tại Đài Thanh Nha ở đấu trường Thương Lang ---
Đài Thanh Nha không phải là trọng điểm, trọng điểm là bản thân hắn.
Hắn bị biến thành chất dẫn, bị biến thành đạo tiêu. Lần gặp gỡ thoáng qua trong Biên Hoang đã giúp cho Huyễn Ma Quân thần bí khó lường kia chôn xuống thủ đoạn trên người hắn. Lúc đó hữu kinh vô hiểm, chính là vì để dùng hắn làm cầu nối vào hôm nay!
Đối mặt với thủ đoạn của một Ma Quân, trước đây hắn không phát giác được cũng là chuyện bình thường.
Chỉ là...
Tại sao lại là hắn? Tại sao lại là hôm nay? Mục đích của Huyễn Ma Quân là gì? Trong đó, Đồ Hỗ sắm vai trò gì?
Tâm niệm nhanh chóng chuyển động, động tác trên thân thể lại chưa từng ngừng. Thời điểm này, Trường Tương Tư bỗng nhiên gập lại, kiếm khí gào thét mà lên.
Đầy trời có tuyết nát bay ngược thiên khung.
Tinh quang trên tinh khung xa xôi tùy ý chảy xiết, không ngừng đánh thẳng vào bóng tối nặng nề. Khiến cho gương mặt đang bao phủ trên không trung kia cũng có chút ảm đạm.
Mà tinh lộ của tinh lâu lại có ánh sáng mạnh mẽ nở rộ, khiến cho người ta ngửa đầu nhìn lên cứ tưởng như Bắc Đẩu Thất Tinh đang xé rách đêm dài!
Ngay tại thời điểm phân sống chết với Đấu Chiêu, giữa thắng bại, Khương Vọng quả quyết chuyển kiếm.
Lưỡi đao chém thẳng vào đầu lâu ma khí của Đặng Nhạc, gương mặt vốn vô cùng cụ thể này, lập tức biến thành đủ loại ác tượng, khô héo, hôi thối, rung lắc không yên!
Cả cái đầu lâu ma khí run rẩy, ma khí cũng từng sợi từng sợi chuyển thành màu tro tàn, tán đi.
Khương Vọng cùng Đấu Chiêu gần như là đồng thời đưa ra lựa chọn, ngay thời điểm quan trọng phân sinh tử, chẳng cần chút giao lưu nào, mỗi người đã tự mình chuyển hướng, không giữ lại chút nào. Một đâm mặt người trên thiên khung, một trảm đầu ma vật, giống như có một loại ăn ý bẩm sinh vậy.
Nhưng trên thực tế, chỉ là bọn họ đồng thời cảm thấy nguy hiểm trí mạng, đồng thời đưa ra ứng đối tốt nhất với tình thế trước mắt.
Hai tuyệt thế thiên kiêu liên thủ đối địch, lại đều hiện ra trạng thái mạnh nhất, giờ khắc này thế công kinh khủng bực nào?
Một thoáng kia giống như cảm giác khô cạn của Biên Hoang cũng bị gạt ra trong khoảng khắc ngắn ngủi!
Mặt người to lớn trên bầu trời, đột nhiên mở miệng khẽ hút -- ánh sao đầy trời đều vào cổ họng, kiếm khí vô biên cũng bị một ngụm nuốt hết! Tinh quang cùng màu tuyết chảy xiết bên trong cái miệng lớn này, sau đó đều bị xâm nhiễm thành màu mực, trôi về nơi vô định. Thậm chí, tứ đại thánh lâu đứng ở tinh khung xa xôi cũng hơi lung lay giữa lúc tinh quang bay lả tả, giống như sắp bị tinh khung già nua kéo rơi!
Khương Vọng hoàn toàn có thể cảm nhận được, cơ sở đạo đồ của mình đã bị rung chuyển!
Tu vi mà hắn cả một đường đi tới dùng mồ hôi đúc thành, trước một ngụm này liền bị dao động. Đây là sức mạnh ở cấp độ thế nào?
Nhưng mà thủ đoạn của Huyễn Ma Quân, há lại chỉ có như thế?
Đoàn ma khí trước đây không hề có chút gợn sóng, gần như chỉ được dùng để làm đạo tiêu, lúc này đột nhiên nhảy ra khỏi tim Khương Vọng, nhanh chóng bị cướp mất sức mạnh, ngưng tụ thành ma sọ, năm luồng ma khí như xúc tu, trực tiếp đè ép ánh sáng ngũ phủ của Khương Vọng
Thân thể Thiên phủ hiếm thấy cổ kim lại đang bị dập tắt!
Khương Vọng một khắc trước còn đang còn đang thể hiện sự mạnh mẽ, giờ khắc này xích hỏa quanh người đã mất, sương trắng khoác sau lưng đã tiêu tán, ngay cả màu vàng ròng bất hủ trong mắt vậy mà cũng dần dần rút đi.
Bên trong Ngũ phủ hải của hắn, kinh đào hải lãng đều bị áp chế. Năm đạo ma khí như những cây trụ thông thiên, trực tiếp dập xuống từ mái vòm, đánh vỡ hết thảy những cản trở vô hình, đâm vào phía trên năm tòa nội phủ!
Bạch Vân đồng tử cố gắng khống chế Vân Đỉnh Tiên Cung, muốn dùng thân thể đánh lui ngoại địch, nhưng đoàn ma khí kia chỉ hơi bị chấn động, mà Vân Đỉnh Tiên Cung lại giống như bị người ta tháo bỏ khớp nối, không thể nhúc nhích được nữa. Bạch Vân đồng tử cũng đặt mông ngồi dưới đất, bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, răng va vào nhau lập cập.
Thông thiên ma trụ trấn áp ngũ phủ, thậm chí còn xem đây là trung tâm, khuếch tán ma khí ra khắp tứ hải, mang theo loại bá đạo muốn cải thiên hoán địa.
Mà bên ngoài ngũ phủ hải.
Đầu lâu ma khí cứng đối cứng với một đao của Đấu Chiêu, vừa không ngừng tịch diệt, cùng lúc, từ nơi là hai con ngươi có hai đạo ma khí xoắn thành hai sợi dây đen, thuận theo lưỡi của Thiên Kiêu Đao nhanh chóng lan tràn, chỉ trong chớp mắt đã trói Đấu Chiêu lại!
Nó đã hoàn toàn đối chọi được với Thiên Nhân Ngũ Suy!
Với năng lực của Đấu Chiêu cũng không thể nào thoát khỏi hai sợi dây được bện thành từ ma khí đen này.
Đấu Chiến Kim Thân chói mắt, dưới sự ăn mòn kinh khủng của ma khí, cũng dùng tốc độ mà mắ thường có thể nhìn thấy nhanh chóng ảm đạm. Đao ý của hắn tăng vọt, đao kình như bão táp nhưng vẫn không thể thoát ra được chút nào.
Đấu Chiến Linh Vực màu vàng ròng cùng Hỏa Vực màu đỏ rực, tại thời khắc này cũng không còn dây dưa nữa, mà chuyển thành phối hợp với nhau, cùng nhau đụng chạm vào quy tắc của ma vật đột nhiên giáng lâm này, muốn giãy dụa ra chút tự do ngắn ngủi.
Nhưng lại gần như bị ảm diệt cùng lúc!
Đấu Chiến Linh Vực rộng đến tám trăm trượng, Hỏa Vực rộng một ngàn trượng, giống như là hai cái bong bóng bị nhẹ nhàng đâm thủng, thậm chí không thể chế tạo được chút gọn sóng nào.
Quy tắc của hai vị thiên kiêu tuyệt thế, tại lúc này đều không được tán thành.
Trời thấp thành một đường.
Vàng và đỏ đều tiêu tán!
Võ phục bá khí nền đỏ viền vàng, cùng thanh sam tiên khí bồng bềnh tiêu sái, lúc này đều bị màu mực nhuộm dần.
Đó vốn không phải là sức mạnh ở cùng một cấp độ.