Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 2962 - Chương 2962 - Năm Nào Gặp Lại (1)

Chương 2962 - Năm nào gặp lại (1)
Chương 2962 - Năm nào gặp lại (1)

Chương 2962: Năm nào gặp lại (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Không ở lại thêm mấy ngày sao?” Trong xe ngựa Vũ Văn Đạc vẻ mặt tiếc nuối: “Phong cảnh Thần Ân miếu, ngươi vẫn chưa được nhìn thấy.”

Khương Vọng khách khí nói: “Lần này thời gian gấp gáp, sau này ngươi đến Tề quốc, ta sẽ dẫn ngươi đi ngắm 7 cảnh đẹp Lâm Truy.”

“Ấy?” Vũ Văn Đạc lấy làm lạ hỏi: “Không phải là bốn cảnh đẹp sao? Hồng Tụ gì gì đó, Ôn Ngọc gì gì đó.”

Y đối với mấy thứ đó quả thật đã từng nghe qua!

Khương Vọng thoải mái cười: “Tứ đại danh quán ta cũng rất quen thuộc! Đến lúc đó nhất định dẫn ngươi đi. Ta có một môn đạo thuật gọi là Bát Âm Phần Hải, chính là tìm được linh cảm từ tứ đại danh quán.”

“Cái này hay, cái này hay.” Vũ Văn Đạc nhất thời vui tươi hớn hở.

Khương Vọng chắp tay: “Núi dài sông xa!”

Vũ Văn Đạc đáp lễ: “Sẽ có ngày gặp lại!”

Đợi lúc y hạ tay xuống, Võ An hầu đến từ Đông Tề, đã biến mất không thấy đâu nữa.

Nghĩ đến khoảng thời gian ở chung ngắn ngủi này, Vũ Văn Đạc không nhịn được than thở: “Hỏi thế gian có bao nhiêu anh hùng?”

Băng qua trời xanh, thảo nguyên xanh, một chiếc xe ngựa vẫn đang tăng tốc.

Trong xe ngựa, Vũ Văn Đạc lại nhíu nhíu mày: “Vì sao ta lại không lĩnh ngộ được đạo thuật gì ở trong Thần Ân miếu chứ?”

“Xem ra là đi chưa đủ chuyên cần.” Y tổng kết ra nguyên nhân.

Lại thở dài: “Không hổ là tam ca của Nhữ Thành, cảnh giới của Võ An hầu, thật là khiến người ta ngưỡng vọng, khó trách hắn khinh thường đi chơi với ta!”

Từ đó về sau, trên thảo nguyên luôn có người lưu truyền, nói là một thân bí pháp của Võ An hầu Đại Tề, đều được cảm ngộ từ ôn nhu hương. Dẫn đến không ít quý tộc thảo nguyên, hành hương đến Đông Tề để “tìm kiếm linh cảm”.

Cũng không biết là do người nào truyền ra.

Hành trình thảo nguyên liền chấm dứt như vậy.

Sứ thần Đại Tề chỉ có hiểu biết sơ sài về thời cuộc Mục quốc, đã trở về phía đông.

Mượn Vũ Văn Đạc ra mặt càn quét cứ địa Vô Sinh giáo, là chuyện cuối cùng Khương Vọng làm ở thảo nguyên.

Trước đây, Khương Vọng còn ở dưới sự sắp xếp của Hách Liên Vân Vân, trong hoàn cảnh không công khai, ước chiến với Na Lương có biệt danh “Lang Hài”, đang dẫn theo một đội kỵ binh trong Vương Trướng, dùng ưu thế áp đảo giành chiến thắng.

Lại ở trong hoàn cảnh tương tự, ước chiến đường huynh của Vũ Văn Đạc, một trong “Khung Lư Tam Tuấn” Vũ Văn Liệt, thắng nhỏ nửa chiêu.

Chiến xong uống rượu với Vũ Văn Liệt, Vũ Văn Liệt tự nhận trước mặt Thương Minh không hề có sức đánh lại. Tiếc là hiện tại thần sử Thương Minh không có mặt ở Chí Cao Vương Đình, nếu không Khương Vọng cũng rất muốn khiêu chiến thử một chút. Cho dù là bị đánh, có lẽ cũng sẽ có rất nhiều thu hoạch.

Nhưng thật ra sau khi kết thúc hai trận khiêu chiến này, đội ngũ đi sứ cũng đã quang minh chính đại xuất cảnh.

Còn Khương Vọng lại lặng lẽ ở lại thảo nguyên, một là vì đợi một đáp án từ Hoàng Xá Lợi, hai chính là vì xử lý chuyện Vô Sinh giáo. Mỗi lần đến chỗ Hoàng Xá Lợi, cũng đều che giấu tung tích, xe ngựa trực tiếp dừng ở ngoài công sự.

Sau khi đội ngũ sứ thần Tề quốc rời khỏi thảo nguyên, Vô Sinh giáo mới xảy ra chuyện, làm thế sẽ không khiến Trương Lâm Xuyên dễ dàng liên tưởng, khiến hắn ta cảnh giác.

Việc này một khi hoàn tất, hắn cũng không ở lại lâu. Cả đêm đuổi theo đội ngũ, không chút tiếng động ngồi vào trong xe trâu – hóa ra đưa chiếc xe ngựa kia cho Vũ Văn Đạc, hiện tại chiếc này, là Vũ Văn Đạc đáp lễ.

Trâu trắng kéo xe, lại là lễ vật của Hách Liên Vân Vân, nghe nói là được thần miếu nuôi lớn, linh tính mười phần, so với Diễm Chiếu được nuôi ở trấn Thanh Dương cũng không kém là bao.

Không gặp được Nhữ Thành đương nhiên là một loại tiếc nuối, nhưng đi sứ một chuyến, cũng không thể cứ ở mãi ở thảo nguyên. Chuyện trong nước vẫn còn không ít, ví dụ như đất phong mới của hắn ở Hạ quốc cũ, đến bây giờ còn chưa đến xem qua, cũng nên đến nhìn một chút rồi.

Từ thảo nguyên đến Đông Tề, trên đường không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Khương Vọng trên đường cũng chỉ chuyên tâm tu hành.

Cuộc quyết đấu với Đấu Chiêu trước đó, ngoài ý muốn bị cuốn vào trong cái bẫy mà Đồ Hỗ giành cho Huyễn Ma Công, Đồ Hỗ tỏ vẻ sẽ bồi thường. Sau khi hai người phục bàn trận chiến đó, cho người mang đến cho Khương Vọng một môn công pháp luyện thể cấp bậc Thần Lâm, tên là [Huyền Thiên Lưu Ly Công].

Tặng kèm công pháp còng có một đoạn thoại.

Là thần văn Thương Đồ, dịch ra ý là…

“Nguyện chí cao thần linh bảo hộ ngươi, bằng hữu của thảo nguyên. Nguyện ngươi có được nhiều lựa chọn hơn.”

Cho đến nay, phòng ngự của Khương Vọng, cơ bản đều là dùng Thiên Phủ thể để bao phủ, hắn thiên về cường hóa tấn công hơn.

Đồ Hỗ hiển nhiên là vì để hắn bổ sung khuyết điểm, nếu như lực phòng ngự của xác thịt tăng lên, trong chiến đấu dĩ nhiên sẽ có nhiều lựa chọn hơn.

Về phần những lời này có ý khác hay không…

Khương tước gia dù sao cũng không hiểu.

Rời Tề quốc lúc tháng năm, lúc về đã là tháng bảy.

Làm sứ thần, việc đầu tiên Khương Vọng phải làm sau khi về nước, tất nhiên là phải đến hồi báo với thiên tử. Đương nhiên, thiếp ngoại sự đưa cho chính sự đường, ở trên đường đã viết xong, lúc về nước đã giao lên… Tương đương với phải báo cáo hai lần.

Lúc Võ An hầu Đại Tề trở về Lâm Truy, thiên tử đang triều nghị ở Tử Cực Điện. Hàn Lệnh tự mình đi ra, dẫn hắn đến Đông Hoa các chờ.

Chỗ này hắn đã sớm quen thuộc, mọi bố trí cũng đều có thể nhận ra.

Hàn Lệnh dẫn hắn đến đây xong liền trở về Tử Cực Điện.

Bên ngoài các hai gã cung vệ đứng thẳng, trong các lại không có người nào.

Trong lô hương hình thú đốt hương mùi cực nhạt, có sức mạnh xoa dịu tâm trạng.

Khương Vọng ngồi yên một lúc, lại kìm lòng không nổi đứng dậy, đi đến trước tấm bình phong khắc họa muôn hình vạn trạng kia, lẳng lặng thưởng thức.

Bức bình phong này rất mới, chúng sinh được khắc trên đó, vô cùng sống động, muôn hình muôn vẻ, vô cùng nổi bật.

Lúc này Nhân Tự Kiếm của Khương Vọng đã thông thần, nhưng cũng không dám nói chính mình đã hiểu hết về nhân đạo, có thể hiểu thấu bức bình phong này.

Hắn đã nhìn mỗi một nhân vật trên đó không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn luôn có thể tìm thấy một số điều gì đó mới mẻ.

Bình Luận (0)
Comment