Chương 3005: Thiếu niên đắc chí (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tuy có mấy thí sinh chết nhưng thi võ vẫn thuận lợi hoàn thành.
Chỉ là có một lần hành động như thế của Bình Đẳng Quốc khiến cho trường hợp vốn nên vô cùng kích động như thế cũng chỉ có thể bình thản trôi qua.
Phải chờ tới bao nhiêu năm nữa, trong số những thí sinh này, mới có một hai người có cơ hội chạm đến tràng diện ở tầng thứ như hôm nay?
Việc Tô Quan Doanh cùng Sư Minh Trình tự đánh giá cấp bậc, phân phối những thí sinh ưu tư đến các quan nha tạm thời không đề ập tới, Khương Vọng mang theo Lão Sơn Thiết Kỵ của hắn, đi thẳng về Lão Sơn.
Là chủ khảo nên những thí sinh lần này cũng có thể xem như môn sinh của hắn.
Nhưng cũng chỉ là như vậy.
Nếu Trọng Huyền Thắng cần dùng thì để Trọng Huyền Thắng đi kinh doanh. Nếu Trọng Huyền Thắng không cần thì hắn cũng chỉ quan tâm đến việc tu hành của mình.
Nếu còn có thu hoạch gì khác chính là sau khi quan khảo kết thúc, Tô Quan Doanh cùng Sư Minh Trình đều biểu thị, sẽ phát lương cho Lão Sơn Thiết Kỵ của hắn, đồng thời hy vọng những lần quan khảo về sau, đều do Lão Sơn Thiết Kỵ tham dự giám sát. Thứ nhất, đây được xem như là danh nghĩa để phát lương, thứ hai là lấy Võ An Hầu phủ độc lập với hệ thống quân chính Nam Cương để cam đoan sự công bằng của quan khảo.
Lấy lòng ở trình độ này, lại có lợi ích thiết thực, Khương Vọng cũng không cự tuyệt.
Ban đêm, ở Lão Sơn biệt phủ.
Thái Hư Huyễn Cảnh, trong Đình Tinh Hà.
"Vì sao Nguyễn giám chính lại nói là đã lấy được thu hoạch lớn nhất." Khương Vọng nhíu mày hỏi: "Ta thấy cũng không có thu hoạch gì cả."
Trọng Huyền Béo liếc mắt lạnh lùng ngồi nhìn nửa ngày, lúc này mới nhịn không được cười nhạo nói: "Võ An Hầu của chúng ta đây là đang giả ngốc hay ngốc thật vậy?"
"Huynh mau nói đi." Khương Vọng không nhịn được thúc giục: "Sau khi trời sáng, ta phải đến Minh Không Hàn Sơn kia của huynh, huynh cũng phải đi so tài với Quan Quân Hầu. Chúng ta đều đừng lãng phí thời gian."
Trọng Huyền Béo nhất thời nghẹn lại, buồn bực nói: "Đây là thái độ muốn thỉnh giáo của huynh sao?"
"Được rồi, được rồi, Thắng ca phê bình rất đúng." Khương Vọng bày ra dáng vẻ đoan chính: "Mời huynh từ từ nói."
Cuối cùng Trọng Huyền Thắng cũng lên tiếng: "Đầu tiên, rút nhỏ phạm vi ẩn thân của Chiêu Vương. Về sau nếu Chiêu Vương muốn ra tay sẽ càng thêm khó khăn, cũng càng thêm nguy hiểm."
"Thứ hai, dạng tổ chức như Bình Đẳng Quốc này ngoại trừ cái gọi là lý tưởng ra thì khả năng ngưng tụ lượng lượng phụ thuộc rất lớn vào việc sùng bái thủ lĩnh. Loại lãnh tụ cấp bậc tối cao như Chiêu Vương công khai ra tay nhưng không được kết quả gì chính là thất bại vô cùng lớn, sẽ dao động lòng tin của rất nhiều người."
"Thứ ba, như vậy có thể danh chính ngôn thuận mở ra Ti Huyền Địa Cung, danh chính ngôn thuận phái cường giả Chân Quân đến thường trú tại Nam Cương. Bình Đẳng Quốc đã quậy đến mức này, Chiêu Vương còn đánh tới ngoài thành Quý Ấp, thì dù các quốc gia xung quanh có kiêng kỵ, Tề quốc dù cho không tính làm gì ở Nam Vực thì cũng không thể không bảo vệ Ti Huyền Địa Cung của mình chứ? Danh chính ngôn thuận là rất quan trọng."
"Thứ tư..."
"Còn có thứ tư?" Khương Vọng hơi kinh ngạc.
"Nguyễn giám chính có phải định ra thời gian hẹn huynh không?" Trọng Huyền Thắng hỏi.
Khương Vọng gật đầu: "Đúng vậy, bảo ta ngày mai đến Ti Huyền Địa Cung."
Trọng Huyền Thắng nheo mắt lại: "Không phải huynh vừa nói, sau khi trời sáng phải giúp ta chăm sóc Minh Không Hàn Sơn sao?"
Khương Vọng mặt không đổi sắc: "Đi Ti Huyền Địa Cung rồi đi Minh Không Hàn Sơn, chuyện này không mâu thuẫn."
Trọng Huyền Thắng cười lạnh hai tiếng: "Vậy điểm thứ tư kia, chờ huynh gặp Nguyễn giám chính xong liền biết."
"Như vậy..." Khương Vọng cũng không nóng vội, nghĩ nghĩ lại nói: "Vừa nghĩ tới trời sáng huynh đã phải đi rèn luyện, người huynh đệ như ta cũng không đành lòng, hay là ta truyền cho huynh hai chiêu?"
"Hai chiêu Võ An Hầu truyền cho này, có thể giúp Ngoại Lâu thắng Thần Lâm sao?"
"Có thể giúp huynh chịu thêm mấy lần."
Thế tôn Bác Vọng Hầu hùng hùng hổ hổ thối lui ra khỏi đình Tinh Hà.
Nói đến thì, từ khi công khai kiến thiết Thái Hư Vọng Lâu xong, biến hóa của Thái Hư Huyễn Cảnh càng lúc càng lớn.
Bây giờ, nó không chỉ ngày càng phổ biến mà diễn tiến bên trong cũng vô cùng rõ ràng. Thái Hư Huyễn Cảnh lúc trước, kiến trúc quan trọng nhất, chân thật nhất kỳ thực chỉ có hai cái là Diễn Đạo Đài cùng Luận Kiếm Đài.
Cái trước dùng để thôi diễn công pháp, cái sau để hoàn toàn phục khắc trạng thái thân thể của tu sĩ, chân thực phản ứng năng lực chiến đấu của tu sĩ.
Nhưng ngoài Luận Kiếm Đài cùng Diễn Đạo Đài ra thì những sự vật bên ngoài có chút qua loa.
Hiện tại thì lại khác, từ đình Tinh Hà đến Hồng Mông không gian đều càng lúc càng cụ thể.
Cái trước tựa như mướn phòng ở quán rượu, chú trọng tính tư mật. Cái sau như hội chùa phiên chợ, vô cùng náo nhiệt.
Thân ở Thái Hư Huyễn Cảnh, có đôi khi sẽ hoảng hốt cảm thấy đây là một thế giới chân thực đang tồn tại.
Thái Hư Quyển Trục cũng đã được các thế lực lớn đưa vào chương trình hội nghị. Chẳng mấy chốc sẽ tiến hành quyết nghị sau cùng đối với Thái Hư Huyễn Cảnh, rất có khả năng nó sẽ được thông qua. Đến lúc đó, Thái Hư Huyễn Cảnh sẽ nghênh đón một cơ hội phát triển thần tốc hơn.
Khương Vọng trở lại không gian phúc địa, vứt bỏ tạp niệm, an tĩnh nghiên cứu đạo thuật.
Hiện tại, phúc địa mà hắn đang chiếm cứ là Bắc Mang Sơn xếp hạng thứ bảy mươi. Sau khi nhìn thấy uy lực của Ti Huyền Địa Cung, hắn càng có thêm nhiều mong đợi hơn với phúc địa. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đến tháng 10 chính là lúc hắn chính thức mở ra hành trình thu thập phúc địa thuộc về mình.
Tuy là một đường bị giáng cấp rất nhiều lần, không gian phúc địa bây giờ cùng lúc hắn mới nhìn thấy cũng không có thay đổi gì.
Cũng chỉ có bóng mặt trời, Diễn Đạo Đài, cửa phúc địa, ngoài ra không còn gì khác.
Diễn Đạo Đài của Khương Vọng vốn đã giải phong đến tầng thứ sáu, thêm vào đó, sau khi tấn cấp cũng sẽ giữ lại hiệu quả của mấy lần vinh danh như: Thái Hư Tối Cường Đằng Long, Thái Hư Tối Cường Nội Phủ, Thái Hư Sứ Giả, vậy nên bây giờ nó có hiệu quả của chín tầng, rất có ích trong việc thôi diễn đạo thuật.