Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3083 - Chương 3083 - Con Thuyền Cô Độc (2)

Chương 3083 - Con thuyền cô độc (2)
Chương 3083 - Con thuyền cô độc (2)

Chương 3083: Con thuyền cô độc (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trên người Trọng Huyền Thắng còn mặc lẽ phục quốc hầu lộng lẫy, trên đầu còn mang theo ngọc đặc chế của công hầu —— Nếu chỉ tính trên mặt trang phục, cùng có tước vị giống nhau, so với người khác thì hắn có thể tốn thêm mấy khối nguyên thạch của triều đình.

Theo sát phía sau, bước từng bước nhỏ là Dịch Thập Tứ một thân lễ phục cáo mệnh.

Người vốn luôn khoác trọng giáp, lạnh lẽo cứng rắn kiên cố như pho tượng như nàng, sau khi dỡ trọng giáp xuống, trông vừa nhỏ bé yếu ớt cũng thêm mấy phần rụt rè. Bây giờ, nàng đã được ghi tên vào gia phả của Dịch gia, sau khi gả vào gia đình quốc hầu, cuối cùng nàng cũng nuôi dưỡng thành mấy phần ung dung quý khí.

Duy chỉ có dáng vẻ nhắm mắt theo đuôi sau lưng Trọng Huyền Béo là còn có thể nhìn ra chút ký ức ngày xưa.

Hai phu thê nhà này, ắt hẳn là vừa xong điển lễ kế tước liền vội vàng đến cửa.

Khương Vọng đứng dậy đón tiếp, nhưng còn chưa kịp nói chuyện, Trọng Huyền Thắng đã khoát tay áo, rất có phong cách lãnh đạo mà nói: "Huynh ngồi đi, ngồi xuống nói."

Hắn ta giống như về tới nhà mình, đang chào hỏi thân thích nhà nghèo đến cửa.

Hắn tự nhiên đi đến trước chiếc ghế dựa đặc chế, vững vàng ngồi xuống, oán giận nói: "Hầu gia này ta quả thực không muốn làm, cái gì mà thế tập võng thế, không phải liền là muốn đời đời con cháu ta bán mạng cho triều đình sao? Nói cái gì mà người tài giỏi luôn có nhiều việc cần làm, huynh nói có đáng giận không?"

Hắn ta hơi không kiên nhẫn giật quan trên đỉnh đầu xuống, tiện tay đặt ở trên mặt bàn bên cạnh: "Quá vướng víu! Ngọc quan này quá lớn, bên kia ta thu lễ quá nhiều, nhất thời không thoát thân được, trước tiên thư thả ở bên chỗ huynh mấy ngày."

Khương Vọng yên lặng ngồi xuống, mí mắt nhảy nhảy.

Trước kia hắn không phát hiện, hôm nay thấy Trọng Huyền Thắng to lớn oai hùng ngồi xuống mới phát hiện, chỗ ngồi của Trọng Huyền Thắng vậy mà mới là chủ vị của căn phòng này.

Khi Bác Vọng Hầu cẩm y hoa phục ngồi xuống nơi đó, bức bình phong bằng đá ở hai bên có khắc long tranh hổ đấu, hiển hách to lớn ở đó. Còn bản thân mình thì ngồi trước bàn sách nhìn giống như một tên văn thư.

Đổi lại bình thường, hắn nào chịu cho tên này sắc mặt hòa nhã?

Nhưng hôm nay người ta dù sao cũng là tới hỗ trợ.

Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng hắn chỉ cắn răng, tiếp lời: "Ta nhất định sẽ giữ gìn kỹ."

Trọng Huyền Thắng khoát tay áo: "Cũng không cần quá để ý, chức quan này ấy mà, thú vị cũng chỉ ở bốn chữ thế tập võng thế, không đáng giá bao nhiêu tiền. Tiểu Khương à, cứ bình tĩnh mà đối đãi thôi."

Khương Vọng xem như không nghe thấy, chỉ cười híp mắt nói với Thập Tứ: "Muội tử cũng ngồi đi, ngồi xuống nói chuyện."

Lúc trước hắn mời Dịch Tinh Thần thu Thập Tứ làm nghĩa nữ, trong đó có một nội dung được nhấn mạnh, nói là Khương Vọng hắn và Thập Tứ là hảo hữu chí giao.

Có điều, về sau Dịch Hoài Dân cứ luôn nói Võ An Hầu là nghĩa huynh của Dịch Thập Tứ, là thân huynh đệ của Dịch Hoài Dân hắn ta - cũng không biết là hắn ta đã tự chuyển đổi quan hệ từ lúc nào.

Nhưng Khương Vọng cũng không ngại bày dáng vẻ huynh trưởng trước mặt Trọng Huyền Béo. Nhất là Thập Tứ cùng Trọng Huyền Béo đều lớn tuổi hơn hắn, khiến cho hắn càng vui vẻ chiếm tiện nghi này.

Sau dỡ xuống khôi giáp, Thập Tứ cũng không còn trầm mặc như trước mà cười cười đáp lại: "Được rồi, Khương đại ca."

"Trò chuyện đi." Trọng Huyền Thắng thấy tình huống không đúng lập tức chuyển tới đề tài chính, sắc mặt cực thối mà nhìn Khương Vọng: "Việc Lâm Hữu Tà mất tích, sao huynh không nói vưới ta?"

Khương Vọng giải thích: "Ta nghĩ chỉ làm tìm người cũng không phải là chuyện phức tạp gì..."

Bị đôi mắt nhỏ sáng ngời có thần kia của Trọng Huyền Thắng nhìn chằm chằm.

Hắn đành phải thở dài, nói thật: "Không muốn liên lụy huynh."

Trọng Huyền Thắng liếc hắn: "Huynh xác định việc Lâm Hữu Tà mất tích có liên quan đến đương kim hoàng hậu?"

Khương Vọng lắc đầu: "Ta không xác định được, nhưng ít ra là có một chút khả năng."

Trọng Huyền Thắng híp mắt nói: "Lúc ta vừa qua đây đúng lúc gặp được Bảo Trọng Thanh, hắn ta còn nhiệt tình chào hỏi ta nữa... Ta đuổi hắn ta đi rồi."

Khương Vọng đương nhiên sẽ không vì một Bảo Trọng Thanh mà trách cứ Trọng Huyền Thắng, chỉ là hỏi: "Đuổi thế nào?"

"Bảo hắn cút." Trọng Huyền Thắng nói: "Gia gia của ta qua đời, hắn đến phủ của ta biểu diễn, ta cũng tận lực bồi tiếp hắn. Có lúc cần phải trình diễn màn hòa thuận với đối thủ truyền kiếp, cho hắn ta chút mặt mũi cũng không phải vấn đề lớn gì. Nhưng hắn ta ngàn không nên, vạn không nên ngay lúc này còn động tâm tư. Ta không có rảnh bồi tiếp hắn ta, dứt khoát chọn phương thức đơn giản nhất."

Khương Vọng nghĩ nghĩ, nói: "Hôm qua hắn ta tới, chỉ nói là có thể dùng lực lượng xa mã hành Bảo thị giúp ta tìm người, ta nói nếu như tìm được tung tích của Lâm Hữu Tà, ta sẽ ghi nhớ ân tình của hắn."

Trọng Huyền Thắng thở dài một hơi: "Kỳ thật huynh cũng là người thông minh, sao chỉ cần là chuyện liên quan đến bằng hữu liền khinh suất như vậy? Ta phiền huynh cẩn thận suy nghĩ một chút, Bảo Trọng Thanh có thể cho huynh đầu mối gì, sẽ cho huynh đầu mối gì?"

Khương Vọng trầm mặc một chút, nói: "Ta nghĩ để hắn ta lợi dụng một chút cũng được. Manh mối là thật hay là giả ta luôn có thể phân biệt được."

Lần này ngữ khí của Trọng Huyền Thắng càng thêm nặng: "Ta không biết là huynh quá đề cao trí tuệ của mình hay là quá coi thường lòng dạ của Bảo Trọng Thanh. Ngay cả ta cũng không dám nói có thể phân biệt được manh mối là thật hay giả trong cục của hắn, sao huynh dám nói vậy? Hơn nữa, manh mối là thật thì có thể chỉ hướng chân tướng chân chính sao?"

Khương Vọng nhíu mày không hiểu: "Hắn ta có thể nhận được lợi ích gì từ việc này."

"Thứ hắn ta có thể lấy được nhiều lắm! Người như hắn ta, nếu huynh đưa cơ hội đến hắn ta nhất định sẽ không lãng phí." Trọng Huyền Thắng nói: "Huynh là một quân cờ tốt, một thanh kiếm sắc bén mà bản thân huynh cũng không nhận thức được. Khương Vọng à, huynh có từng nghĩ tới, nếu Bảo Trọng Thanh cùng Bảo gia sau lưng của hắn ta muốn kéo hoàng hậu xuống thì sao? Nếu như hắn ta muốn vặn ngã thái tử hiện tại thì sao? Huynh đã chuẩn bị tốt để tham gia vào việc tranh trữ chưa?"

Bình Luận (0)
Comment