Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3120 - Chương 3120 - Cho Khương An An Muội Một Chút Thể Diện (1)

Chương 3120 - Cho Khương An An muội một chút thể diện (1)
Chương 3120 - Cho Khương An An muội một chút thể diện (1)

Chương 3120: Cho Khương An An muội một chút thể diện (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thứ An An cầm trong tay, là một tờ sát lệnh lục soát tà giáo, cụ thể là treo thưởng kếch xù nhắm vào tà giáo Vô Sinh.

Vô Sinh giáo chính là tà giáo mà cả Tam Hình Cung, Kính Thế Đài đều công nhận, chuyện tiêu diệt Vô Sinh, các nước trong thiên hạ đều hưởng ứng, Vân quốc là nước trung lập, ủng hộ việc này, quả là chuyện rất hợp lý.

Vân quốc từ trước đến giờ giàu có và đông đúc, treo giải thưởng so với các quốc gia khác cũng cao hơn một chút, cũng là đều vô cùng hợp logic.

Về phần Vân quốc còn bỏ tiền giúp các nước láng giềng hữu hảo vây quét tà giáo… Lại càng hoàn toàn có thể hiểu được. Dù sao thiên hạ không yên bình, làm sao có thể thông thương được chứ?

“Muội biết tà giáo là thứ gì sao?” Diệp Thanh Vũ hỏi.

“Là một đám người cực kỳ cực kỳ đáng ghét.” Khương An An nói: “Ca ca của muội rất không thích, chính là loại không thích mà khi nghe thấy tên thôi cũng tức giận.”

“Vậy ca ca của muội có nói qua, người tà giáo vì sao lại đáng ghét như vậy không?” Diệp Thanh Vũ lại hỏi.

Khương An An suy nghĩ một chút, mờ mịt lắc đầu: “Hình như chưa nói.”

“Biết bọn họ đáng ghét là được rồi.” Diệp Thanh Vũ nói: “Ca ca muội có nói gì lúc đến thăm muội không?”

“Ca ca nói ca ca đang bận một chuyện lớn, làm xong thì sẽ đến thăm muội!” Nói đến đề tài này, Khương An An nhất thời mạnh mẽ, kiêu ngạo xòe hai tay ra, tỏ vẻ rất nhiều rất nhiều: “Còn có thể mang theo rất nhiều quà cho muội!”

Diệp Thanh Vũ gật đầu, mới cầm lấy tờ lệnh lục soát trong tay Khương An An, vẻ mặt trở nên nghiêm túc: “Muội len lén chuồn đi chơi?”

Hỏng rồi!

Khương An An thầm nghĩ trong lòng không tốt.

Trên sách nói không sai, ôn nhu hương quả là mộ của anh hùng.

A Sửu liên tục nói phải giữ bí mật, Khương tiểu hiệp ta sao lại không cẩn thận bại lộ rồi?

“Haizz, muội cũng không phải là đặc biệt muốn đi chơi…” Tay An An cũng thõng xuống, lông mày cũng hạ xuống, thở dài nói: “A Sửu dắt muội đi đó!”

Diệp Thanh Vũ lúc này lại không bị ảnh hưởng bởi vẻ đáng thương của cô bé, chỉ dắt bàn tay nhỏ của cô bé đi: “Đi, tỷ muốn hỏi nó một chút, sao lại suốt ngày cứ mang theo muội đi chơi!”

Trong thời điểm mấu chốt Khương Vọng săn giết Trương Lâm Xuyên khắp thiên hạ, nàng ta chắc chắn sẽ không cho phép Khương An An chạy loạn.

Mặc dù rằng chưa chắc Trương Lâm Xuyên sẽ biết Khương An An đang ở Lăng Tiêu các, cũng chưa chắc dám tới nơi này. Nhưng Khương Vọng gửi Khương An An ở Vân quốc, cũng là bởi hắn yên tâm với nơi này nhất. Nàng ta tuyệt đối không thể dùng sự an toàn của Khương An AN, đi đánh bạc một chuyện “chưa chắc”.

Lần này nhất định phải cấm cửa Khương An An, thuận tiện cấm cửa luôn cả A Sửu. Quyết không cho phép bọn họ xuất hiện ở bên ngoài Lăng Tiêu bí địa.

Bị Thanh Vũ tỷ tỷ đằng đằng sát khí dắt đi, Khương An An rốt cuộc cũng có chút luống cuống: “Ấy… A Sửu lúc này có lẽ còn đang ngủ trưa đó!”

“Nó còn ngủ được?”

“Nếu không thì, tỷ tỷ cho Khương An An muội một chút thể diện. Mọi người cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, cái đó… núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, lúc gặp phải kẻ địch mạnh, gió nhanh…”

“Học ở đâu ra mấy câu vô lại này! Có phải từ Mạc Lương hay không? Cùng đi tìm hắn ta tính sổ!”

“Trời ạ, chân muội bị tê rồi.”

“Tỷ dẫn muội bay qua.”

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ, muội nhớ ra rồi, Phương sư huynh kêu muội đi câu cá, nếu không thì muội đi trước…”

“Muội mới tí tuổi câu cá gì chứ? Muội đừng câu nữa, Tạ Thụy Hiên cũng đừng câu nữa, trước phạt hắn ta đóng cửa kiểm điểm hai mươi ngày!”

“Đúng rồi, hôm nay muội còn chưa viết xong chữ nữa.”

“Không vội, ngày mai viết bù. Viết bù thêm mấy phần.”

“Thanh Vũ tỷ tỷ, chúng ta hung hăng như vậy, có phải không lễ phép lắm, oa…” Khương An An không nói dóc nổi nữa, oa oa, oa khóc ra tiếng.

Biến đổi khôn lường, đôi lúc biến ảo ngoan đồng.

Bay ngang trời cao, Khương Vọng lập tức im lặng.

“Thay đổi thân phận, mượn nhờ cơ thể của người khác, không thể không có chút sơ hở nào. Hắn ta đã có lòng tin đặt lên thuyền Tề quốc, giấu diếm được nhiều cường giả tuyệt đỉnh của Tề quốc như vậy, cũng hẳn là bắt nguồn từ nguyên nhân đó.

Người có thất phách, đặc biệt có danh mục. Phách thứ nhất tên là Thi Cẩu, phách thứ hai tên là Phục Thỉ, phách thứ ba tên là Tước Âm, phách thứ tư tên là Thôn Tặc, phách thứ năm tên là Phi Độc, phách thứ sáu tên là Trừ Uế, phách thứ bảy tên là Xú Phế… Ngươi nói giáo chủ tà giáo tên Trương Lâm Xuyên kia, môn thần thông loại Mệnh Lý kia của hắn ta, có lẽ là Thất Phách Thế Mệnh.

Ngọc Hành treo ở vạn giới chư thiên, ta ngẫu nhiên nghe qua, chỉ có nó là phù hợp. Đương nhiên, môn thần thông này ta cũng chỉ từng nhìn thấy trong sách cổ, những gì được ghi chép lại cũng không đầy đủ, chưa chắc đã chuẩn xác. Nhưng ngươi có thể dùng để tham khảo…”

Lời Quan Diễn đại sư nói, vang lên trong đầu.

Đối với sự cường đại của Trương Lâm Xuyên, Khương Vọng tuyệt đối có nhận thức rất rõ. Hắn đương nhiên không phải đầu óc nóng lên, liền xách kiếm đi liều mạng.

Điều kiện tiên quyết khi hắn chủ động rời khỏi Lâm Truy, đến đây tìm Trương Lâm Xuyên liều mạng chính là, hắn cho rằng mình có đủ khả năng để liều.

Mà cường giả chân chính, chính là tồn tại có thể biến “có thể” thành “tất nhiên”.

Dựa vào thân phận bá quốc công trận hầu, đường hoàng dùng đại thế nghiền ép giáo chủ tà giáo.

Hoành hành khắp nơi, truy sát khắp thiên hạ.

Đi đến đâu lòng người theo đến đó, giết thì được cả thiên hạ ủng hộ.

Kẻ địch lại không thể xuất hiện dưới ánh mặt trời, chỉ có thể như con chuột trốn chui trốn nhủi khắp nơi.

Đây là thắng thế!

Là Vạn Thắng đệ nhất trong [Thạch Môn Binh Lược].

Hắn rêu rao bay ra khỏi Lâm Truy, một đường không che không giấu, mỗi một bước đều là đang tích tụ khí thế cho mình.

Dùng đại thế thiên hạ, nuôi dưỡng kiếm thế của bản thân.

Thế giới hiện tại, đều đang Tru Tà, đều là đang gom củi tụ lửa.

Đợi đến một khắc chính thức va chạm với Trương Lâm Xuyên kia, một kiếm mà hắn bạo phát tất nhiên sẽ là chiêu kiếm mạnh nhất từ trước đến nay trong đời hắn!

Trương Lâm Xuyên trốn được càng xa, càng khúc chiết, càng oanh liệt, thì một kiếm kia lại càng huy hoàng.

Ngoại trừ nó ra, trong lúc chuẩn bị ứng đối với Trương Lâm Xuyên, thứ được làm nhiều nhất đương nhiên chính là điều tra và phân tích Trương Lâm Xuyên. Binh gia có nói, biết địch biết ta, trăm trậ trăm thắng.

Bình Luận (0)
Comment