Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3134 - Chương 3134 - Tam Chân Trục Tà, Thái Bình Thịnh Thế (3)

Chương 3134 - Tam Chân Trục Tà, Thái Bình Thịnh Thế (3)
Chương 3134 - Tam Chân Trục Tà, Thái Bình Thịnh Thế (3)

Chương 3134: Tam Chân Trục Tà, Thái Bình Thịnh Thế (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong lòng Khương Vọng có một cảm giác mơ hồ rằng có thể Đàm Văn Khí có liên quan đến việc Trương Lâm Xuyên trốn thoát thành công khỏi Ngụy quốc, nhưng không dễ để nói ra loại phỏng đoán này, vì nó sẽ làm hoen ố thanh danh của người đã chết.

Hắn chỉ vô cùng kiên quyết nói: “Tin tức Đàm Văn Khí đã truyền tới nơi ngươi rồi, ta tin rằng Trương Lâm Xuyên không còn ở nơi đó nữa. Hắn ta khẳng định đã lựa chọn xong mục tiêu tiếp theo rồi!”

Thần Tị Ngọ dừng bước chân đã bước ra ngoài: “Tống quốc?”

Khương Vọng đáp: “Người thông minh nhất trên thế giới đã phân tích rằng, Tống quốc rất có khả năng là mục tiêu cao nhất của Trương Lâm Xuyên vào giai đoạn này.”

Thần Tị Ngọ trầm giọng nói: “Vậy chúng ta không tham gia vào vụ vây bắt kia nữa, cứ ở đây đợi hắn ta là được rồi.”

“Không, chúng ta cần đi.” Khương Vọng vừa nói vừa bước ra ngoài: “Và chúng ta phải đi càng nhanh càng tốt, chúng ta cần phải làm cho Trương Lâm Xuyên cảm thấy rằng hắn ta đã dẫn dắt được sự chú ý của chúng ta rồi... Với sức mạnh của Tống quốc, trong tình huống đã chuẩn bị một cách kỹ lưỡng, thì chắc chắn sẽ không để Trương Lâm Xuyên có cơ hội trốn thoát phải không?”

Thần Tị Ngọ đã nghe hiểu, quả quyết phi thân: “Tất nhiên là không!”

Hai vị Thần Lâm cường địa vì thế bay ngang bầu trời, rời khỏi Tống quốc.

Trên đường phi nhanh, Thần Tị Ngọ chắc chắn đã sử dụng một phương pháp đặc thù, an bài Tống quốc từ xa. Khương Vọng cũng phân ra một tia tâm thần tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh, không ngừng truyền thư với Tả Quang Thù.

“Việt quốc bên kia chuẩn bị thế nào rồi?”

“Cách Phi đã thành tựu Thần Lâm đang chủ trì chuyện này, hắn ta nói là hắn ta đã âm thầm bày thiên la địa võng, Trương Lâm Xuyên chắc chắn sẽ bị bắt ngay khi vừa tiến vào quốc cảnh.” Tả Quang Thù trả lời qua thư.

Trong lòng Khương Vọng âm thầm đánh cho Việt quốc một ký hiệu nghi hoặc, hắn biết rõ thực lực của Cách Phi, cho bây giờ hắn ta đã thành tựu Thần Lâm, thì cũng có thể đại khái đánh giá được phạm vi chiến lực của hắn ta. Nếu như người này không kiêu ngạo không nóng nảy, toàn lực huy động lực lượng quốc gia của Việt quốc, thì không sợ không đối phó được Trương Lâm Xuyên. Nhưng đảm bảo đầy tự tin thế kia, ngược lại lại khiến chuyện trở nên không đáng tin cậy.

“Ngươi cũng truyền tin nói cho bọn họ biết về tin tức Đàm Văn Khí bị sát hạ đi. Cách Phi mới thành tựu Thần Lâm, Đàm Văn Khí đã là dạng Thần Lâm như thế nào rồi? Để bọn họ chú ý hơn một chút... Tình huống Nam Đấu Điện bên kia thế nào?”

Đan quốc, Long Môn thư viện, Nam Đấu Điện, Kiếm Các, Việt quốc, Trang quốc.

Trong tất cả mục tiêu mà Trọng Huyền Thắng đã liệt kê.

Kiếm Các bên kia hắn đã tự mình câu thông với Ninh Kiếm Khách rồi,

Kiếm các bên kia hắn là tự mình cùng ninh kiếm khách câu thông qua, biết Tư các chủ tự thân tọa trấn đỉnh Thiên Mục, chắc chắn sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Về phía Trang quốc, Trang Cao Tiện và Đỗ Như Hối đều hiểu rất rõ nguyên lý sư tử đấu thỏ, tính tình cũng rất thận trọng, một khi đã nhận được cảnh báo, thì sẽ không cho Trương Lâm xuyên bất kỳ cơ hội nào. Có khi bọn họ sẽ ngược lại giăng bẫy, phục kích Trương Lâm Xuyên, vì muốn đoạt được lời hứa hẹn của Khương Vọng —— bọn họ tuyệt sẽ không bỏ qua chuyện có thể khiến Khương Vọng ghê tởm.

Trương Lâm Xuyên và Trang Cao Tiện quân thần đấu trí đấu dũng, quả là một màn trình diễn hay.

Nhưng bây giờ Khương Vọng cũng không hy vọng thấy điều đó. Nếu cảnh đó thực sự xảy ra, hắn sẽ cố nghĩ cách chọc thêm một gậy, truy cầu kết cục tốt nhất là Trương Lâm Xuyên đánh rơi Trang Cao Tiện và Đỗ Như Hối.

Những gì hắn viết thư hỏi Tả Quang Thù, là một vài địa phương hắn cảm thấy không an tâm.

Tả Quang Thù trả lời trong thư: “Trọng Huyền Thắng có thể không biết nhiều về tình hình ở Nam vực, nên mới đưa Nam Đấu Điện vào danh sách mục tiêu của Trương Lâm Xuyên. Lối vào của Nam Đấu Điện vô cùng kín đáo, ra vào rất nghiêm ngặt. Trương Lâm Xuyên muốn làm điều ác trong phạm vi thế lực của Nam Đấu Điện, độ khó cực kỳ cao... Nhưng ta cũng đã thông báo rồi, Thiên Cơ Chân Nhân Nhậm Thu Li nói rằng sẽ tăng thêm sự chú ý.”

Tả Quang Thù nói rất có lý, Trọng Huyền Thắng cũng nhất định phải có lý do của Trọng Huyền Thắng. Nhưng nếu Nhậm Thu Li đã chú ý đến chuyện này, thì bất kể thế nào, vấn đề của Nam Đấu Điện sẽ không quá lớn.

“Quang Thù ngươi vất vả rồi, Đan quốc thì sao?” Khương Vọng lại hỏi.

Lần này, trong bức thư của Tả tiểu công gia vô cùng tức giận: “Ta đã nói với bọn họ cần nới lỏng bên ngoài và siết chặt bên trong, để tạo cơ hội cho Trương Lâm Xuyên, cuối cùng có thể bắt rùa trong bình. Bên bọn họ có một người tên Trương Tĩnh, người hồi âm thư đã nói thế đấy, tên là Trương Tĩnh. Chính là tên phế vật Trương Tĩnh mà Sở Dục Chi đã từng nói qua ấy, đúng là phế vật! Không biết vì lý do gì, lại khiến sự việc lần này náo động tới ầm ĩ, thậm chí cả mấy thành vùng biên giới của Đan quốc cũng dán mấy tấm tranh vẽ chân dung Trương Lâm Xuyên. Ngoài việc đánh rắn động cỏ ra, còn có tác dụng gì cơ chứ?”

Khương Vọng cũng có chút tức giận, nhưng hắn cố gắng bình tĩnh lại, suy nghĩ một chút, có lẽ hắn có thể hiểu rõ nguyên nhân tại sao Trương Tĩnh lại làm như vậy.

Đan quốc không quan tâm liệu Vô Sinh Giáo tổ Trương Lâm Xuyên đang khuấy động mưa gió, là để tìm chết hay đã phát điên. Chỉ cần Trương Lâm Xuyên không đến Đan quốc gây sự, thì đây không phải là việc của bọn họ.

Những gì Trương Tĩnh làm ra bây giờ chính là bứt dây động rừng! Khiến con mãng xà độc ác Trương Lâm Xuyên này tránh xa quốc gia của bọn họ ra.

Nghiêm túc mà nói, phản ứng của Trương Tĩnh không phải là ngu ngốc, mà là ích kỷ.

Lựa chọn như vậy, quả thực đã phụ sự khổ tâm của Khương Vọng khi nhắc nhở bọn họ.

Nhưng hắn không thể thay đổi quyết định của Đan quốc. Suy cho cùng, con người đều có tham vọng của riêng mình, và mỗi quốc gia có cách hiểu khác nhau về trách nhiệm.

Bình Luận (0)
Comment