Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3243 - Chương 3243 - Biến Số

Chương 3243 - Biến số
Chương 3243 - Biến số

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mấy lời nhàm tai này của cao tầng Trang quốc, đương nhiên là Chử Tử Thành biết nhưng vẫn biểu hiện ra dáng vẻ khiếp sợ.

Sau đó mới nói: "Vậy lần này hắn xảy ra chuyện, hẳn là các ngươi đều rấ cao hứng?"

"Ha, nói thế nào nhỉ?" Kiều Kính Tông lên tiếng: "Ta đến Trang quốc chưa tới hai năm, nghiêm chỉnh mà nói, không có cảm giác gì với vị đại nhân vật kia. Kẻ cầm đầu việc ở thành Phong Lâm có phải là hắn hay không ta cũng không thể xác định. Cho nên cũng không nói gì đến việc cao hứng hay khong. Nhưng có lẽ những người đồng liêu kia của ta... rất cao hứng đi?"

"Điều này cũng đúng, hắn và ngươi cũng không có quan hệ gì..." Chử Tử Thành say khướt phụ họa một câu, thuận tay rót thêm rượu cho hắn ta, rồi bỗng dưng như nghĩ đến cái gì: "Đúng rồi, đầu tháng trước ta đi tìm ngươi uống rượu, sao không thấy ngươi? Hại ta đi một chuyến phí công!"

Thành Cao Lăng tuy là thành lớn ở Yêu giới nhưng các quán rượu, sòng bạc không phải là ít, đây là nơi để các chiến sử đã chém giết sinh tử có thể làm dịu cảm xúc. Trong lúc chiến tranh, sĩ tốt đương nhiên đều ở quân doanh, nghe theo quân lệnh. Nhưng sau khi thay phiên thì trong thành cũng an bài ký túc xá. Mà với tu vi của Kiều Kính Tông thì đã có thể có được một phòng riêng ở thành Cao Lăng, ngoài thời gian chiến sự cũng rất tự do.

Kiều Kính Tông người đầy mùi rượu, nhíu mày: "Đầu tháng trước? Ngày nào?"

Chử Tử Thành say chuếnh choáng, mơ hồ nói: "Không nhớ rõ lắm... Hai mươi tám, hai mươi chín gì đó của Đông Nguyệt?"

"Ngươi uống nhiều rồi à?" Kiều Kính Tông chỉ vào hắn ta cười nhạo nói: "Mấy ngày đó chúng ta đều còn đang ở trong quân doanh mà! Tuy là không lên chiến trường nhưng mỗi ngày đều không thể nghỉ luyện tập, ban đêm cũng cấm đi lại... Ngươi tìm ta uống rượu gì?"

Ngày 28 Đông Nguyệt năm nay chính là thời gian tương đối mẫn cảm, Tề quốc Võ An Hầu đã thất thủ tại Sương Phong Cốc vào ngày này. Cuộc điều tra khắp các thành lớn bây giờ cũng là bởi vậy mà có.

"Xem trí nhớ của ta này." Chử Tử Thành vỗ vỗ trán: "Đến cả việc này cũng quên! Vậy có lẽ là mấy ngày sau đó... Nhưng chắc chắn ta đã đến, ngươi cũng không có ở nhà."

Kiều Kính Tông uống rượu, cười tủm tỉm nói: "Chử huynh cũng biết ta thích đánh bạc ở khắp nơi, không thường ở nhà. Lần sau tìm ta thì phải hẹn trước trong quân doanh, nếu không không thấy người lại trách ta."

Chử Tử Thành là nhân viên tình báo có kinh nghiệm lâu năm ở Kính Thế Đài, đương nhiên sẽ không nhắm vào mỗi vấn đề này, khiến cho mục tiêu cảnh giác, nên chỉ say rượu cười cười: "Vậy chúng ta hẹn chắc, lần sau khi chiến sự kết thúc, nếu chúng ta đều còn sống thì lại tới đây uống rượu."

"Được!" Kiều Kính Tông đầu tiên là gật đầu, sau là lắc đầu: "Không, không tốt, không được!"

Hắn ta híp mắt, gian manh cười nói: "Hắc hắc, suýt nữa quên mất, triều đình gửi thư, triệu ta trở về rồi! Năm nay lịch luyện như vậy là đủ rồi, vòng chiến sự tiếp theo, ta hẳn sẽ không tham dự."

Chử Tử Thành sửng sốt một chút, nói: "Cũng đúng! Đầu dắt trên dây lưng quần quả thực không thể dắt quá lâu. Nhân tài như Kiều huynh vậy là nên được Trang đình dụng công bồi dưỡng. Đến đây, Kiều huynh, ta mời ngươi một chén, xem như làm tiệc tiễn biệt ngươi vậy!"

"Chử huynh." Kiều Kính Tông cũng giơ ly lên, chân thành nói: "Chờ ngươi trở về hiện thế, đến Trang quốc tìm ta, ta mời ngươi uống rượu ngon của địa đạo Thanh Hà, ăn thịt hưu Đại Sơn!"

Đối với những người phấn chiến đã lâu ở Yêu giới mà nói, đây chính là những lời chúc phúc vô cùng chân thành.

Trong lúc nhất thời, Chử Tử Thành cũng có chút cảm hoài: "Bất tri bất giác, đến Yêu giới đã ba năm, ba năm này đều ở thành Cao Lăng, nhìn kiến trúc trong thành đã quen, gần như quên mất dáng vẻ của cố hương rồi!"

Lúc nhỏ hắn ta sinh hoạt ở Quý quốc, âm thầm tiếp nhận huấn luyện, khảo hạch của Kính Thế Đài, mấy năm này chỉ sinh hoạt trong Yêu giới... Có đôi khi hắn ta không phân rõ mình là ai.

Hắn ta thu vén tâm tình, chạm cốc với Kiều Kính Tông: "Mượn cát ngôn của huynh, ta sẽ phấn đấu thêm hai năm nữa rồi trở về hiện thế. Đến lúc đó, Kiều huynh hẳn đã là đại quan của Trang quốc, đừng không nhớ rõ ta đấy."

"Nói gì vậy? Chúng ta đã từng cùng lên chiến trường, đó là giao tình sinh tử. Ai có thể quên được ai chứ?" Kiều Kính Tông nâng thanh âm nói: "Đến! Lần này không say không về!"

Hai người cười cười nói nói, lại đùa giỡn một trận, nói về chút việc tương lai, uống thêm một lúc rồi mới vỗ vai nhau, chếnh choáng ra về.

Đây là một ngày bình tĩnh biết nhường nào ở thành Cao Lăng.

Đây cũng là hai chiến sĩ Nhân tộc bình thường đến cỡ nào.

Trước kỳ chiêu ở tửu phường, hai hảo hán cùng chính diện chém giết Yêu tộc trên chiến trường, tản ra hai nơi, phân tán ở hai đầu phố dài.

Một người đi chậm chạp, một người đi lảo đảo.

Nhưng là sau khi quay lưng, ánh mắt Kiều Kính Tông trở nên rất lạnh lùng.

Mà mắt của Chử Tử Thành, lại sáng đến dọa người.

...

Hôm nay là ngày thứ bảy tiến vào Thập Vạn Đại Sơn.

Khương Vọng dần dần cảm giác được, có chút không ổn...

Tình huống trên núi là càng lúc càng không bình thường.

Mấy ngày trước, trong số Yêu tộc vào núi đã có rất nhiều yêu binh trong thành. Bọn họ kết đội quét ngang, chặt cây liên tục, săn giết ác thú, thanh lý chướng khí.

Có phải bên phía Sương Phong Cốc đã xảy ra chuyện gì rồi không? —— Lúc này Khương Vọng mới hậu tri hậu giác nghĩ đến.

Phải nhắc đến chính là, ngôn ngữ của Yêu tộc quả thực rất khó học, trình độ tối nghĩa không thua gì Sử Đao Tạc Hải.

Yêu tộc có quá nhiều tộc đàn, giống loài, quả thực chính là nghìn loài, trăm loại. Mặc dù nói bọn họ có một bộ ngôn ngữ thống nhất nhưng ảnh hưởng do yếu tố bẩm sinh mà giống loài mình mang tới cũng là điều không thể xóa đi.

Giống như tiểu yêu Vũ tộc thường có thanh tuyến rất cao, Trư yêu khi nói chuyện thường hay lắp bắp... Khẩu âm thiên hình vạn trạng khiến cho ngôn ngữ của bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều có chút biến đổi.

Những tiểu yêu kia tự giao tiếp với nhau thì không có vấn đề nhưng đối với một kẻ học tập Yêu ngữ bắt đầu từ số không như hắn thì quả thực là một loại tra tấn...

Bình Luận (0)
Comment