Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Là người thành tựu tối cao của thuật Mệnh Chiêm cổ xưa, là Quẻ sư cường đại đã từng mang theo hắn nhảy ra khỏi dòng sông vận mệnh trong thời gian ngắn, nếu Dư Bắc Đấu biết được tình huống của hắn, nếu có tâm hỗ trợ, nhất định có thể đến giúp hắn.
Dù sao hai người cũng đã từng sóng mai đấu thắng Huyết Ma, là chiến hữu thân mật kia mà!
Ít nhất thì cũng có thể truyền tin tức cho Tề đình, giúp hắn cầu cứu.
Giờ khắc này, trong đầu Khương Vọng đầy những suy nghĩ tích cực, hắn há to miệng, đang muốn nói ——
Đồng Đao tệ treo trên bầu trời đột nhiên nứt ra, lặng lẽ vỡ vụn, hóa thành một đoàn bột phấn không thấy rõ màu sắc, rì rào rơi xuốnG!
Bên trong khu rừng âm u im ắng này, trước thi thể khuyển yêu đang lặng im thiêu đốt, Khương Vọng đột nhiên im lặng.
Giờ này khắc này.
Hắn cảm nhận được một loại ác ý to lớn!
Nhưng không phải đến từ một địch nhân cụ thể nào.
Đồng Tề Đao tệ Dư Bắc Đấu tặng cho này nát tại đây, sẽ truyền lại cho Dư Bắc Đấu tin tức gì sao?
Khương Vọng không biết!
Chỉ là từ tình hình vừa rồi mà thấy, thì đồng Đao tệ này giống như đang đối kháng với thứ gì đó hơn. Nó vỡ nát càng giống như một khả năng chạy trốn vừa vỡ vụn, một con đường lùi bị cắt đứt.
Nhà dột còn gặp mưa, thuyền trễ lại gặp ngược gió!
Nhưng Khương Vọng vẫn bình tĩnh.
Hắn chỉ lẳng lặng nghĩ đến các loại khả năng liên quan tới việc này, sau đó liền quay người, đi về phía hai tên tiểu yêu kia, xác nhận địa đồ bọn họ đã vẽ.
Nhiều năm như vậy, gian khổ chỉ dạy cho hắn một việc ——
Nắm chắc hiện tại, tận hết sức mình.
Tấm địa đồ mà một tên tiểu yêu vẽ có bốn tòa thành lớn, miễn cưỡng xem như bổ sung vào tình báo đã có.
Nhưng chỉ là một chút tình báo thô vụng như vậy, cũng không trợ giúp gì được nhiều cho cục diện.
Nhưng Khương Vọng vẫn cẩn thận nhớ kỹ.
Hiện tại hắn đứng giữa hai tên tiểu yêu đang đưa lưng vào nhau, tiện tay nhặt lên một nhánh cây, chỉ vào một tòa thành trì đơn sơ trên bản đồ: "Ngươi tới từ tòa thành này sao? Đúng thì gật đầu, không đúng thì lắc đầu."
Khương Vọng lại chỉ vào tấm bản đồ còn lại, hỏi vị trí tương tự, hỏi vấn đề tương tự, cũng nhận được câu trả lời giống trước đó.
Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía tên khuyển yêu kia một chút, lạnh giọng hỏi: "Kẻ còn chưa đốt xong trên mặt đất kia là đại quý tộc trong thành các ngươi sao?"
Hai tiểu yêu đồng thời gật đầu.
Sau khi việc thăm dò kết thúc, Khương Vọng mới hỏi: "Hắn mang theo mấy đội thủ hạ ra ngoài? Một ngón tay trái đại biểu mười đội, một ngón tay phải đại biểu một đội, dùng thủ thế nói cho ta."
Hai tiểu yêu đưa ra thủ thế giống nhau, biểu thị bọn họ cũng không nói dối.
Hai mươi tiểu đội săn tièn thưởng, tổng cộng một trăm tên Yêu tộc!
Tên khuyển yêu này quả thực không phải phô trương bình thường.
Kỳ thực nhìn những đội ngũ săn tiền thưởng khác liền có thể biết, nhiệm vụ mà những tiểu yêu này có thể tiếp quy cách cũng không cao.
Từ lúc phát hiện đội ngũ săn tiền thưởng đầu tiên đến giờ, ngày càng có nhiều tiểu đội săn tiền thưởng hơn vào núi.
Trong núi sâu mênh mông, bọn họ tản ra như chó săn.
Trong số những tiểu yêu có thực lực cao thấp không đều nhau, thường được gọi là tiểu yêu không được tích sự gì này, hắn vừa lúc lại gặp phải một tên khuyển yêu vừa có thiên phú lại có bối cảnh, quả thực là vận khí quá tệ ——
Hắn vốn định đi theo tên có thực lực hơi mạnh chút này, có lẽ sẽ dễ dàng thu hoạch được nhiều tình báo hơn, không ngờ đối phương còn có thần thông có khác, có thể phát giác được hắn đang theo đuôi...
Đương nhiên, vấn đề hiện tại là, ít nhất còn có sáu mươi tên Yêu tộc, sẽ đi tìm tên khuyển yêu đã chết này.
Chiến lực của bản thân bọn họ đương nhiên không đáng nhắc tới, cái Khương Vọng chân chính quan tâm là mình còn bao nhiêu thờ gian để thẩm vấn —— Tiếp xuống, tất nhiên sẽ là một trận đào vong vực khổ, không phải chạy nhanh là có thể hữu dụng nên đương nhiên phải chuẩn bị cho kỹ.
"Trước khi đến đây, các ngươi biết ta là Nhân tộc sao?" Khương Vọng hỏi.
Hai yêu cùng lắc đầu.
Cái này có thể xem như tin tức tốt, mang ý nghĩa, trong cảnh ngộ hỏng bét này, hắn còn có thêm một chút thời gian.
Dù tên khuyển yêu này có bối cảnh như thế nào, được phía Yêu tộc coi trọng ra sao, việc trong rừng sâu núi thẳm có mười mấy tiểu yêu làm nhiệm vụ bị chết đáng chú ý thế nào thì cường độ nhằm vào kẻ thù của tên khuyển yêu kia và nhằm vào kẻ thù của Yêu tộc là khác hẳn nhau.
Còn mười hai tiểu đội đi theo khuyển yêu lên núi kia không thể thực hiện vây quét tức là còn chưa biết chuyện gì xảy ra, muốn phát hiện điều bất thường thì phải cần có thời gian mà đi tìm kiếm cũng cần thời gian.
Những ngày này hắn vẫn luôn cẩn thận, dù muốn lấy tình báo cũng không dám ra tay khảo vấn, sợ lưu lại vết tích. Dù nhìn thấy tiểu yêu cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh, tránh ánh mắt, tránh thanh âm, tránh khí tức... Cho đến giờ phút này, khi không thể ẩn giấu được nữa, thế là đại khai sát giới.
Nếu đã bắt đầu khảo vấn thì đương nhiên phải thu hoạch được giá trị lớn nhất.
Khương Vọng nói: "Thời gian của ta rất eo hẹp, bây giờ ta muốn dùng một chút thời gian để học Yêu ngữ của các ngươi, các ngươi đồng ý không? Đồng ý liền gật đầu, không đồng ý thì lắc đầu."
Tiểu yêu bên phải gật đầu.
Còn tiểu yêu bên trái thì có hơi chần chờ.
Trong mắt Khương Vọng có một con Âm Dương Ngư bơi qua.
Thế là hắn ta cũng lập tức gật đầu!
Đối phó với những tiểu yêu tâm trí không kiên định thế này, Lạc Lối không có khả năng thất bại.
Còn những kẻ giống tên khuyển yêu bối cảnh không tầm thường, ý chí kiên cường kia thì vốn không tồn tại lựa chọn mềm yếu, Lạc Lối cũng liền không thể nào thi triển được.
Khương Vọng lại nói: "Rất tốt, bây giờ ta sẽ ngăn cách thanh âm của hai người các ngươi, để các ngươi không thể nghe được đối phương nói gì. Sau đó, ta dùng đạo ngữ nói câu nào, các ngươi liền dùng Yêu ngữ thuật lại câu đó. Các ngươi có thể nói khác nhau nhưng kẻ nào sai kẻ đó sẽ chết rất thống khổ, hiểu chưa?"