Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3274 - Chương 3274 - Thượng Nguyên Minh Châu (1)

Chương 3274 - Thượng Nguyên Minh Châu (1)
Chương 3274 - Thượng Nguyên Minh Châu (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Thượng Tôn?”

Sài A Tứ rót vào một chút đạo nguyên theo thói quen, gọi một tiếng theo thói quen, không chờ được lời đáp theo thói quen.

Hoạt động gân cốt trên giường một lúc, xoay người xuống giường, chuẩn bị tu luyện. Hạt gạo trong bát người nghèo quý nhường nào, không dễ gì mới có được bộ kiếm quyết tuyệt thế này, hắn phải không ngừng khổ tu mới được.

Nhưng vừa đứng dậy đi được hai bước thì trong đầu bỗng có âm thanh vang lên.

“Trong hộp mười năm mài một kiếm, phải để người đời biết sương hoa!”

Mở màn bằng một câu rất văn vẻ, tuyên bố Cổ thần Trì Vân Sơn thức tỉnh.

Sài A Tứ vừa mừng vừa sợ: “Thượng Tôn! Ngài khôi phục rồi sao? Ta cảm thấy bây giờ làm Thành chủ thành Ma Vân vẫn còn sớm, hẳn là phải học hỏi kinh nghiệm trước, không thì bắt đầu đi lên từ chức phò mã…”

Âm thanh trong kính đáp: “Nói cho tiểu yêu biết, tu hành càng mạnh, một khi bị thương thì càng khó khôi phục. Đạo khu của ta đã hủy, nào có dễ dàng khôi phục như vậy? Ngủ say mấy ngày nay, dùng vô thượng bí pháp điều dưỡng cũng chỉ khôi phục một phần vạn sức mạnh mà thôi.”

Sài A Tứ suy nghĩ một lúc, hỏi với vẻ mong chờ: “Tiểu yêu đần độn, không biết một phần vạn sức mạnh của Cổ Thần tôn giả có cấp bậc như thế nào?”

Giọng nói trong kính mang theo vẻ tự tin của một cường giả, hờ hững hỏi: “Yêu quái mạnh nhất tòa thành này là ai?”

Sài A Tứ nói: “Đương nhiên là Chân Yêu Chu Huyền đại nhân!”

“Mạnh thứ hai thì sao?”

Sài A Tứ suy nghĩ, lại nói: “Có lẽ là Yêu Vương Khuyển Thọ Tằng! Ông ấy là người đứng đầu tông gia Khuyển tộc thành Ma Vân, cũng là cha của Khuyển Hi Tái.”

Giọng nói trong gương tự tin đáp: “Giết hắn không phải việc gì khó!”

Sài A Tứ cực kỳ kích động, Khuyển Thọ Tằng là tồn tại cấp bậc Yêu Vương, trước kia còn từng lên chiến trường Nam Thiên đối đầu với Nhân tộc, đánh cho Nhân tộc phải lui về bồn địa Ngũ Ác!

Cường giả cấp bậc này mà Cổ Thần tôn giả có thể tiện tay giết chết chỉ với một phần vạn sức mạnh?

Trạng thái đỉnh phong của Cổ Thần tôn giả là cấp bậc gì, quả thực không tưởng tượng nổi!

Mà mình bắt quàng làm họ với vị đại nhân này, thậm chí còn chung giường chung gối, lúc nào cũng mang theo ông ấy trên người… Tương lai của mình tươi sáng cỡ nào?

Gì mà yêu binh?

Bây giờ đến cả yêu tướng hắn cũng không thèm!

Hắn có một mục tiêu nho nhỏ…

Tranh cao thấp với Vũ Tín và Viên Mộng Cực, xem ai mới là nhân tài số một thành Ma Vân, ai mới xứng với Chu Lan Nhược!

Sài A Tứ đắm chìm trong mộng tưởng, miệng cười tới tận mang tai.

Vị Cổ Thần trong gương nào đó lẳng lặng xua tan ảnh hưởng nhỏ nhoi của Lục Dục Bồ Tát…

Sài A Tứ trở về hiện thực.

Hắn tỉnh táo lại, chớp chắp mắt: “Đúng rồi, vậy thực lực của ngài bây giờ so với Chân Yêu Chu Huyền đại nhân thế nào?”

Trí nhớ của tiểu yêu này quá tốt, lòng hiếu kỳ cũng quá nặng!

Nhưng Cổ Thần đại nhân tự mang khí độ của bậc đỉnh phong, trong kính vang lên giọng nói cao thâm khó dò: “Dưới Chân Yêu, ta là vô địch, trên Chân Yêu thì đừng liên hệ gì tới ta.”

Lời này đơn giản dễ hiệu.

Sài A Tứ gật đầu: “Hiểu rồi!”

Đương nhiên hắn không hề cảm thấy thất vọng, dù sao đây cũng chỉ là một phần vạn sức mạnh của Cổ Thần tôn giả. Dù sao mục tiêu của Sài A Tứ trước đây không lâu cũng chỉ là gia nhập đội quân chính quy, trở thành một yêu binh mà thôi.

Âm thanh trong kính lại vang lên: “Nhưng ngươi cũng đừng ỷ thế bổn tọa mà gây chuyện thị phi. Hiện tại một phần vạn thực lực của bổn tọa rất quý giá, tất cả là vì sớm ngày quay lại đỉnh phong, lãnh đạo Yêu tộc đi lên đỉnh cao một lần nữa.”

“Mỗi một phân sức mạnh đều không thể tiêu hao một cách vô nghĩa.”

“Mấy ngày trước chính vì sự cuồng vọng vô tri của cái tên Khuyển Hi Tái kia, kích động ác linh Lão Sơn nên mới gây nên trận đại hủy diệt kia. Ta phải đích thân ra tay, hao phí vao nhiêu sức mạnh vẫn không thể bảo vệ mạng sống cho người cầm gương, cho nên mới đến lượt thằng nhóc nhà ngươi.”

“Cùng vì phong ấn ác linh Lão Sơn nên bổn tọa mới phải ngủ say mấy ngày, con đường quay về đỉnh phong lại vô cớ trì hoãn càng lâu…”

“Ngươi tốt nhất là nhớ kỹ chuyện lúc trước, đừng giẫm lên vết xe đổ khiến ta thất vọng.”

Vị Cổ Thần trong gương nào đó, sở dĩ ngũ say tròn ba ngày mới lên tiếng. Một là do tinh thần và thể xác đều mệt, cần nghỉ ngơi. Hai là vì để thông thạo Yêu ngữ thêm một chút mà ở trong gương vừa phỏng đoán vừa học tập. Ba là để quan sát Sài A Tứ, thấy rõ tính cách của hắn, bổ sung hiểu biết của mình về hắn.

Trang Thừa Càn lừa thần dối quỷ, giỏi nhất là gạt người. Trương Lâm Xuyên giảng đạo thiên hạ, giỏi mê hoặc nhân tâm. Sâm Hải Lão Long bày mưu tính kế tại Sâm Hải Nguyên Giới bao nhiêu năm, sau đó bị nhốt trong Ngọc Hành Tinh Lâu, lần nào liên hệ cũng dụ dỗ hắn giải thoát cho mình…

Cổ Thần không cần mất quá nhiều công sức, tùy tiện trích vài lời của mấy vị “nhân sinh đạo sư” này đã có thể xoay tiểu khuyển yêu mòng mòng. Cộng thêm với tài trí của bản thân, quá dễ dàng khống chế một người.

Nhưng lúc này, vẫn phải gõ một hồi chuông cảnh báo.

Dù sao cũng phải ở trong chăn mới biết chăn có rận. Trạng thái thân thể của hắn bây giờ nếu thật sự đối đầu với Yêu vương Khuyển Thọ Tằng thì đúng là chưa chắc nắm được phần thắng, dù sao đối phương cũng là một Yêu Vương hàng thật giá thật, mà hắn thì còn lâu mới lấy lại được trạng thái đỉnh phong.

Lỡ như cái tên Sài A Tứ này thật sự tin vào sức mạnh của Cổ Thần cường giả, huênh hoang hống hách, đi gây chuyện thị phi khắp nơi thì đúng là lớn chuyện.

Bình Luận (0)
Comment