Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3365 - Chương 3365. Thiên Ý Thâm Hải Xúc Ám Tiêu (1)

Chương 3365. Thiên ý thâm hải xúc ám tiêu (1)
Chương 3365. Thiên ý thâm hải xúc ám tiêu (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sài Chính Châu, một yêu quái có cá tính mạnh mẽ và cứng ngắc cả đời, khi về già lại chỉ dạy cho tôn nhi của mình hai chữ - cúi đầu.

Dù không tự mình làm, nhưng cảnh máu bắn tung tóe trên khuôn mặt vô tội vẫn dạy cho tôn nhi bài học cuối cùng. Khiến cho tên tiểu yêu nhớ kỹ cái gì gọi là việc học hỏi từ những sai lầm trong quá khứ, cái gì gọi là không mắc phải những sai lầm tương tự. 

Trước khi có được Cổ Thần Kính, Sài A Tứ vẫn luôn như vậy, cụp cái đuôi lại mà sống như lời gia gia đã dạy. 

Không có một người bằng hữu thật tâm nào, không được công nhận và tiếp nhận.

Viên Dũng tùy tiện vơ vét tài sản của gã, Trư Đại Lực thì coi thường gã.

Thanh mai trúc mã lao vào vòng tay kẻ khác, vất vả suốt ngày đêm… cũng chỉ vì lũ đỉa hút máu đó.

Gã đã nhiều lần vào núi thu thập thuốc, không phải là gã không thu thập được dược liệu tốt. Nhưng gã không nỡ sử dụng một viên cho chính bản thân mình, và cũng không bán chúng được giá tốt. 

Có thể bán dược liệu ở đâu, có thể bán chúng với giá như thế nào, thì đều có quy định cả. Mặc dù không có văn tự nào quy định lại rõ ràng, nhưng đó là một quy định mà mọi yêu quái đều phải tuân theo.

Tiệm dược liệu mà gã thường hay đến đến thậm chí còn thuộc sở hữu của một vị chủ đến từ Thần Hương Hoa Hải, nhưng nếu đã mở ở thành Ma Vân, thì phải tuân theo quy định của thành Ma Vân.

Đối với một gốc dược thảo, quan viên thành Ma Vân ăn một phần, Ma Vân Viên gia ăn một phần, quản lý của Hoa Quả hội ăn một phần, tiệm dược liệu cũng phải kiếm tiền... Cuối cùng cũng chẳng còn mấy đồng có thể rơi vào tay tiểu yêu hái thuốc. 

Nói ra thì thật đáng buồn, Sài A Tứ chưa bao giờ có nhiều Ngũ Thù Hoàng Tiền đến vậy. Vì thế dù biết số tiền đó cực kỳ nguy hiểm, nhưng gã vẫn thu chúng lại.

Tất nhiên gã không hề khinh suất, gã đã từng đi tới chợ đen rất nhiều lần, biến đổi số tiền thu trên người mấy thi thể kia thành những đồng tiền sạch sẽ trước khi tiêu ra ngoài. 

Tuy nhiên, dưới sự điều tra toàn diện của Khuyển gia ở thành Ma Vân, quá trình rửa tiền vụng về của gã chứa đầy lỗ hổng.

Một ngày nào đó, yêu quái của Ma Vân Khuyển gia nhìn thấy số tiền này, thì việc truy ngược lại tìm tung tích cũng chẳng phải việc gì khó. 

Không phải ngày hôm nay, thì cũng sẽ là ngày mai.

Khi đó, Sài A Tứ nghèo lâu ngày bỗng trở nên giàu sang, không đành lòng buông tay. Khi đó cũng là lần đầu tiên cổ thần trong gương tới yêu giới, chưa có đủ hiểu biết về tiền tệ của thế giới này, cũng chưa phát hiện ra ám ký trên mấy đồng Ngũ Thù Hoàng Tiền này, lúc đó cũng chưa nhận ra thiên ý đang nhằm vào mình, lúc đó thậm chí còn không nghĩ tới việc phát triển dài kỳ trên con đường Sài A Tứ này...  

Cho nên mới bỏ qua sự thiết sót này.

Thiên ý mù mịt, đây chưa chắc không phải là một trong những tuyến nhân quả đang chờ được bùng nổ.  

Thậm chí có thể nói... là vì sự tồn tại của Khương Vọng. Mặt nguy hiểm của đường nhân quả này gần như đã trở thành điều tất yếu. 

Bây giờ nó chỉ được kích hoạt trước vì một chút nghi ngờ của Hổ Thái Tuế mà thôi.

Một cách tự nhiên, ngay sau khi Khuyển Thọ Tằng hoàn thành việc báo cáo không lâu, hai cha con Viên Lão Tây, Viên Tiểu Thanh đã bị áp giải đến lão viện Sài gia.

Những tên bị áp giải đến đây còn bao gồm cả đám tiểu đệ của Sài A Tứ ở Hoa Quả hội, ai ai cũng kêu cha gọi mẹ, hận không thể khai cả việc Sài A Tứ khi nào thả rắm ra ——không phải là Khuyển Thọ Tằng không muốn bắt thêm, nhưng Sài A Tứ thực sự không còn người thân nào khác.

Trên người Viên Lão Tây và Viên Tiểu Thanh đều mang nhiều vết thương chồng chất, hiển nhiên cũng đã được dạy dỗ trước khi bị áp giải đến đây.

Vẫn là Hổ Thái Tuế mở miệng: “Đây là?”

“Coi như là đạo lữ của Sài A Tứ.” Khuyển Thọ Tằng cung kính trả lời: “Y phục trong phòng này là của nàng ta. Bên cạnh là lão phụ thân của nàng ta, cũng là yêu đã dẫn đường cho Sài A Tứ gia nhập vào Hoa Quả hội, đã đóng rất nhiều sức lực vào quá trình Sài A Tứ bộc lộ tài năng.”

Yêu Vương Viên Giáp Chinh cũng cũng được gọi đến để thẩm vấn, nhanh chóng gật đầu nói: “Đúng vậy. Sài A Tứ này mới gia nhập Hoa Quả hội không lâu, ta thậm chí còn không có thời gian để gặp mặt gã.”

Dư uy của Viên Tiên Đình vẫn còn ở đó, hắn ta thì không phải chịu một bạt tai như Khuyển Thọ Tằng, nhưng cảm giác say ngà ngày đã tán hết, hắn ta tỏ ra rất khiêm tốn, không dấu vết phủi hết trách nhiệm một cách sạch sẽ.

“Có phải tất cả những ai có liên quan đến Sài A Tứ đều ở đây hết không?” Hổ Thái Tuế đang ngồi ở khoảng trống trên bức sân tường, tư thế thản nhiên và uy nghiêm. 

“Về cơ bản đều ở đây cả rồi.” Khuyển Thọ Tằng trả lời.

Trong bóng tối vang lên giọng nói của Kỷ Tinh Không: “Không cha, không mẹ, không thân không thích, thậm chí cũng chẳng có mấy vị bằng hữu. Nếu gã muốn làm cái gì đó, thì đây cũng là một thân phận rất phù hợp.”

“Các ngươi đúng là quen làm mấy thứ này. . .” Thiền Pháp Duyên cười cười nói nói, sắc mặt đột nhiên tối sầm: “Bỏ cái tay ra!”

“Ha ha ha.” Kỷ Tinh Không vẫn ẩn nấp trong bóng tối không lộ diện chân dung thật sự của mình nói: “Chuông thắt chặt đến như thế, sao không gửi nó về Cổ Nan Sơn? Để ta giúp ngươi trông coi, đến cả cái tên tiểu quang đầu Dương Dũ của các ngươi, người làm thân phận sư bá như ta cũng phải giúp đỡ trông coi đấy.”

Thiền Pháp Sư lại một lần nữa đẩy lùi lực lượng của Kỷ Tinh Không, mỉm cười nói: “Lưu lại để lát nữa trấn chết ngươi.”

Hết chương 3365.
Bình Luận (0)
Comment