Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3366 - Chương 3366. Thiên Ý Thâm Hải Xúc Ám Tiêu (2)

Chương 3366. Thiên ý thâm hải xúc ám tiêu (2)
Chương 3366. Thiên ý thâm hải xúc ám tiêu (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hổ Thái Tuế không để ý đến bọn họ, chỉ hỏi: “Về cơ bản?”

Khuyển Thọ Tằng không dám giấu diếm, hoảng hốt nói: “Trước đây trong toàn bộ vùng bắc khu, không có ai thân cận với Sài A Tứ, chỉ là gã luôn lảng vảng ở quán rượu Lão Viên. Ta đã mang theo tất cả những tên tiểu yêu có liên quan đến đây rồi. Trong toàn bộ quán rượu Lão Viên, chỉ có một tên côn đồ hàng đầu xem kịch là đi mất, tên này thuộc Trư tộc. Không ai biết gã đã đi đâu.”

“Đây không phải là trùng hợp sao?” Lộc Tây Minh đứng bên cạnh Hương Hoa nhẹ nhàng cười nói: “Trong Thần Tiêu bí tàng cũng có một tên giấu đầu lòi đuôi, nói cái gì mà Thái Bình đạo, không ai biết gã đến từ đâu.”

“Lại là quán rượu Lão Viên, cái quán rượu lão Viên đáng vứt đi này đúng là phức tạp.” Hổ Thái Tuế liếc nhìn Viên Lão Tây: “Là ngươi mở ra phải không? Ngươi rất phức tạp à?”

Chỉ liếc nhìn một cái, rồi lại nói tiếp: “Ừm... từng bị tà vật hút máu tươi, sớm đã trở nên vô dụng rồi. Sau này lại đi theo con đường Thần đạo, cũng hồi phục lại được một chút. Nhưng đời này cũng chỉ đến thế. Thật thú vị. Nói ta nghe xem, sao ngươi thoát khỏi tà vật kia được, ngươi tin vào loại thần nào vậy?”

Viên Lão Tây ban đầu tưởng rằng lý do ông ta phải đến đây để thẩm vấn, là do Sài A Tứ đã lẻn vào bên trong Vùng đất Thần Tiêu. Chuyện này thực sự không liên quan gì đến ông ta cả, cho dù ông ta có bị thẩm vấn thế nào đi chăng nữa, thì ông ta vẫn vô tội. Nghĩ tới mấy vị thiên tôn này cũng sẽ không cường ngạnh vu khống một tên vô danh tiểu tốt như ông ta.

Không ngờ, mọi việc không theo ý muốn, hết phiền phức này lại kéo theo phiền phức khác, Thiên Yêu chỉ nhìn một cái đã nhìn thấu toàn bộ ông ta, hỏi tới tận bí mật sâu kín nhất của ông ta.

Ông ta ngay lập tức quỳ rạp xuống đất, dùng tư thái cung kính để giấu đi suy nghĩ của bản thân mình. Lại thành thật khai báo toàn bộ những hành vi xấu xa của mình, cho thấy bản thân không có gì phải giấu giếm: “Lão hủ lúc đó bị một con yêu quỷ quấy nhiễu, nó rất khát máu và tàn ác, thường xuyên phải định kỳ dùng huyết thực cung phụng. Nhưng nếu có lúc huyết thực không đủ, thì nó sẽ hút máu tươi của ta. Ta bị ma quỷ ảm ảnh tâm trí, mượn thân phận hương chủ của Hoa Quả hội để thu thập huyết thực, đau khổ mệt mỏi suốt thời gian dài. Đây thực sự là một hành vi cực kỳ tàn ác, quả thực chết cũng không có gì đáng tiếc. Nhưng xin chư vị thiên tôn minh giám, ấu nữ Viên Tiểu Thanh đơn thuần vô tội, không dính líu gì đến việc ác...”   

Có lẽ tấm lòng yêu thương nữ nhi, trong thiên hạ đều có thể đồng cảm. Chu Huyền nghe vậy nói thêm: “Trị An phủ quả thực có ghi chép lại tương ứng, thời điểm cũng thích hợp. Tuy nhiên, hoạt động huyết thực đó sau đó cũng không tiếp tục, ý nguyện điều tra của Trị An phủ cũng không quá mạnh mẽ, nên để vụ án đó cho một vị quan trị an mới nhậm chức từ từ điều tra. Theo luật pháp của thành Ma Vân, Viên Lão Tây không thể thoát khỏi án tử, nhưng tội ác này sẽ không ảnh hưởng đến thân nhân của ông ta...”

Nếu Khương Vọng có thể nghe thấy điều này, hắn chắc chắn sẽ bồn chồn đứng ngồi không yên...

Bởi vì đây là một tuyến nhân quả nguy hiểm khác, mặc dù hắn đã nỗ lực nhiều đến như vậy, vô cùng khổ cực chuẩn bị nhiều thứ đến như thế ở yêu giới, nhưng vẫn có họa căn ở khắp mọi nơi.

Cho dù đêm nay hắn không đến lão trạch của Sài gia, cho dù hắn có thể tiên đoán trước, xử lý sạch sẽ mấy đồng Ngũ Thù Hoàng Tiền đi nữa, thì hắn vẫn sẽ có khả năng bị tìm ra gốc rễ ở chỗ Viên Lão Tây này. 

Và trong trường hợp bị thiên ý nhắm tới —— tất cả các khả năng nguy hiểm, chắc chắn sẽ xảy ra.

Hắn đang điều khiển một con thuyền bị hỏng được sửa chữa lại, vật lộn với sóng gió trong khổ hải, dũng cảm tiến về phía trước, không một giây phút bỏ cuộc, bán mạng muốn quay trở về nhà...

Mà trong đáy biển sâu thiên ý kia, lại có quá nhiều đá ngầm đang chờ đợi được chạm vào! 

Dưới tầm mắt của Thiên Yêu trấn tràng, lại bị bao quanh bởi binh giáp, Viên Tiểu Thanh đứng bị dọa cho phát ngốc, lúc trước tình lang mới xảy ra chuyện, lúc sau lão phụ thân lại gặp họa, khiến trái tim nàng ta tan vỡ hoảng loạn tột độ. Những giọt nước mắt lăn dài trên má nhưng lại không biết bản thân có thể làm gì. Lúc này nàng ta nghĩ tới Sài A Tứ, nhưng Sài A Tứ không thể đáp lại nàng ta, càng không thể cứu được lão phụ thân của nàng ta.

Hổ Thái Tuế vẫn hào sảng khí thế ngồi ở đó, ngồi trên bức tường vụn, nơi gạch vụn và sỏi chưa được quét sạch, nhìn Viên Lão Tây mà không nói một lời.

Viên Lão Tây cảm nhận được ánh mắt nặng nề này, thân thể trở nên có chút cứng ngắc, mới cứng ngắc nói: “Về phần vị thần mà lão hủ thờ phụng, lão hủ không biết quá nhiều thứ về ngài ấy, chỉ bết rằng ngài ấy là một vị thần vô danh, làm theo cái thiện. Thỉnh cầu nhất tâm hành động, không sợ chỉ trích. Hình ảnh của ngài có thể bị chúng sinh bôi nhọ. Lúc đó ngài ra tay diệt trừ yêu quỷ ám thân, cứu lão hủ khỏi tình cảnh nước sôi lửa bỏng, nên lão hủ tin tưởng ngài, từ đó không làm việc ác nào nữa, vừa là tự cứu vừa là ngài cứu …”

Hổ Thái Tuế vẫn im lặng, im lặng nói thế vẫn chưa đủ.

Nhưng Viên Lão Tây bò rạp trên mặt đất lại chỉ nức nở nói: “Thần này Vô Diện, thần bí khó lường. Thân thể không lành lặn này của lão hủ quả thực không biết nhiều hơn!”

Trước mắt xem ra, Vô Diện giáo này quả thực là một lương giáo. Trước đây Vũ Tín đã có nói về nó trong mật thất Thần Tiêu, toàn thành đều đã từng nghe nói về nó. 

Và cái này thì có quan hệ gì với Sài A Tứ?

Viên Lão Tây cũng không tiến vào Vùng đất Thần Tiêu!

Dù sao cũng là yêu tộc trong thành Ma Vân, Chu Huyền mở miệng, đang muốn nói cái gì đó.

Hết chương 3366.
Bình Luận (0)
Comment