Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3381 - Chương 3381. Lan Nhân Nhứ Quả (2)

Chương 3381. Lan Nhân Nhứ Quả (2)
Chương 3381. Lan Nhân Nhứ Quả (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cho dù suy nghĩ đơn giản hơn một chút, phải chăng phản ứng của Chu gia khi đó có vẻ quá chèo kéo, khiến tồn tại trong bóng tối kia thăm dò được sự tồn tại của Thiên Chu nương nương, thấy được hư thực của Thiên Chu nương nương?

Chiếu Vân Phong và Cổ Nan Sơn không xa nhau lắm, phải chăng việc này có sự trù tính của Cổ Nan Sơn?

Mạch nước ngầm cuồn cuộn, tiếng đàn của Chu Lan Nhược càng thêm linh hoạt kỳ ảo, giọng nói cũng dịu dàng hơn: “Khuyển Ứng Dương tìm ngươi làm gì?”

“Ông ta nói có thể giúp ta trở thành Yêu Vương càng sớm càng tốt, khiến ta thực sự trở thành huyết mạch Chu gia.”

“Điều kiện thì sao?”

Chu Tranh đờ đẫn đáp: “Chờ thời cơ thích hợp, dâng Chu Lan Nhược cho Khuyển Hi Tái.”

Khóe miệng Chu Lan Nhược nhếch lên, cười hiền dịu: “Điều kiện này không đạt được rồi, sau đó thì sao?”

“Dâng hiến cho Khuyển Hi Hoa.”

Khuyển Ứng Dương đường đường là Chân Yêu, nhất định sẽ không khổ tâm trù tính chỉ vì chút chuyện trong đũng quần như này được.

Ông ta sẽ càng không ngu xuẩn đến nỗi cho rằng nàng ta trao thân cho thiếu gia Khuyển gia thì sẽ toàn tâm phụng hiến, Chu gia sẽ chịu hy sinh lợi ích tương ứng.

Chu Lan Nhược phỏng đoán mấu chốt của việc này có lẽ là nằm ở chữ “dâng hiến”. Vì huyết mạch Thiên Yêu trên người nàng ta? Vì thần thông trời sinh của nàng ta? Sao còn liên quan tới cả lão tổ tông nữa vậy?

“Đằng sau Khuyển Ứng Dương còn có ai?” Chu Lan Nhược nhẹ giọng hỏi.

“Ta không biết...” Trong tiếng nhạc du dương, ánh mắt Chu Tranh biến ảo, cuối cùng như nhớ ra gì đó: “Có lẽ là...”

Đang định nói ra thì sắc mặt Chu Tranh đột nhiên thay đổi, muốn tỉnh lại!

Một ngón tay ngọc ấn vào giữa trán hắn ta!

Cảm giác nhẹ nhàng ấm áp đó bỗng chốc dấy lên gợn sóng trong tâm trí.

Chu Lan Nhược biết mình không thể hỏi thêm được thông tin gì nữa, còn tiếp tục hỏi, không chừng lại chịu tác dụng ngược. Suy tính trong lòng một lúc, nàng ta mới bình tĩnh nói: “Lúc ngươi tỉnh lại, chuyện gì cũng chưa xảy ra, chúng ta đang đi về phía trước, con đường phía trước còn rất dài.”

Nàng ta thu ngón tay lại, tiếng đàn còn chưa dứt, cất bước nhẹ nhàng, tiếp tục tiến lên.

Chu gia có con gái tên Lan Nhược, sinh ra có hồng quang chiếu xuống.

Mệnh cách cực quý, thiên tư tuyệt đỉnh.

Lúc nàng ta ra đời, Chu Ý đích thân tới, đặt tên cho nàng ta, không cần trở thành Yêu Vương đã là huyết mạch Thiên Tức Chu gia.

Ẩn giấu thực lực cho đến tận hôm nay, là tự che đậy hào quang, tránh tà ác nhòm ngó.

Thần thông nàng ta có được từ khi ở trong bụng mẹ là thần thoại trong thần thoại, truyền thuyết trong truyền thuyết, tên là “Lan Nhân Nhứ Quả”.

Có ý là ban đầu hòa hợp cuối cùng chia ly, là kết cục bất hạnh, miêu tả hôn sự nam nữ.

Nhưng thần thông lấy tên này chính là coi trọng việc nắm chắc nhân quả.

Nếu trở lại từ bể khổ, sớm ngộ lan nhân, không lưu luyến nước chảy, thì cần gì sợ nhứ quả!

Ban nãy nàng ta mượn mệnh đồ của Chu Tranh, an toàn xem rõ mấy phần nhân quả.

Thấy Xà Cô Dư huyết nghiệt quấn thân, có lẽ đã làm những việc cực ác, có lẽ có năng lực làm chuyện cực ác.

Thấy đằng sau Sài A Tứ ẩn giấu một tồn tại cụ thể nào đó, không chỉ để lại thủ đoạn nào đó mà còn có thể là đích thân đi theo.

Thấy Vũ Tín cũng không phải hạng đơn giản, quả thực có chút quan hệ với Thần Tiêu Bí Tàng này.

Thấy các loại yêu, thấy sự việc, đều không đơn giản, đều có “lan nhân”.

Vậy thì xem tới cuối cùng, ai sẽ gặp “nhứ quả”?

Nhìn bóng dáng thướt tha yểu điệu cất bước đi trước, Chu Tranh ngơ ngác đi theo một hồi, hoảng hốt mở to mắt, hoàn hồn, không phát hiện ra điều gì khác thường. Mắt kép quan sát xung quanh, không thấy có chỗ nào bất thường.

“Chúng ta phải cẩn thận Hùng Tam Tư, không chừng Hổ Thái Tuế cần hắn ta làm gì đó.” Hắn ta tiếp tục thảo luận.

Chu Lan Nhược chỉ dịu dàng nói: “Nơi này rất nguy hiểm, ca ca phải cẩn thận một chút.”

“Ừ.” Chu Tranh thoáng sửng sốt: “Ừ!”

...

...

Sài A Tứ giống như mơ một giấc mơ rất dài.

Trong mơ, trong một lần lên núi hái thuốc, gã tình cờ nhặt được một chiếc gương quý.

Trong gương ẩn giấu một vị thần linh từ bi cổ xưa.

Cổ Thần vô cùng khen ngợi gã, truyền thần công cho gã, chỉ dạy gã tu hành, còn dạy gã cách lấy lòng nữ yêu.

Trong mộng, gã bộc lộ tài năng, trở thành cấp cao trong Hoa Quả Hội, dương danh tại hội đấu võ Kim Dương, còn cạnh tranh Thần Tiêu Bí Tàng trong truyền thuyết với hạt giống Thiên Yêu các nơi...

Tỉnh lại, tỉnh lại hóa ra chỉ là một giấc mộng dài.

Gã vẫn nằm trên tấm phản cứng rắn, trong căn nhà cũ nát.

Xung quanh chỉ có bốn vách tường.

Trên tường... Trên tường không có bàn thờ.

Gã ngồi đờ đẫn trên giường, thất vọng, mất mát.

Mặc dù đã sống một cuộc sống bình thường nhiều năm như vậy, quen thuộc nhiều năm như vậy. Trôi qua một cách buồn tẻ, không có bất ngờ, không có chờ mong, mười năm trước có thể đoán được tương lai mười năm sau.

Gã đã sớm hình thành thói quen, chưa từng cảm thấy có điều gì không tốt.

Nhưng sau giấc mơ này, hết thảy mọi thứ vốn đã trở thành thói quen đều trở nên khó mà chịu đựng.

Đó... thật sự chỉ là một giấc mộng sao?

“A Tứ, A Tứ?”

“Bốp!”

Một cái vỗ vang dội khiến Sài A Tứ luống cuống mở mắt.

Cảm thấy trên mặt đau rát, cũng nhìn thấy bàn tay tròn trịa của Viên Mộng Cực.

“Ngươi tỉnh rồi?” Viên Mộng Cực toét miệng cười.

Xảy ra chuyện gì?

Sài A Tứ nhảy lên một cái, cầm kiếm nhìn xung quanh, ánh mắt đầy cảnh giác. Nhưng thấy rừng sâu thăm thẳm, con đường phía trước quanh co uốn lượn, không thấy mặt trời, không mạnh tiếng gió... Thật sự không biết đã gặp phải cái gì!

Tư thế chiến đấu thô như vậy lại một lần nữa nghiệm chứng phán đoán của Viên Mộng Cực về thực lực của gã, cũng làm cho nụ cường của Viên Mộng Cực càng thêm chân thành.

Hết chương 3381.
Bình Luận (0)
Comment