Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3382 - Chương 3382. Lan Nhân Nhứ Quả (3)

Chương 3382. Lan Nhân Nhứ Quả (3)
Chương 3382. Lan Nhân Nhứ Quả (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Ngươi nhìn lại ngươi đi, quá trẻ tuổi! Một chút sóng gió cũng không chịu nổi, mới vậy mà đã ngất xỉu?” Hắn ta âm thầm phủi tay: “May là ngươi cùng đường với bản công tử, nếu là cái bọn Khuyển Hi Hoa thì còn không tiện tay xử lý ngươi?”

Nhìn hàm răng phóng đại trước mặt, Sài A Tứ rất muốn dùng Thiên Tuyệt Địa Hãm Bí Kiếm Thuật đâm một nhát. Cái thằng công tử vô dụng này, không biết trời cao đất rộng, không phân rõ Đông Tây Nam Bắc! Cười vài tiếng với ngươi thì ngươi thật sự cảm thấy bản thân lợi hại. Thượng Tôn của ông đây chỉ cần một ngón tay là có thể dí chết ngươi ngươi có biết không?

"Thượng Tôn?"

"Thượng Tôn?"

"Cổ Thần gia gia?"

"Ngài nói một câu đi, ngài đừng làm ta sợ!"

Trong lòng liên tục kêu gọi, nhưng không có một tiếng đáp lại nào.

Cảm nhận được sự im lặng của bảo kính trong ngực, thái độ của Sài A Tứ cũng trầm theo.

“Viên công tử!” Gã cảm động rớt nước mắt nhìn qua: “Vừa xảy ra chuyện gì vậy?”

“Ngươi không có chút ấn tượng nào sao?” Viên Mộng Cực kinh ngạc nói: “Chuyện vừa mới xảy ra đây thôi, còn chưa qua mấy nhịp thở nữa.”

Sài A Tứ cười nịnh nói: “Tiểu yêu sao có thể so với Viên công tử được chứ?”

Vừa cười khổ vừa lắc đầu: “Ta thật sự không nhớ được gì cả!”

Viên Mộng Cực cười đắc ý, cao giọng nói: “Ban nãy có một cô gái tuyệt sắc đứng chắn giữa đường, hỏi giang sơn tuyệt sắc ta lấy hay bỏ. Nàng ta lại ra vẻ lẳng lơ, cởi áo tháo dây lưng, ôi cái vẻ lẳng lơ đó... Ta nói ta vốn anh hùng, một mình trên đại đạo, giang sơn tuyệt sắc đều không phải ý muốn của ta, đời này ta chỉ hướng tới đỉnh cao tu hành... Nghiêm khắc cự tuyệt nàng ta...”

Tên này trình bày kỹ càng một phen, cô gái tuyệt sắc kia quyến rũ tận xương như thế nào, mê hoặc hắn ta như thế nào, hắn ta lại cự tuyệt hiên ngang lẫm liệt như thế nào.

Khiến Sài A Tứ nghe mà gân xanh trên mu bàn tay nổi hết cả lên, nhịn không được siết chặt thanh kiếm.

Mới chịu hạ câu kết: “... Đến khi ta trở về thì đã thấy ngươi nằm ở ven đường. Có lẽ nàng ta không coi trọng ngươi, chỉ khiến ngươi hôn mê!”

“Đúng đúng, ta làm sao theo kịp được vẻ anh minh thần võ của Viên công tử?” Sài A Tứ nén giận.

Gã không biết Cổ Thần đang ngủ say khôi phục sức mạnh hay là bị Vùng đất Thần Tiêu ảnh hưởng... Tóm lại, tạm thời không có đáp án, trong lòng cũng hơi lạc lõng mất tự tin.

“Chuyến này đường xá xa xôi, phong ba hiểm ác, còn phải dựa vào ngài nhiều hơn, Viên thiếu!”

“Được rồi! Đi theo ta, xem như phần mộ tổ tiên nhà ngươi bốc khói xanh!”

Cổ Thần tôn giả bị Sài A Tứ gọi hết lần này đến lần khác lúc này đang đứng trong thế giới trong kính, tay nắm trường kiếm, ánh đỏ trong mắt lưu chuyển, nhúc nhích một chút cũng không dám chứ đừng nói là đáp lại lời kêu gọi của tín đồ.

Chân thân tiến vào thế giới trong kính, trong vùng không gian đã được nới rộng ra bởi mấy lần lịch kiếp này trước nay vẫn luôn là một mảnh trắng xóa, cái gì cũng không thấy.

Đây là lần đầu tiên có chuyện ngoài ý muốn.

Lúc này, giữa sương mù trắng xóa, như có quái vật nào đó đang giãy dụa, sương trắng cuồn cuộn không ngớt!

Biến hóa này không biết là tốt hay xấu, nhưng chắc chắn là khiến hắn vô cùng căng thẳng.

Nói lên thì, lúc ngoài ý muốn rơi vào Vùng đất Thần Tiêu, hắn đã từng nghĩ tới cơ chế của Vùng đất Thần Tiêu là như thế nào, phải chăng có thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn. Phải chăng khi hắn hoạt động trong tấm gương này, cũng sẽ phải chịu đựng khảo nghiệm giống như những yêu quái khác.

Hồng Trang Kính mà chân thân của hắn ẩn náu rõ ràng nằm trên người Trư Đại Lực. Nhưng lúc Trư Đại Lực đi đường, hắn ở trong kính vẫn không hề có chút sóng gió.

Trư Đại Lực gặp phải bọt sóng vận mệnh, hắn lập tức điều khiển thân thể Trư Đại Lực ép qua, không hề chịu ảnh hưởng.

Ngược lại thì bên phía Sài A Tứ, chỉ lấy Thần Ấn Pháp liên hệ, vậy mà lại gặp phải khó khăn trắc trở.

Trong câu chuyện dài dòng nhảm nhí của Viên Mộng Cực, chỉ có câu đầu tiên là thật.

Lúc đó quả thực có một nữ yêu tuyệt sắc ngăn cản con đường phía trước.

Cũng quả thực là phong tình vạn chủng.

Nhưng cũng không lẳng lơ như vậy.

Bởi vì khoảnh khắc nàng ta xuất hiện, chỉ một cái ngước mắt dập dờn sóng nước... Cả Viên Mộng Cực và Sài A Tứ đều đã thần hồn điên đảo, không đứa nào si mê thua đứa nào, không đứa nào chảy nước dãi ngắn hơn đứa nào.

Biểu hiện kém cỏi như vậy, muốn không đứng hạng chót trong sáu con đường thì cũng khó.

Nhưng Khương Vọng vẫn luôn chú ý tình hình của Sài A Tứ, không thể nào trơ mắt nhìn Sài A Tứ bị tiêu diệt, bèn lập tức giáng lâm sức mạnh thông qua Xích Tâm Thần Ấn.

Lúc này sự việc lại phát sinh biến hóa.

Quanh thân Viên Mộng Cực bỗng nổi lên một vòng hào quang, có lẽ là thủ đoạn Thiên Yêu Viên Tiên Đình để lại, giúp hắn ta ngăn chặn nguy hiểm.

Tại thế giới trong kính, Khương Vọng mở to mắt, thông qua Hồng Trang Kính, thứ hắn nhìn thấy không phải một cô gái, mà là... một con rồng!

Nó cưỡi mây mù, bay lên cao, uốn lượn giữa sương mù.

Duỗi đầu rồng to lớn hùng vĩ xuống khu rừng âm u này.

Râu nó như một chiếc roi dài lay động giữa không trung, trong hơi thở có thể thấy được đình đài lầu các.

Mắt rồng to như một ngôi nhà, tỏa ra màu vàng thẫm, cảm xúc lạnh nhạt.

Trên đầu có sừng phân nhánh giống như sừng hươu, từ cổ đến lưng có lông bờm màu đỏ, vảy rồng màu nâu đất từ eo cho đến đuôi đều mọc ngược về phía trước.

“Dậu Dương Tạp Trở” ghi: “Nửa thân dưới của Thận đều là vảy ngược.”

Đây là Thận Long!

Yêu giới không nên có rồng, nhưng trong Vùng đất Thần Tiêu này lại xuất hiện một con Thận Long oai phong lẫm liệt.

Lúc Khương Vọng nhìn thấy nó, nó cũng nhìn thấy Khương Vọng.

Chân thân Thận Long như dãy núi liên miên, chỉ nhẹ nhàng ngước mắt một cái.

Không nói một lời nào, nhưng Khương Vọng lại cảm nhận được sự khinh miệt và tàn khốc trong đó.

Hết chương 3382.
Bình Luận (0)
Comment