Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lực lượng thần suy của Bất Lão Tuyền bị bà ta dẫn tới không ngừng. Ở giữa cái bong bóng treo trên đỉnh đầu bà ta kia như sỉnh a vô số huyễn ảnh, có người, có yêu, có thú, hoa điểu trùng ngư, không có ngoại lệ... đều điêu tàn.
Cùng lúc đó, cự quyền kim sắc đặt bên trên bong bóg kia, vậy mà nhỏ xuống chất lỏng màu vàng, đang bị tan rã kịch liệt!
Hành Niệm thiền sư muốn đánh tan chân thọ của bà ta, bà ta thì lại mượn nhờ sức mạnh của Bất Lão Tuyền, hòa tan những năm tháng còn lại của Hành Niệm thiền sư!
Từ nơi sâu xa, thanh âm của Hành Niệm thiền sư lại vang lên ——
"Đây chính là thủ đoạn mà ngươi chuẩn bị sao, Chu Ý?"
"Lão nhi bất lão, sinh nhi vị sinh, lan nhân nhứ quả, tiền duyên giai mộng... Quả thực là diệu pháp!"
"Đáng tiếc... Ta đã sớm thấy trước một bước!"
Quyển "Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương" đang bị Chu Tranh không đầu nắm trong tay kia, bỗng nhiên bắt đầu lật giấy. Tuy là bị nắm chặt một nửa nhưng một nửa khác lại không ngừng lật lên.
Mỗi một trang đều đang cuồn cuộn.
Loại kình lực cuồng bạo kia giống như là vô số cự long nghiêng trời lệch đất trong bàn tay, muốn đánh vỡ càn khôn.
Chu Ý phải khó khăn lắm mới nắm vững được.
Nhưng hai quyển "Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương" đang treo cao khác cũng bắt đầu chậm rãi lật giấy.
Từng chữ Phạn trong sách nối tiếp nhau nhảy ra.
Như chiến sĩ công kích, chen lấn lẫn nhau, nhanh chóng hội tụ phía sau cự quyền kim sắc kia.
Tích đất thành núi, nước đọng thành... Tích chữ xếp chồng thành kim thân!
Nhiều năm qua, Hành Niệm thiền sư đã tự phân giải mình hóa thành vô số mảnh nhỏ, giấu bên trong rất nhiều chữ cái này.
Lúc này những chữ Phạn kim sắc kia, tổ hợp thành cánh tay kim sắc, thành thân thể kim sắc, hai chân kim sắc, đầu kim sắc... Thậm chí cả mặt mày, mũi môi, tai miệng.
Sinh động hoạt bát, phật tính bi mẫn.
Hình dáng Hành Niệm thiền sư của Tu Di Sơn, lợi dụng hình thức đắp nặn tượng kim thân, lần đầu tiên xuất hiện trước mặt chúng yêu.
Dáng dấp của ông anh tuấn, mũi thẳng như núi, phật mắt uyên thâm. Nhất là cái đầu trọc sáng loáng kia khiến Khương Vọng đang ở thế giới trong kính cảm thấy rất thân thiết, muốn kéo giao tình ngay tại chỗ... Nhưng vì sợ ảnh hưởng đến việc Hành Niệm sư bá chiến đấu nên phải nén lại.
Tượng kim thân của Hành Niệm thiền sư treo ở không trung, quá trình cự quyền kim sắc kia bị hòa tan cũng theo đó mà dừng lại!
Những chất lỏng màu vàng đã nhỏ xuống kia, nhuộm mặt đất thành kim sắc.
Gạch vàng trải đất, Phật Tổ giảng kinh!
Sau đó nắm đấm này nắm lại thật chặt.
Càng lúc càng chân thực, càng khắc sâu hơn.
Khớp xương rõ ràng hơn, hoa văn càng rõ ràng!
Rầm rầm rầm!
Quyền xương tạo nên thanh âm vang động, giống như có ngọn núi đang di chuyển.
Hành Niệm thiền sư treo thần sơn giữa không trung, thôi động quyền của mình xuống phía dưới.
Quyền có ngũ phong!
Ngũ phong đều hiện chữ.
Vô số chữ được điêu kim khắc ngọc, là một áng kinh văn vô cùng lớn.
Chưa cần nhìn kỹ, chữ này đã nhảy vào tầm mắt.
Chữ viết: "Phu tu thiện phúc trăn. Vi ác họa chinh. Minh lý hiểu nhiên. Nhi tín ngộ giả tiên. Ký cộng sinh thử ngũ trọc ác thế. Ngũ âm phiền não tam độc sí thịnh. Luân chuyển sinh tử vô hữu cánh dĩ. Tích phật tại thế thì. Nhân dân số như hằng sa..." (1)
(1) Làm thiện được phúc, gây ác thì sinh hoa. Đạo lý vốn rõ ràng. Người giác ngộ thì được quang vinh. Đã cộng sinh trong ngũ trọc ác thế này thì phải chấp nhận phiền não của ngũ âm, sự mãnh liệt của tam độc. Sinh tử luân phiên vốn là lẽ đương nhiên. Xưa kia lúc phật còn sống, người đồng bào nhiều như cát sa mạc..."
Là "Vị Lai Tinh Túc Kiếp Thiên Phật Danh Kinh"!
Ông lớn tiếng gọi: "Bất Lão Tuyền, Bất Lão Tuyền!"
"Bảo vật của hiện thế đã chuyển đến Yêu giới bao nhiêu năm?"
Nắm đấm mang theo thế không thể đỡ, rơi xuống, tiếng của Hành Niệm thiền sư vang lên như vọng đến từ thiên cổ.
"Hôm nay là ngày tốt, nay duyên tận duyên đẹp."
"Để ta mang về vậy!"
Bong bóng đang liên kết với sức mạnh của Bất Lão Tuyền kia bị một quyền như vậy đánh nổ!
Bọt nước văng khắp nơi, sóng nước xoay tròn, trào dâng lên không trung như tạo thành sông.
Chu Tranh không đầu ướt sũng, đầu của Chu Ý cũng lộ vẻ chật vật vô cùng.
Bà ta vốn đã bị thương nặng chưa khỏi, bố trí trong Thần Tiêu này cũng chỉ là mượn lực dựa thế. Bây giờ, chân thân bị ngăn ngoài Thần Tiêu Cục, chỉ có mỗi chân thọ rơi vào thân này, vốn không đủ để phát huy bản lĩnh.
Vậy nên, đứng trước Hành Niệm thiền sư bộc phát toàn lực, bà ta cũng chỉ có thể bất lực giãy dụa!
Ngay thời khắc này, Hành Niệm thiền sư lại không lập tức ra thêm một quyền, đánh chết Chu Ý, mà là bình tĩnh đánh ngược một quyền về hư không.
Chúng yêu kinh hãi nhìn thấy, hư không bị đánh thành một cái khe lớn. Không thấy bỉ ngạn là phương nào, chỉ nhìn thấy gió trời như đao, sát hồn diệt phách, vực sâu vô tận, yếu ớt nhưng lại không thể bổ khuyết.
Chỉ có mình Chu Ý mới thấy rõ, đây là một đoạn "Khoảng cách".
Khoảng cách giữa Vùng đất Thần Tiêu và hiện thế, lại bị Hành Niệm thiền sư dùng phương thức này để cụ hiện ra.
Từ "Không" sinh ra "Có".
Bên trong vô tận khả năng tìm ra một loại khả năng như vậy!
Mặc dù nói vùng đất Thần Tiêu vô cùng đặc biệt, mặc dù nói trước giờ nhân quả vốn luôn khó dò, mặc dù nói "Vị Lai Tinh Túc Kiếp Kinh" uy danh lan xa, nhưng làm được điều này cũng quả thực là không thể tưởng tượng!
Với tầm mắt Thiên yêu của bà cũng nhất thời kinh sợ khôn cùng!
Mặc dù không thấy bỉ ngạn, nhưng nghĩ cũng có thể biết... Nơi đó hẳn là Vạn Yêu Chi Môn đang đứng.
Bởi vì từ Yêu giới ra ngoài không có khả năng nào khác. Chỉ có hoặc là Hỗn Độn Hải hoặc là Vạn Yêu Môn. Còn các khả năng khác đã sớm bị cường giả Nhân tộc chặt đứt trong quá khứ rồi.
Tuy Hành Niệm thiền sư từ vùng đất Thần Tiêu trong Yêu giới mà hướng về hiện thế nhưng cũng xem như là từ Yêu giới đi ra, cho nên cuối cùng vẫn phải đi con đường Vạn Yêu Chi Môn. Có điều, tốt xấu gì thế này cũng đã vượt qua một vùng địa vực rộng lớn trong Yêu giới, thoát khỏi việc bị cường giả Yêu tộc chặn giết trong thế giới mênh mông.
Có điều... Khoảng cách giữa Vùng đất Thần Tiêu cùng hiện thế, mặc dù đã bị đánh ra, cụ hiện tại đây nhưng nó cũng là một khe rãnh mênh mông đầy nguy hiểm, ở bờ bên này không thấy bóng bỉ ngạn. Chẳng khác nào một làn lạch trời đầy nguy hiểm khiến chim bay cũng phát sầu.
Hành Niệm thiền sư muốn vượt qua thế nào?