Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3418 - Chương 3418. Phi Quang Phi Quang, Mời Ngươi Một Chén Rượu (3)

Chương 3418. Phi Quang Phi Quang, mời ngươi một chén rượu (3)
Chương 3418. Phi Quang Phi Quang, mời ngươi một chén rượu (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trên đỉnh cao cực hạn của Vùng đất Thần Tiêu, có một chiếc thuyền bảo to lớn di chuyển ra!

Nó dài đến bốn mươi vạn trượng, chiều rộng mười tám vạn trượng, những Yêu Vương ở đây đều không thể nhìn thấy tận cùng. Gần như che lấp cả vòm trời, tạo ra những gợn sóng năm tháng.

Chỉ là cột buồm đã gãy, thân thuyền đầy rẫy vết thương, những khe nứt nối tiếp nhau. Ván gỗ mục nát và những thanh sắt rỉ xanh và lớp rêu phong nâu sậm, mang đến một hơi thở mục nát khắc sâu.

Vết thương nghiêm trọng nhất nằm ở đoạn giữa chiếc thuyền… không biết bị tồn tại nào lấy thứ vũ khí nào bổ ra từ chính giữa, gần như bổ thành hai đoạn, đinh tán bị gãy, hàng vạn móc xích to lớn đứt gãy hai bên miệng vết thương, không thể nối liền. Chỉ còn lại ba sợi còn treo ở đó, miễn cướng nối liền thân thuyền. Trước chiếc thuyền khổng lồ này, bọn họ thực sự nhỏ bé, không chú ý tới thì sẽ không nhìn thấy.

Một kích bổ đôi chiếc thuyền năm xưa thực sự kinh khủng quá sức tưởng tượng.

Đến mức vô số năm về sau, trong Vùng đất Thần Tiêu này, trong hài cốt chiếc thuyền này… sức mạnh hủy diệt vẫn bám vào nó!

Vẫn có thể giết chết ánh mắt người nhìn.

Một khi dời mắt sẽ không dám nhìn lại.

Bảo thuyền thời gian trong truyền thuyết, “Phi Quang”?

Đây là suy nghĩ trong lòng Hùng Tam Tư, cũng là thứ mà Thiền Pháp Duyên có được sau khi thi triển Phật công.

Ông ta ở trong thành Ma Vân, cách thế ra tay, khống chế sức mạnh cuối cùng, căn cứ vào hành động trước kia của Hành Niệm Thiền Sư, tìm được bảo thuyền thời gian giấu sâu trong Vùng đất Thần Tiêu, rồi nhảy lên trên đó!

Trước đây Hành Niệm Thiền Sư đã dựa vào bản lĩnh nhìn thấu vận mệnh, mượn dùng vật báu này xoay chuyển thời gian, chế tạo thời gian sai lệch, viết xuống tương lai mà mình muốn.

Bây giờ ông ta cũng muốn nhờ nó làm thế cục, tìm lại quân cờ đã đánh mất trong thời gian.

Sức mạnh vô hình hóa thành hữu hình, hư ảnh đại hòa thượng xuyên thẳng qua hài cốt bảo thuyền một cách nhanh chóng, ông ta đang đua với thời gian, cuối cùng, trước khi sức mạnh tiêu tan, đã tìm được bánh lái của “Phi Quang”, vươn tay điều khiển nó.

Thế cục Thần Tiêu sắp triệt để phong bế trong ngoài, không còn cho phép người đánh cờ tự ra sân. Vậy ông ta sẽ thả lại những quân cờ bị giết chết về lại thế cuộc, tiếp tục ván cờ này, tiếp tục tạo dựng liên hệ thế cục, tiếp tục tìm kiếm Tri Văn Chuông.

Nhưng Phật quang màu vàng trên bàn tay đột nhiên đụng phải một bàn tay ngưng tụ từ hắc ám!

Trong thành Ma Vân, Thiền Pháp Duyên vừa sợ vừa giận nhìn qua.

Trong hắc ám hiện ra con mắt Tín Trùng của Kỷ Tính Không, ánh nhìn vô cùng thờ ơ.

Ý tứ rất rõ ràng… Nếu không cùng hạ cờ thì đừng hòng ra khỏi thế cuộc.

Phật gia coi trọng nhân quả, chớ tạo khẩu nghiệp, nhưng Thiền Pháp Duyên là Đại Bồ Tát công đức viên mãn, lúc này chỉ muốn xẻ thịt lột da tám đời tổ tông nhà Kỷ Tính Không.

Nhưng Tri Văn Chuông phải làm sao bây giờ? Thật sự có thể từ bỏ cùng với cái tên lưu manh vô lại này sao.

Chỉ có thể nhắm hai mắt lại, cắn răng một cái, đưa ra quyết định…

Bàn tay kim quang chồng lên bàn tay hắc ám, cùng điều khiển bánh lái, xoay chuyển bánh xe thế giới.

Dương Dũ và Thử Già Lam từ trong đó đi ra, rơi xuống bên cạnh Bất Lão Tuyền, từ khi còn sống cho tới bây giờ, đã cùng nhau vượt qua sinh tử!

Nhưng cũng chính lúc này…

“Ầm ầm ầm!

Cả bảo thuyền thời gian khổng lồ xoay một cái, như đạt tới điểm giới hạn nào đó, phát ra tiếng vang to lớn đầy đau khổ.

Sau đó boong thuyền dần nứt ra, mục nát, bay loạn, mòn dần!

Trong thời gian cực ngắn, xác “Phi Quang” đã tan rã triệt để, tiêu tán giữa không trung!

Trong thành Ma Vân, Thiền Pháp Duyên ngơ ngác.

Lúc này ông ta đột nhiên hiểu ra vì sao Hành Niệm Thiền Sư lại muốn “thiên ngoại vô tà”.

Không chỉ muốn vùi lấp Tri Văn Chuông mà còn lợi dụng hai Đại Bồ Tát Yêu tộc bọn họ hủy đi xác của bảo thuyền Phi Quang một cách triệt để.

Tuy Phi Quang chỉ còn cái xác, nhưng dù sao cũng là chí bảo mà cường giả Yêu tộc thời đại Viễn Cổ dốc sức chế tạo, muốn mượn nó để lội ngược dòng, sau một thời gian dài đằng đẵng, vẫn có bản năng bảo vệ bản thân.

Nếu Nhân tộc muốn phá hủy nó thì tất thiên sẽ bị đánh trả. Thậm chí sẽ bị Thiên Ý Yêu tộc can thiệp.

Mà Hành Niệm Thiền Sư lại thúc đẩy nó lên tới trạng thái cực hạn, lại vô tình tiết lộ mình có được tin tức của Phi Quang… chỉ chờ bọn họ đến xoay một vọng cuối cùng.

Một cái mạng của Dương Dũ, đổi lấy xác của Phi Quang.

Là được? Hay là mất?

Hành Niệm không hổ là Hành Niệm, không hổ là nhân vật có thể đánh cờ năm trăm năm với Mi Tri Bản.

Cho dù cuối cùng bị chặn giết bỏ mình ở thiên hà, cũng có thể lợi dụng cái chết của mình đến mức cực hạn.

Từ góc nhìn của Thiền Pháp Duyên, nước cờ [Phi Quang] này của Hành Niệm thiền sư, rốt cuộc lợi hại ở đâu?

Giả như ông ta đã biết trước, chiêu này của mình có thể hủy diệt Phi Quang, ông ta liệu có làm hay không?

Ông ta nhất định vẫn sẽ làm như vậy.

Bởi vì đây là cơ hội duy nhất để tìm lại Tri Văn Chuông.

Cùng với… Cùng với hạt giống Thiên Yêu Dương Dũ đã nguyện ý hi sinh tính mạng vì tông môn.

Cho nên trong một bước này, bất luận ông ta có biết hay không, đều phải làm.

Nhưng đáng hận nhất chính là, Kỷ Tính Không chủ tu Mạt Pháp chi thuật, vốn có cảm thụ về hủy diệt sâu sắc hơn, có lẽ so với ông ta lại càng có thể cảm giác tính hủy diệt của Phi Quang sớm hơn… Nhưng mà vẫn khiến Thiền Pháp Duyên ông làm ra quyết định này.

Hành vi này vô sỉ đến mức nào?

Cuộc chạy đua thời gian cuối cùng đã giành được thắng lợi, trước khi Vùng đất Thần Tiêu hoàn toàn đóng lại, trước khi “thiên ngoại vô tà”, Thiền Pháp Duyên rốt cuộc đã tìm lại được quân cờ của mình, thoát khỏi vận mệnh bị loại bỏ, lần nữa trở thành người chơi cờ.

Nhưng mà ông ta không hề có niềm vui chiến thắng.

Từ giờ khắc này, không thể trực tiếp nhúng tay vào Thần Tiêu cục, mà sức mạnh cuối cùng của mình cũng đã bị thế giới kia làm cho biến mất.

Hết chương 3418.
Bình Luận (0)
Comment