Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3440 - Chương 3440. Thiên Kiếp (2)

Chương 3440. Thiên Kiếp (2)
Chương 3440. Thiên Kiếp (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thái Bình Đạo Chủ ở thế giới trong kính muốn nói lại thôi.

Đừng nói là hiện giờ Thái Bình Đạo Chủ là hắn còn đang nghĩ hết mọi cách để tìm đường về nhà mà dù cho hắn có dùng thân phận Thái Bình Đạo Chủ ra tay thì trước mặt Hổ Thái Tuế cũng chỉ là bụi bặm.

Đương nhiên hắn cũng nguyện ý đòi công bằng cho Hùng Tam Tư, tựa như một khắc khi Viên Tiểu Thanh chết đi kia, hắn cũng rất muốn làm thần linh đáp lại Viên Lão Tây...

Nhưng lấy cái gì để cho đây?

Có lẽ, hắn không nên tiếp tục cho Trư Đại Lực hình tượng hư cấu, giả tạo nhưng loại kiên định kia của Trư Đại Lực quả thực khiến hắn không biết phải mở miệng thế nào.

Thái độ kiên quyết của Thái Bình quỷ sai khiến Sài A Tứ coi trọng mấy phần. Nội tình của Thái Bình Đạo mà hắn ta để lộ trong lời nói kia cũng khiến chúng yêu thêm phần kiêng kỵ.

Lúc này Chu Lan Nhược nói: "Mạo muội hỏi một câu, Hùng đại ca đã dùng phương pháp gì để tìm được manh mối, có thể đảm bảo được việc này là sự thật, là chính xác sao? Ý ta là... Có thể lấy ra để làm chứng cứ sao?"

"Đương nhiên... Không thể! Dù có kiện đến Thái Cổ hoàng thành thì ta cũng không thể lấy được công đạo, điểm này bản thân ta biết rõ." Hùng Tam Tư nói, trong giọng nói lại không hề có cảm giác cam chịu, chỉ chắp tay nói với Thái Bình quỷ sai: "Thái Bình Đạo chính nghĩa, ta xin nhận. Nhưng Hùng Tam Tư này đến vùng đất Thần Tiêu chính là để tìm kiếm đáp án của mình, vốn không có ý định mượn, cầu ngoại lực. Những năm này, ta chinh phạt tại Tử Vu Khâu Lăng, trong lòng đã sớm có hoài nghi, bây giờ được xác nhận, cũng xem như đã giải mối tâm bệnh. Sau này, chuyện trả mối huyết hận như thế nào... cũng chỉ là chuyện của bản thân ta, không muốn liên lụy đến ai khác."

Những lời này của hắn ta tràn đầy khí phách.

Thử Già Lam không biết Đại Bồ Tát nhà mình và Hùng Tam Tư rốt cuộc có mưu đồ gì nên không lên tiếng.

Chu Lan Nhược cùng Lộc Thất Lang, một kẻ đại biểu cho Thiên Tức Hoang Nguyên, một kẻ đại biểu cho Thần Hương Hoa Hải, cũng đều không tỏ thái độ với Thiên yêu láng giềng.

Trong lòng Trư Đại Lực đã hạ quyết định nên cũng không nói thêm lời gì nữa.

Ngược lại là Khuyển Hi Hoa lại có chút cẩn thận lên tiếng: "Bây giờ chúng ta... Còn đi lên sao?"

Chúng yêu đột nhiên tỉnh ra, từng kẻ đều lấy lại tinh thần.

"Đương nhiên!"

"Tất nhiên là phải đi lên!"

Đã phải trải qua thiên tân vạn khổ mới vào được bảo địa, trừ Chu Lan Nhược ra thì chưa người nào được bảo vật, sao có thể dừng bước tại nơi này?

"Các ngươi đi đi!" Viên Mộng Cực phất phất tay, nói: "Viên Mộng Cực ta, cả đời không tham danh lợi, không thèm để ý đến bảo tàng gì đó. Các ngươi tự đi tranh đi! Ta mệt rồi, ngồi ở đây nghỉ một lát!"

Hắn ta quả thực mệt mỏi!

Đám gia hỏa này, kẻ nào kẻ nấy bụng dạ đen tối, thủ đoạn nham hiểm, bây giờ ngay cả Sài A Tứ cũng không hề đơn giản. Cái gì mà Trì Vân Sơn Thần, cái gì mà thiên mệnh chi yêu. Ngay cả hạng chót cũng không thể tính vào gã được nữa rồi!

Không có thủ đoạn của Thiên yêu gia gia bên người, hắn ta có mấy cái đầu để cho người ta cắt đây? Hiện giờ, không có cách nào về nhà, lại không thể liên hệ được với Thiên yêu gia gia, nếu không ngay cả việc lấy cái cớ mệt mỏi này hắn ta cũng chẳng muốn làm.

Chúng yêu đều chẳng hề để ý.

Nhưng Chu Lan Nhược bình tĩnh nhìn lại: "Ngươi định một mình ở lại đây, trông Bất Lão Tuyền của ta?"

Trong lòng Viên Mộng Cực đánh thót, đôi chân vốn đã hơi chùn xuống, lại giật bắn lên: "Đi thôi, mặc dù ta không muốn tranh thứ gì nhưng thưởng thức anh tư của mấy vị thiên kiêu cũng là mong muốn của Viên mỗ!"

Núi cao không thấy đỉnh, mây lại xếp mấy tầng.

Thế giới Thần Tiêu đã được dựng lại trật tự thời không, đến cả nguyên lực du đãng giữa thiên địa tựa như cũng sống động hơn một chút.

Những Yêu tộc trẻ tuổi đang đi cùng nhau này, mỗi kẻ đều mang tâm tư riêng.

Khương Vọng ở thế giới trong kính lại đang suy tư khả năng về nhà của mình.

Trước mắt, hắn đã nghĩ ra được hai phương hướng.

Phương hướng thứ nhất là đến từ vị Thế Tôn đã vào Yêu giới lưu lại truyền thừa phật môn kia.

Tất cả mọi người đều biết Thế Tôn đã từng tới Yêu giới, nhưng việc ngài đến, đi như thế nào lại không thấy ghi chép trong lịch sử.

Cũng không thể nghênh ngang đi ra từ Vạn Yêu Chi Môn, sau đó truyền pháp, lưu lại đạo rồi lại nghênh ngang đi trở về chứ?

Nếu như nói Hành Niệm thiền sư có bố cục gì đó trên đường về nhà thì có lẽ cũng có liên quan đến việc này...

Có một vị Đại Bồ Tát như Hành Niệm thiền sư, thiêu đốt tại thế giới Thần Tiêu này, còn có ba quyển "Phật Thuyết Ngũ Thập Bát Chương" đã được ông sửa đổi kia cũng cùng bị Nghiệp Hỏa đốt cháy tại đây.

Trọng yếu nhất chính là, trên tay mình hiện tại đang giữ Tri Văn Chuông, cũng chính là một trong ba chuông hoằng pháp tùy thân năm đó của Thế Tôn. Rất có thể sẽ có phương pháp lay tỉnh con đường đi của Thế Tôn năm đó.

Phương hướng thứ hai, chính là vị truyền kỳ của Yêu Tộc, Thần Tiêu Vương Vũ Trinh, đã lưu lại thế giới Thần Tiêu này.

Vũ Trinh đã từng đi vào hiện thế, đi đến biển cả, trao đổi với Long tộc. Con đường ông ta đi chắc chắn không phải là Vạn Yêu Chi Môn, vậy thì nó là con đường nào? Con đường kia có phải đang được cất giấu ở vùng đất Thần Tiêu không?

Hoặc là nói, cần phải làm thế nào mới có thể kết nối với con đường kia từ trong vùng đất Thần Tiêu?

Thế giới Thần Tiêu này có vạn loại sương thiên, có cạnh tranh tự do, với lòng dạ của Thần Tiêu Vương, ước chừng cũng sẽ không để ý đồ cũ của ông ta sẽ bị ai tìm được.

Hết chương 3440.
Bình Luận (0)
Comment