Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3458 - Chương 3458. Ngươi Thấy Ta Có Đặc Sắc Không? (2)

Chương 3458. Ngươi thấy ta có đặc sắc không? (2)
Chương 3458. Ngươi thấy ta có đặc sắc không? (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lộc Thất Lang cảm nhận được nguy hiểm!

Đây là sự nguy hiểm mà gã chưa từng cảm nhận được trên thân một vị Thiên Bảng Tân Vương nào!

Cực kỳ kinh khủng, khí thế áp đảo.

Đây chính là thương thuật mà gã chưa bao giờ nhìn thấy.

Chỉ thấy ánh thương không thấy tay, chỉ thấy tinh hà, không thấy yêu thân.

Cả một tinh hà ập thẳng vào mặt, là cảm giác gì ?

Tráng lệ sao?

Huy hoàng sao?

Lúc này Lộc Thất Lang chỉ cảm thấy phẫn nộ! Sợ hãi! Linh cảm đảo quanh tinh hà, quả thực nắm được rất nhiều cơ hội, nhưng ánh thương nối tiếp ánh thương, khe hở lấp đầy khe hở, như thể thiên quân vạn mã đồng loạt xông lên, thấy rõ được điểm yếu của từng binh từng tốt là hoàn toàn không đủ!

Khó khăn lắm mới đánh tan được màn chắn thần thánh, tốn quá nhiều sức lực, Lộc Thất Lang chỉ có thể lui.

Mà sau lưng lại là lưới thần quang gần kể, là thế công chưa từng gián đoạn đến từ Vạn Thần Quật.

Thần anh kinh khủng này! Ngay cả mối nguy hiểm thực sự ở đâu cũng không kịp phản ứng!

Nhưng cho dù có không cam lòng đến đâu, Lộc Thất Lang cũng chỉ có thể vung kiếm lên, chém vào lưới Thần Quang.

Hùng Tam Tư đã nắm chắc thời cơ tốt nhất, thua một bước này, gã nhận! Trong cơ thể Cự Viên Thần Tướng bỗng chốc trở nên nhộn nhịp. Cái gọi là Vạn Thần Quật bằng máu thịt nghênh đón thần đến bái phỏng.

Ánh thương chói mắt bao trùm khắp Bát Quái Thần Đài.

Hùng Tam Tư toàn thân được bao phủ bởi giáp xương, giờ khắc này đã hoàn toàn phóng thích bản thân, không giữ lại chút gì! Đánh lui Thất Lang Lộc gia, lật tung Thần Lực Kim Hải, đánh nát mảnh vỡ ánh sáng, hoàn toàn không chút trì trệ, một thương đâm thấu thần anh đang ngồi xếp bằng trên đài Bát Quái!

Sơn đài gian ngoài, bàn tay khổng lồ đầy lông lá kia đã cướp được hỏa tinh trong đỉnh một cách khó nhọc, phát ra một tiếng vang thật lớn. Khói bụi mù mịt.

Từ khoảnh khắc tiến vào thế giới Thần Tiêu, cho đến khi chém giết với Linh Hi Hoa như vừa rồi, từ đầu đến cuối, Hùng Tam Tư vẫn luôn áp chế bản thân, vẫn luôn giam cầm sức mạnh.

Nếu không, sao lại là khoảnh khắc này?

Là ở trong mật thất Thần Tiêu chờ thời điểm thế giới Thần Tiêu mở ra.

Là mười năm làm bạn với Vũ Tin.

Là mười một năm lăn lộn trên Tử Vu Khâu Lăng.

Là hai năm chịu khổ trong Thiên Kiếp Quật, hơn bảy trăm ngày đêm.

Tất cả khổ đau đều nở rộ vào khoảnh khắc nà.

Toàn bộ quá trình đoạt thức ăn trước miệng cọp, chuẩn, nhanh, ác, mạnh, tất cả đều nằm trong một thương này!

Ngân thương sáng ngời do Vũ Tín để lại xuyên thấu qua thiên linh thần anh, phá hủy bố cục bí ẩn của Phong Thần Đài Thái Cổ Hoàng Thành trong thế giới Thần Tiêu, cũng cướp đi thần nguyên mênh mông về sử dụng cho riêng mình!

Ngân thương bỗng tỏa ra ánh sáng vàng rực, kim văn vàng rực không phải thần lực mà là thần nguyên.

Cho dù ở trong biển thần lực thì cũng cần tích lũy và nuôi luyện lâu dài. Không biết phải tốn bao nhiêu công sức mới có những thần nguyên này, mới sinh ra thần anh này!

Bây giờ đã rơi hết vào tay Hùng Tam Tư.

Hắn ta cùng lắm chỉ có thực lực của chim sẻ, nhưng lại nhờ vào kiên nhẫn và trù tính, trở thành thợ săn thu lưới cuối cùng.

Đương nhiên trận chiến với Lộc Thất Lang, Dương Dũ, Linh Hi Hoa và những cường giả Yêu Vương này không thể nói là không gian nan, nhưng nếu không có thiên ngoại vô tà của Hành Niệm thiền sư lúc trước, nếu không phải trật tự thời không của thế giới Thần Tiêu tái lập thì việc này không thể nào thành!

Là vì người đến sau.

“Đồ súc vật, quả nhiên tâm tư không thuần!” Linh Hi Hoa theo sát Hùng Tam Tư đánh vào Vạn Thần Quật trơ mắt nhìn một thương của HÙng Tam Tư đoạt mất thần anh, hận đến mức cắn nát răng.

Hắn ta cũng không quan tâm Thái Cổ Hoàng Thành có bố cục gì, càng không quan tâm cảm xúc của Lộc Thất Lang.

Nhưng thấy Hùng Tam Tư giành được thắng lợi là chuyện còn khó chịu hơn cả bản thân thất bại.

Hắn ta từng không chút do dự, lúc nhảy vào Vạn Thần Quật đã nổi lửa đen khắp toàn thân, đâm ra một thương! Muốn dùng sự cao quý của Linh tổ, giết chết tên Linh tộc phản nghịch này.

Cốt mâu trắng mà lạnh, ngọn lửa u ám mà hung.

Ở giữa có hai ngọn linh diễm rơi xuống biển vàng thần lực, muốn loang ra một mảng màu mực, vĩnh viễn không bị hao mòn.

Uy lực như vậy, đoạt mệnh chạy tới.

Nhưng Hùng Tam Tư toàn thân mặc giáp lại chỉ lạnh lùng liếc nhìn một cái, thản nhiên vung thương, tay trái hóa thành móng vuốt. Vồ xuyên xương sọ của nó, tiếp tục cướp đoạt thần nguyên.

Thanh trường thương đã bị thần nguyên tẩy thành màu vàng thì lại vạch ra một đường cong hoàn mỹ với quỹ đạo trực tiếp nhất, đâm thẳng vào mũi thương của Linh Hi Hoa.

Trong suốt quá trình này, không có một động tác dư thừa.

Mũi thương đụng mũi thương.

Thuần túy lấy phong mang đụng phong mang, lấy sát thương đối sát thương.

Chỉ nghe “rắc” một tiếng.

Ngọn lửa đen của Linh Hi Hoa đánh tan thần hải, mượn lực cốt mâu gần như thuận lợi trăm bề của Dương Dũ, như một cây trúc bị chẻ ra từ ngọn!

Linh Hi Hoa thu tay kịp thời mới không bị xoắn nát bàn tay, nhưng cho dù như vậy, hắn ta vẫn bị dư âm đánh văng mấy chục trượng, đụng phải vách tường máu thịt, tạo thành một vết lõm hình chữ “đại”.

Linh hỏa màu đen vẫn đang thiêu đốt, đến độ máu thịt của Cự Viên Thần Tướng kêu lách tách, trong mắt Linh Hi Hoa cũng tràn ngập kinh hãi!

Sao lại đến mức…

Sao lại đến mức này?

Cầm đao và cầm thương, vậy mà giống như hai đối thủ hoàn toàn khác nhau!

Hết chương 3458.
Bình Luận (0)
Comment