Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3459 - Chương 3459. Ngươi Thấy Ta Có Đặc Sắc Không? (3)

Chương 3459. Ngươi thấy ta có đặc sắc không? (3)
Chương 3459. Ngươi thấy ta có đặc sắc không? (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thần nguyên chí thuần phun trào trong cơ thể Hùng Tam Tư, chảy trào trong máu thịt của hắn ta như sông như suối, như long mạch cuồn cuộn. Tôi luyện máu thịt và xương cốt của hắn ta, thuần hóa đạo nguyên thần thông của hắn ta, chữa trị những thương tích ngầm mà thân thể từng chịu đủ tra tấn này đang mang, vá lành vô số vết thương!

Hắn ta đã sớm có suy đoán về mối quan hệ giữa Hổ Thái Tuế và Tam Ác Kiếp Quân. Dù sao hắn ta cũng từng cung cấp rất nhiều manh mối, nhưng Hổ Thái Tuế lại tìm mãi mà không được. Dù sao một tồn tại cấp Thiên Yêu như Tam Ác Kiếp Quân mà lại không có một chút vết tích nào như vậy. Dù sao với tầm mắt và cấp bậc của Hổ Thái Tuế, vậy mà lại dường như chưa từng nghi ngờ Hùng Tam Tư.

Dù sao trong thân xác Nhân Yêu Ma hỗn loạn này vẫn cất giấu linh hồn của tộc nọ, thân là chúa tể của Tử Vu Khâu Lăng, chẳng lẽ Hổ Thái Tuế lại không chút để ý?

Lấy tín trùng Kỷ Tính Không tặng cho, xâu chuỗi manh mối lịch sử và hiện tại, cuối cùng đã nghiệm chứng suy đoán.

Trước đó, hắn ta tới thế giới Thần Tiêu này là vì muốn hoàn thành một điều mà hắn ta vẫn hằng tâm niệm trong thế giới có được khả năng vô hạn này!

Hắn ta muốn trở về!

Hắn ta nhớ sư phụ, nhớ sư huynh, nhớ sư đệ, nhớ tất cả mọi thứ trên thế gian.

Cố hương cố quốc cố nhân, vẫn luôn mong nhớ!

Sư tôn vẫn nghiêm túc như vậy sao, có thể nở nụ cười với ta không?

Sư huynh bị kiến Huyết Hồn gặm chân, đã khỏi chưa? Nửa đêm mười lăm hằng tháng có còn đau dở sống dở chết đến nỗi một người kiên cường như huynh ấy cũng phải cắn đứt vài cây sắt nữa không?

Tứ sư đệ bất hạnh bỏ mạng nơi đồng hoang, hằng năm thiếu đi một nén nhang của mình, có cảm thấy cô đơn không?

Cả tiểu sư đệ tài năng thiên bẩm kia nữa, không biết bây giờ thế nào rồi, đã ngồi vững hạng nhất chưa?

Muôn vàn cảm xúc ngổn ngang đổ dồn vào trong một cây thương.

Lúc này, nam tử tên Hùng Tam Tư, tay trái nắm thần anh, tay phải cầm thần thương mạ vàng, nghiêng người mà đứng, đồng thời duy trì trạng thái tấn công đối với Lộc Thất Lang trong lưới thần quang và Thần Hi trên vách tường thịt.

“Tử Vu Khâu Lăng không có tuyết, ta không cầm thương đã mười ba năm!”

Giọng của Hùng Tam Tư vẫn rất khó nghe, nhưng bây giờ, mỗi một chữ hắn ta nói, bất luận là ai, cũng sẽ chăm chú lắng nghe.

Hắn ta ngước mắt nhìn Linh Hi Hoa bị thương treo trên tường, chậm rãi nói: “Mặc kệ ngươi là Khuyển Hi hay Linh Hi Hoa. Mặc dù ngươi không xứng, nhưng ta vẫn muốn nói… Ngươi may mắn được chứng kiến trạng thái mạnh nhất của ta!”

Hổ Thái Tuế thích xem kịch ư?

Hôm nay ta mặc giáp cầm thương lên sân khấu này, ngươi thấy ta có đặc sắc không?

Lúc này Lộc Thất Lang đã chém rách lưới thần quang, thấy được thần anh mà mình vẫn luôn mong cầu đã nằm trong tay Hùng Tam Tư. Kiếm khí mãnh liệt như sông biển, nhưng lại không thoát thân được.

Trong lòng có linh cảm vô hạn, nhưng lại không bắt được sơ hở trí mạng duy nhất kia, rốt cuộc đó là một vị Yêu Vương như thế nào?

Rốt cuộc đây là thương thuật gì?

Rõ ràng sắc bén vô đối, lại như thể không thuộc về thế giới này.

Không thể phỏng đoán, lại không thể địch nổi, thế như vạn quân!

Gã chỉ có thể trơ mắt nhìn, nhìn thần anh trân quý vô ngần bị đánh nát một cách lãng phí của giời như vậy. Mà thần nguyên chí thuần kia lại chảy vào thân thể Hùng Tam Tư một cách gần như vô hạn như vậy, khiến sức mạnh của gã đàn ông kia tăng lên vô tận!

Gần với Chân Yêu, gần với Chân Yêu!

Linh Hi Hoa hận nát ruột nát gan, nhưng lại không dám ra tay. Thậm chí còn không dám nhúc nhích. Bởi vì ánh mắt tàn khốc của Hùng Tam Tư đang ghim chặt lấy hắn ta.

Chênh lệch thực lực càng ngày càng xa theo từng nhịp thở trôi qua, hắn ta tưởng chừng có thể thấy được điềm báo về cái chết của mình!

Tam Ác Kiếp Quân? Linh phụ của ta?

Ở đâu?

Lộc Thất Lang bất động, Linh Hi Hoa bất động.

Nhưng Hùng Tam Tư nắm lấy thần anh lại hành động, hắn ta vừa hấp thu thần nguyên vừa đi về phía Linh Hi Hoa. Sức mạnh bành trướng vô hạn, khí thế tăng vọt vô hạn... Nhưng lại cứng đờ trên mặt đất.

Rõ ràng thân thể của hắn ta đang không ngừng tiến hóa, không ngừng trở nên hoàn mỹ, trở nên tròn đầy, đặc sắc.

Nhưng sống lưng của hắn ta lại không thẳng tắp như vậy nữa.

Bởi vì thấp thoáng trong hư không vang lên một âm thanh.

Là giọng của Hổ Thái Tuế.

Là giọng nói mừng như điên của Hổ Thái Tuế!

Âm thanh này xuyên qua thành Ma Vân và thế giới Thần Tiêu, thậm chí không thể bị ngăn cản bởi trật tự thời không. Bởi vì nó đã gần như đạt tới một sự cộng hưởng của Đạo.

"Thì ra là thế."

"Thì ra là thế!"

“Đạo của ta đã thành!”

Hùng Tam Tư trù tính nhiều năm, nhẫn nại nhiều năm, cuối cùng giành được thức ăn trước miệng cọp trong Thần Tiêu, thắng được thiên kiêu, đoạt được thần anh, thế nhưng lại giúp Hổ Thái Tuế hoàn thành một bước cuối cùng.

Linh hỏa màu máu dấy lên toàn thân như là yêu chinh, ma khí, nhân tâm, toàn bộ đều tan biến.

Hắn ta ta không còn máu thịt chân thực, bản thân đã thành “linh”. Hắn ta chính thức trở thành Linh tộc, hoàn thành mảnh ghép cuối cùng của một chủng tộc hoàn toàn mới.

Chịu khổ trong Thiên Kiếp Quật hai năm, hơn bảy trăm ngày đêm.

Mười một năm lăn lộn trên Tử Vu Khâu Lăng.

Mười năm làm bạn cùng Vũ Tín.

Thậm chí chiến đấu quên mình trong thế giới Thần Tiêu như hiện tại.

Hắn ta vẫn luôn luẩn quẩn trong mưu tính của Hổ Thái Tuế, vẫn khốn đốn trong tù giam Thiên Kiếp Quật.

Chưa từng, chưa từng thoát khỏi!

Hắn ta quả thực có sức mạnh cấp bậc Chân Yêu, nhưng lại cảm thấy bất lực, như bị biển cả dậy sóng đánh gục!

Tuyệt vọng!

Trường thương mạ vàng bay tuột khỏi tay, hắn ta quỳ gối giữa không trung!

"Ha ha ha ha ha!"

Linh Hi Hoa vẫn bị ghim trong vách tường máu thịt cất tiếng cười to, cười đến độ chảy cả nước mắt.

Hết chương 3459.
Bình Luận (0)
Comment