Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thiên kiêu nổi danh của Nhân tộc, Khương Vọng, độc đấu năm yêu chiến lực Thiên Bảng Tân Vương của Yêu tộc.
Giết Dương Dũ, giết Thử Già Lam, đánh tan Linh Hi Hoa, lại giết Chu Lan Nhược!
Hoặc là...
Khương Vọng dùng ý chí sau cùng, gắt gao nhìn chằm chằm đôi mắt đẹp tỏa ra ánh sáng lung linh ở phía trước ——
Còn có khả năng khác sao, Chu Lan Nhược?
Thế giới Thần Tiêu có vô hạn khả năng, Lan Nhân Nhứ Quả là thần thông trong thần thoại.
Rầm rầm!
Lúc trường kiếm mang theo sát ý cực hạn rơi xuống....
Chu Lan Nhược biến thành một vũng nước.
Mà bên trong suối nước Bất Lão Tuyền cách đó không xa, nước lại ngưng tụ thành Chu Lan Nhược.
Một màn này phát sinh quá đột ngột, lại quá hợp lý tự nhiên.
Cũng không biết là nàng ta đột nhiên thay thủy thân, hay từ đầu vẫn luôn dùng thủy thân tác chiến.
Nhưng có một điều có thể rõ ràng, cho dù Lộc Thất Lang không đuổi đến kịp, nàng ta cũng sẽ không chết. Trước đó nàng ta đã thực hiện bố trí trong Bất Lão Tuyền, cho chính mình có đủ không gian phạm sai lầm...
Nhưng đầu ngón tay trên tay trái của nàng ta đột nhiên biến mất, trên đó là sợi dây đàn đã đứt đang quấn vòng.
Kiếm ý của Khương Vọng vẫn đang chém tới, Bất Chu Phong vẫn đang thổi trên người!
Ngọn gió thổi tắt vạn vật kia, còn lạnh lẽo hơn nhiều so với nước Bất Lão Tuyền tràn ngập lực lượng thần suy.
Trong mắt Chu Lan Nhược tỏa ra ánh sáng lung linh, không chút nghĩ ngợi, lại một lần nữa bắt đầu dùng thần thông.
Ầm!
Cơ thể của Khương Vọng nện vào Bất Lão Tuyền, khiến cho bọt nước văng khắp nơi!
Thân hình của Chu Lan Nhược xuất hiện trên đường núi, đưa lưng về phía Lộc Thất Lang, mà những ngón tay ngọc thon dài, đã nhẹ nhàng kẹp lấy kiếm của gã, khẽ đẩy về sau.
Lan Nhân Nhứ Quả, trao đổi nhân quả.
Nhân quả tại Bất Lão Tuyền của ta đổi lấy nhân quả trên đường núi Thần Sơn của ngươi. Ta chịu nhân quả từ sương gió thiên ý, đổi lấy nhân quả bị trường kiếm của Lộc Thất Lang cắt chém của ngươi!
Nàng ta quả thực nhìn thấy kiếm của Lộc Thất Lang đã chém trúng Khương Vọng nhưng trong con ngươi màu vàng ròng kia, lại chẳng nhìn thấy quá nhiều cảm xúc, cũng không cách nào phán đoán được Khương Vọng có bị chém chết hay không, sẽ chết vào lúc nào.
Nàng ta đương nhiên sẽ không để mình hy sinh, cũng sẽ không để bản thân mình mạo hiểm nhằm đẩy Khương Vọng đi nhanh hơn trong tử cục đã định. Hơn nữa, bản thân Bất Lão Tuyền có lực lượng thần suy cũng là vũ khí của nàng ta.
Lần thay thế này, chỉ đơn giản là đổi một loại kiểu chết cho Khương Vọng, mà bản thân nàng ta thì lại gặt hái khởi đầu mới!
Sống lưng của Chu Lan Nhược quả thực đã bị trường kiếm cắt vỡ nhưng khi Lộc Thất Lang phát hiện mục tiêu đã được thay thế, đương nhiên sẽ không tiếp tục giết chóc nữa.
Gã thuận thế thu hồi trường kiếm, thả người bay về phía Bất Lão Tuyền!
Dù cho trạng thái hiện giờ của Khương Vọng là thế nào, gã cũng sẽ không cho kẻ kia cơ hội. Đối thủ như vậy quả thực đáng sợ, lần này nếu không chết, ngày khác ắt sẽ là họa lớn của Yêu tộc.
Phong Thần Đài đặc biệt xuất hiện, ban phát nhiệm vụ vinh quang, từ lúc đầu gã cảm thấy rất kinh ngạc, cũng có mấy phần buồn cười, Thái Cổ hoàng thành cũng chuyện bé xé ra to quá rồi. Nhưng bây giờ gã lại cảm thấy đúng là nên như thế, lẽ ra phải như thế, Nhân tộc tên Khương Vọng này quả thực xứng đáng với chiến trận như vậy.
Vậy nên gã muốn kẻ này chết thật sạch sẽ, chết thật triệt để.
Nhục thân nện vào mặt nước Bất Lão Tuyền, phát ra tiếng va đập rõ ràng.
Giờ khắc này, ý thức của Khương Vọng thanh tỉnh, cũng thấy được tử vong đang đến gần.
Dù cho vết thương trên lưng đã bị thay thế, một kiếm tuyệt sát kia của Lộc Thất Lang cũng không thể tiếp tục.
Nhưng nơi này là Bất Lão Tuyền!
Hắn liều chết chém giết Chu Lan Nhược, hi vọng đạt được kết quả, quả thực Chu Lan Nhược đã tráo đổi nhân quả với hắn. Đương nhiên, trao đổi vị trí lại càng tốt hơn, hắn có thể cách kiếm của Lộc Thất Lang xa hơn một chút... Nhưng không phải là đổi hắn vào bên trong Bất Lão Tuyền.
Bây giờ hắn không còn nhiều sức lực để có thể đối kháng với lực lượng thần suy trong Bất Lão Tuyền, để đối kháng với việc Chu Lan Nhược khống chế Bất Lão Tuyền giảo sát. Hắn cũng không còn quá nhiều sức lực để lần nữa vượt qua khoảng cách giữa Bất Lão Tuyền và đường xuống núi.
Giãy dụa đào vong lâu như vậy, không ngờ bây giờ lại trở về điểm bắt đầu!
Lúc đó, sau khi kết thúc khảo nghiệm, rời khỏi khu rừng già kia, toàn bộ những kẻ cạnh tranh đều dừng lại bên cạnh Bất Lão Tuyền này. Từ nơi sâu xa, hình như đã có sắp đặt từ trước.
Bất Chu Phong đang xâm nhập cùng kiếm ý chợt dừng.
Ánh sáng Thiên Phủ đối kháng với nước của Bất Lão Tuyền đang xông đến từ bốn phía.
Đầu ngón tay trên tay trái đã biến mất, ảnh hưởng đến việc kết ẩn, ảnh hưởng đến việc cầm kiếm bằng tay trái...
Hắn nhanh chóng phán đoán trạng thái thân thể, cũng thanh tỉnh hiểu rõ thế cục, điều đầu tiên làm là nhổ thân bay lên. HIện giờ đang tránh sát cùng nhóm thiên kiêu tuyệt đỉnh của Yêu tộc, đương nhiên không thể mọi chuyện đều như ý, thậm chí mọi chuyện không như ý cũng là lẽ thường.
Không nhất thiết phải phàn nàn, cũng không cần sa sút tinh thần, người còn chưa chết, kiếm vẫn còn trong tay, thì tiếp tục chiến đấu!
Hắn giống như phi long vượt khỏi nước sâu, thân hình đang cong mang theo một loại mỹ cảm vực hạn. Giờ khắc này, ý chí của hắn như thiết tiễn kéo căng trên vạn quân cung, chỉ chờ kích phát!
Nhưng từng sợi thủy liên bay ra từ bốn phía dệt chéo trên không trung, ngăn Khương Vọng lại.
Ngay khi đưa tay dừng kiếm của Lộc Thất Lang, Chu Lan Nhược cũng đã xuất thủ, toàn bộ Bất Lão Tuyền biến thành một toà thủy lao cực lớn trong nháy mắt!
So với Lộc Thất Lang, nàng ta càng có thể nhận thức rõ sự kinh khủng của Khương Vọng.
Nàng ta tự hỏi, trong trận chiến dấu này, nàng ta đã làm được vô cùng tốt, dù không thể nói phát huy đến cực hạn nhưng cũng đã làm toàn bộ những thứ có thể làm trong tình huống bảo đảm sự an toàn của bản thân.