Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3479 - Chương 3479. Ngũ Hành Điên Đảo, Nguyên Khí Hỗn Loạn

Chương 3479. Ngũ Hành điên đảo, nguyên khí hỗn loạn
Chương 3479. Ngũ Hành điên đảo, nguyên khí hỗn loạn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Có Lộc Thất Lang, có Dương Dũ, có Thử Già Lam, còn có Chu Lan Nhược nàng ta, có lý do gì không thể giết chết một Thần Lâm tu sĩ? Nhưng kẻ này luôn có thể sáng tạo ra khả năng ở thời điểm không thể, khiến cho Nhứ Quả đã nhiều lần chú định lại lần nữa trở về điểm khởi đầu.

Vậy nên, nàng ta phải mượn nhờ sức mạnh của Bất Lão Tuyền, trực tiếp dìm chết Khương Vọng ngay tại chỗ.

Những sợi thủy liên giăng khắp nơi kia, vừa lúc ngăn trước người Khương Vọng đang phi thân bay lên. Lực lượng thần suy cùng ánh sáng Thiên Phủ không ngừng đụng nhau.

Khương Vọng nhanh chóng chuyển kiếm qua tay trái, tay phải mở ra giơ lên, đầu ngón tay có thất linh vọt lên, xoay chuyển thành một đoàn —— nổ tung thành những chùm sáng rực rỡ khiến người ta khó lòng nhìn thẳng!

Đạo thuật mà Thuật viện của Tề quốc vừa nghiên cứu ra năm ngoái, Thương Long Thất Biến, lần đầu tiên triển lộ hào quang trong thế giới Thần Tiêu.

Ngũ Hành điên đảo, nguyên khí hỗn loạn.

Lực lượng thần suy dựa vào Thủy nguyên sụp đổ trước một bước, lực lượng thần suy không còn gốc rễ liền chảy đi tứ tán.

Khương Vọng xuyên ra thủy lao, nhất phi trùng thiên!

Nhưng đã có một đạo kiếm quang cực sắc đánh thẳng tới!

Giống như muốn xuyên thủng thiên khung, đánh về phía này từ một thế giới khác.

Lộc Thất Lang đã tới!

Giờ khắc này, gã lao xuống từ trên không, biển mây kim sắc sau lưng kia cũng nứt ra thành một vết rách, phóng xuống sắc trời sáng chói, chiếu vào sườn núi này.

Một sợi sắc trời xuyên thủng biển mây kia, chính là kiếm quang của gã.

Yêu tên "Thất Lang", kiếm tên "Dã Bình".

Ý, lực, thế, xâu thành một thể.

Cuốn lên phong vân ba ngàn trượng, Thần Hương Hoa Hải đệ nhất phong! (1)

(1) Phong ở đây có nghĩa là mũi nhọn.

Keng!!

Vừa lúc đụng vào Trường Tương Tư, mũi kiếm chống vào mũi kiếm, kiếm khí giảo sát kiếm khí, kiếm quang giết lấy kiếm quang!

Lộc Thất Lang là thiên ngoại phi tiên.

Khương Vọng là Nhân tự chống trời.

Lần chém giết này quá mức kịch liệt, khiến cho Bất Lão Tuyền cũng phải nổ tung thành màn nước, kiếm khí không có chỗ phát tiết, xoay quanh toàn bộ sườn núi, tạo thành vòi rồng!

Đinh đinh đinh đinh đông!

Đột nhiên có tiếng đàn nổi lên, Chu Lan Nhược lấy tay ngọc làm huyền cầm, kích phát dây đàn.

Mà Khương Vọng lấy tiếng kiếm rít làm lôi âm, ngay lúc đang đối kháng với Lộc Thất Lang, cũng hóa giải công kích thanh âm đang đánh về phía mình. Trạng thái Thanh Văn Tiên, nhất nhất trấn vạn âm, khiến chúng đến chầu.

Nhưng tiếng đàn này cũng cùng lúc phủ lên người Lộc Thất Lang một vòng xích quang, tăng thêm ba phần sát ý, giúp thêm nhất nhiều khí diễm.

Khương Vọng vốn trọng thương chưa lành đang gian nan chèo chống, nhất thời bị đè thấp ba thước, hoàn toàn rơi vào thế hạ phong!

Phốc!

Khương Vọng cảm nhận được một sự đau nhức kịch liệt sâu trong xương tủy nhưng có lẽ vì dấu hiệu tử vong quá cường liệt nên hắn như đang cách sự thống khổ này một tầng, cảm thụ sự đau nhức cách người mình.

Xích mâu hạ xuống, là Linh Hi Hoa dưới sự yểm hộ của tiếng đàn đã lặng yên tới gần, lấy chưởng đao đang thiêu đốt linh diễm, một chưởng xuyên tim!

Hắn ta quả thực không thể bị xem thường, cũng quả thực có thực lực Thiên Bảng Tân Vương, quả thực có thể nắm chắc cơ hội.

"Chết đi!"

Xích mâu Khương Vọng trợn lên, phát ra một tiếng quát chói tai.

Trạng thái Thanh Văn Tiên, Quan Tự Tại Nhĩ, Hàng Ngoại Đạo Kim Cương Lôi Âm!

Linh Hi Hoa nhìn thấy, kẻ kia khoác sương gió đã bị tàn phá, xích diễm lẻ tẻ mấy đóa, thanh sam đã bị nhuộm đỏ, trên khắp cơ thể đều là kiếm thương... vẫn sôi sục sát ý như chiến thần!

Chưởng đao của hắn ta vốn đã chạm đến trái tim của đối phương nhưng vừa lúc lại chịu lôi âm chấn nhiếp, lập tức có vô số hỏa xà cắn lấy chưởng đao, quấn theo cánh tay mà tới.

Linh diễm căn bản không cản được, đạo nguyên, khí huyết đều không thể dập tắt, xương cốt trong cơ bắp nháy mắt đều thành tro bụi.

Linh Hi Hoa lấy tay trái làm đao chém ra một trảm, chém toàn bộ cánh tay đã bị đốt đến một nửa xuống, ôm lấy vết thương sợ hãi triệt thoái về phía sau!

Hắn ta nên cảm thấy may mắn vì lúc này, hắn ta không chiến đấu một mình.

Lộc Thất Lang đến từ Thần Hương Hoa Hải kia, dùng linh cảm sát thế, cơ bản sẽ không cho dối thủ bất cứ cơ hội nào, Dã Bình kiếm trong tay lại đè ép xuống lần nữa ——

Kiếm ý, kiếm khí, kiếm thế, toàn bộ đều tan tác.

Kiếm của Khương Vọng vẫn còn trong tay nhưng cả người cùng kiếm đã bị chém vào trong nước.

Phốc phốc phốc.

Không ngừng hạ xuống bên trong Bất Lão Tuyền.

Bị một kiếm đánh chìm xuống tận đáy!

Lực lượng thần suy tứ phía lao đến, bên trong bọt nước văng khắp nơi, thân thể Khương Vọng cấp tốc tan rã.

Cứ như vậy sao?

Cứ như vậy... thôi?

Nguồn sáng trong năm toàn ngũ phủ nơi ngực bụng, lần lượt dập tắt.

Ánh sáng Thiên Phủ đã không còn!

Như Ý Tiên Y gần như đã tan rã.

Ý thức cùng nhục thân gần như đồng thời hạ xuống, ý thức cùng nhục thân gần như đồng thời tan rã.

Nhưng ở thời điểm này, thân thể được hiển hóa từ linh thức của hắn, bỗng nhiên được phủ thêm một kiện hoa y cẩm tú!

Nó mang màu đỏ tía, thêu long dệt hổ, vô cùng trương dương, vô cùng rêu rao.

Bên ngoài nhục thân đang dần tan rã của hắn cũng được phủ thêm một kiện cẩm y như vậy.

Kiếm khí, kiếm quang cùng lực lượng thần suy kia vẫn còn đang điên cuồng đánh vào cơ thể hắn nhưng hắn lại có được giây phút an bình ngắn ngủi, không phải đối diện với gió mưa! Cũng vì vậy, ý thức cũng quay về thanh tỉnh!

Trên thành Võ An mới xây nằm ở chiến trường chủng tộc mới mở, trên tường thành có rất nhiều vết tích pha trộn.

Những vết tích này, là huân chương của một tòa thành trì.

Trong đó, trên một bức tường bằng gạch, có một dòng chữ khắc không tính là xấu nhưng cũng không dễ nhìn, nổi bật giữa những vết tích của máu và khói lửa ở xung quanh.

Trên đó viết ——

"Cản Mã Sơn song kiêu Hứa Tượng Càn từng du lịch qua đây", trên chữ "Du lịch" có đường gạch chéo màu đỏ, bên cạnh viết "Phúng viếng".

Hết chương 3479.
Bình Luận (0)
Comment