Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3597 - Chương 3597. Đây Là Binh Pháp Gì

Chương 3597. Đây là binh pháp gì
Chương 3597. Đây là binh pháp gì

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trên Phi Vân lâu thuyền có vạn mũi tên, Võ An Hầu chính là mũi tên có uy lực lớn nhất, hung ác nhất trên đó.

Hắn bay nhanh ở phía trước, vạn tiễn đuổi theo sau.

Nhìn thoáng qua, giống như chiếc Phi Vân lâu thuyền này tạo phản, người người tranh nhau bắn giết quốc hầu.

Nhưng màn mưa tên rợp trời này lại không dính vào người hắn được chút nào.

Một luồng thanh hồng chợt lướt trái phải, bên trong quân trận đã bị mưa tên đảo loạn, mang theo thế không thể đỡ.

Hải tộc cấp chiến tướng?

Thổi tức diệt.

Hải tộc cấp Thống soái?

Không chịu nổi một kiếm!

Diễm Hoa Phần Thành mới rơi xuống, phía trước người đã bị thổi thành một mảng trống không.

Khương Vọng bước ra khỏi diễm thành kia, đã tiếp cận Hải tộc Vương tước.

Gần trăm tên thân vệ Vương tước cùng thi triển thần thông, thi triển chân pháp.

U quang bên trên bàn tay trái của Khương Vọng đột nhiên rút đi, đầu ngón tay có bảy đốm sáng quấn quanh, đột ngột nhảy ra, nổ tung thành vô số ánh sáng rực rỡ, khiến nguyên khí điên cuồng chảy loạn!

Có một Hải tộc cấp thống soái, ước chừng là thống lĩnh thân vệ của Vương tước Hải tộc này, khí tức hùng hồn, ánh sáng thần thông loá mắt, bay ngang ở phía trước.

Mắt Khương Vọng hiện lên ánh vàng ròng, nhìn một cái.

Trận chiến thần hồn vừa phát sinh đã nhanh chóng kết thúc, hắn ta bay lên thế nào, hạ xuống ra sao, dùng lời nói để diễn tả cũng là chậm.

Nhưng từ lúc Khương Vọng vọt lên từ bên trên lâu thuyền đến khi hắn dọn sạch chướng ngại, xuất hiện trước mặt Hải tộc chủ trì lần vây đảo này, còn chưa đến ba hơi.

Đã từng giết chết Thiên Bảng Tân Vương, đấu với Chân yêu đương thời, từ cục diện thập tử vô sinh ở Yêu giới trở về đến nay, hiện tại, Khương Vọng đang chân chính miêu tả thế nào là giết địch như cắt cỏ trên chiến trường!

Đầu lâu rơi liên tiếp như mưa rụng, máu tung tóe ánh đỏ trên mũi kiếm.

Mê Giới trước giờ vốn không có trời, đất.

Chỉ đơn giản dùng phù đảo để phân chia trên dưới.

Nhưng giờ phút này, luồng thanh hồng xuyên đến, thế là có trời cao!

Dưới bầu trời là sâu kiến không đếm xuể!

Trước giờ có một câu nói —— "Vương tước Hải tộc không có kẻ yếu".

Bởi vì bên trong hoàn cảnh ác liệt ở thương hải, thường chỉ có Hải tộc cấp thống soái đỉnh giai mới có thể thành tựu Vương tước.

Mà Hải tộc cấp thống soái đỉnh giai ít nhất phải có ba thần thông trên người.

Thần thông thần thông, bảo bối quý giá nhất của bí tàng.

Tu sĩ nhân tộc còn có phân chia thành nhược Thần Lâm, phổ thông Thần Lâm, cường Thần Lâm, đỉnh cấp Thần Lâm, nếu như lấy thực lực tiêu chuẩn của tu sĩ Nhân tộc để phân hạng thì Vương tước Hải tộc đều là từ cường Thần Lâm trở lên.

Nhưng giữa cường Thần Lâm cùng cường Thần Lâm cũng có khoảng cách, chênh lệch cũng rất lớn!

Lúc trước, Khương Vọng thành tựu Thần Lâm vô khuyết, vô lậu, vô hám (1), tiến bước vào Thần Lâm tức là cường Thần Lâm. Hắn cùng Trọng Huyền Tuân sóng vai giết chết sáu Thần Lâm, ngoại trừ con Huyêt Bức kia, những kẻ còn lại cũng đều là cường Thần Lâm.

(1) Vô khuyết, vô lậu, vô hám: không thiếu, không rò, không tiếc.

Khương Vọng của lúc đó và Khương Vọng của hôm nay chênh lệch là xa cỡ nào!

Giờ phút này, hắn mang theo thế như chẻ tre tiến đến trước mặt Hải tộc Vương tước này, vốn không cần hỏi tên Vương tước này thực lực thế nào, có chuẩn bị ra sao.

Vừa đối mắt lập tức giơ kiếm!

Ánh mắt cùng ánh mắt quấn giết cùng một chỗ, hàn phong lạnh lẽo quẩn quanh mũi kiếm.

Tên Vương tước Hải tộc chỉ huy đại quân bao vây công phá phù đảo này, còn chưa kịp phát lực trên mặt đồng thuật, ánh mắt đã đứt đoạn như tơ tằm!

Hắn ta nhắm chặt hai con ngươi, bức ra huyết lệ, khí tức chỉ trong chớp mắt đã bàng bạc như núi, quả thực không chút do dự hiện ra hải chủ bản tướng: "Người đến là kẻ nào? Bản vương ——".

Rầm rầm rầm!

Mặc dù hắn ta đã ngăn cách ánh mắt nhưng cũng không thể ngăn cách trận chiến thần hồn.

Trên không trung của thức hải mênh mông bát ngát, xuất hiện một cánh cửa chí tôn chí quý.

Cửa này vừa mở, thân liền kém đi một chút!

Không phải chỉ riêng thần hồn hiển hóa của hải chủ bản tưởng này, mà dường như là toàn bộ thức hải cũng đều bị sự uy nghiêm vô thượng kia đàn áp xuống!

Mà Lục Dục Bồ Tát dò chưởng đẩy Thiên Môn, ngũ quang thập sắc, lục dục mê ly, trong thoáng chốc hoảng hốt khó tránh khỏi cực lạc này... Động Kim Thác trong lòng bàn tay đã mở cửa sọ!

Trận chiến thần hồn bị áp chế toàn diện.

Ngoài thân cũng không khá hơn là bao.

Chỉ nghe thấy một tiếng "Lệ" kéo ài, từ phía sau lưng Khương Vọng, một con Thần Điểu một chân vô cùng hoa lệ vỗ cánh bay cao, đôi cánh lông vũ to lớn mang theo ánh lửa, màu đỏ ồn ào náo động quét ngang chiến trường.

Hỏa Vực sáng chói dùng tư thái ngang ngược bao phủ lấy tên Vương tước Hải tộc này, khiến cho nhữung chiến sĩ Hải tộc anh dũng vọt tới kia bị đốt diệt đến không còn manh giáp. bên trong Hỏa Vực, lại có Diễm Hoa Phần Thành được mở ra.

Tên Vương tước Hải tộc đáng thương này, thần hồn bị nghiền ép, linh vực bị nghiền ép, còn bị diễm thành va vào đầu.

Hắn ta dựa vào bản năng chiến đấu, điều động sức mạnh thần thông, hiển hóa Ngũ Hành Thuẫn, giơ cao lên trên đỉnh đầu chống cự diễm thành, bản thể cũng mở Ngự Phong Dực, dùng vòi rồng quấn quanh!

Hô~

Một sợi sương gió thổi vào bên trong vòi rồng.

Trong thiên hạ có gió nào mạnh bằng thiên phong?

Gió này đã từng thổi thiên khuyết!

Vòi rồng cuồng bạo kia còn chưa gây nên chuyện gì, đã nhanh chóng tiêu tán!

Mà phía sau thiên phong còn có một dải trường phong.

Xoát!

Một cái đầu lâu có hai con ngươi còn đang đóng chặt nhưng chảy đầy huyết lệ, bay thẳng lên không trung.

Quá trình chiến đấu này miêu tả tuy có vẻ phúc tạp nhưng gần như chỉ xảy ra trong nháy mắt.

Nhĩ tiên nhân tọa Quan Tự Tại Nhĩ, tất cả phản ứng của Vương tước Hải tộc này đều đã bị nắm bắt, tất cả phản kháng đều đã sớm bị đánh tan. Từ đầu tới đuôi, hắn ta không hề có chút cơ hội nào.

Đến mức hải chủ bản tướng mà hắn ta lần đầu tiên hiển hóa, ở tại chỗ đó cũng chỉ còn lại một nửa cơ thể hải thú kinh khủng to như một ngọn núi cao. Còn đầu lâu đạo thân của hắn ta, đã bị cắt bỏ trước một bước.

Hết chương 3597.
Bình Luận (0)
Comment