Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3611 - Chương 3611. Một Kiếm Cởi Giáp (Tt)

Chương 3611. Một kiếm cởi giáp (tt)
Chương 3611. Một kiếm cởi giáp (tt)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ngay trước mặt Khương Vọng, bộ xương trắng kia vỡ thành một vũng máu!

Chết rồi ư? Hay là bỏ chạy đi đâu?

Trong Linh Vực đã không còn chút khí tức nào của Ngư Quảng Uyên, nhưng Khương Vọng vẫn cảm thấy chuyện còn chưa kết thúc.

Lúc này, lão hòa thượng Tịnh Hữu khí huyết suy tàn trên phù đảo đã ngưng tụng kinh, khàn giọng hô: “Đây là Khí Huyết thần thông!”

Cho dù lão đã dùng hết toàn bộ sức lực còn sót lại, nhưng giọng nói vẫn rất nhỏ.

Nhưng đương nhiên không thoát khỏi lỗ tai của Khương Vọng.

Khương Vọng phi thân nhảy xuống, đỡ lão dậy, vừa bôi thuốc trị thương vừa truyền đạo nguyên cho lão: “Cái mà đại sư vừa nói, là gì?”

“Không cần phí sức nữa…” Lão hòa thượng Tịnh Hữu lắc đầu, thẳng thừng cự tuyệt, tranh thủ thời gian nói ra thông tin mà mình biết: “Người có Huyết Nguyên thần thông, bất tử nan diệt. Có câu ‘Huyết Nguyên bất diệt thân bất tử’. Người có Huyết Nguyên thần thông, chỉ cần ngưng tụ ra một giọt Nguyên Huyết, lấy Nguyên Huyết ra, giấu ở nơi bí ẩn thì chân thân có thể làm bất cứ điều gì mình muốn, cho dù bị đánh thành bộ dạng nào cũng sẽ không thật sự chết đi. Cho dù bị giết thảm cỡ nào, cuối cùng vẫn có thể tái sinh từ Nguyên Huyết.”

Động tác trên tay Khương Vọng vẫn không dừng lại, nhưng không nhịn được mà nhíu mày, Huyết Nguyên bất diệt bất tử, vậy thì Ngư Quảng Uyên này làm sao mà giết? Đi đâu tìm Nguyên Huyết của hắn ta đây?

Mặc dù có Truy Tư và Niệm Trần, nhưng Mê giới hỗn loạn như vậy, vết tích quá xa xưa lại không thể sử dụng…

Lão hòa thượng Tịnh Hữu tiếp tục nói: “Huyết Nguyên thần thông cường đại như vậy, duy chỉ có hai hạn chế. Một là sau khi tái sinh tử huyết nguyên, sẽ suy yếu một khoảng thời gian. Một cái khác là cứ cách năm ngày thì cần bổ sung hoạt huyết cho Nguyên Huyết, nếu không Nguyên Huyết sẽ vì mất đi hoạt tính mà mất luôn hiệu lực…”

Mày Khương Vọng đỡ nhăn hẳn.

Căn cứ vào hạn chế của Huyết Nguyên thần thông, Ngư Quảng Uyên đã thoát đi nhờ Huyết Nguyên thần thông, như vậy Nguyên Huyết của hắn ta nhất định được giấu ở nơi mà hắn ta có thể chạy tới trong vòng năm ngày.

Quá trình truy lùng này đã kéo dài trọn vẹn ba ngày.

Tất cả mọi vết tích của Ngư Quảng Uyên trong lộ trình ba ngày này đều đã bị hắn nắm được rõ ràng.

Nguyên Huyết của Ngư Quảng Uyên không thể giấu ở những chỗ này.

Vậy là địa điểm mà hắn ta đã ở vào bốn ngày trước hoặc năm ngày trước?

Bởi vì ba ngày trước Mê giới dịch chuyển, cho nên trở về theo đường cũ là không có ý nghĩa.

Chỉ có thể nói Ngư Quảng Uyên khá may mắn, nếu Khương Vọng đuổi theo muộn hơn hai ngày thì Nguyên Huyết mà Ngư Quảng Uyên cất giấu trước kia sẽ mất đi hoạt tính, Nguyên Huyết mới cất giấu tất nhiên cũng sẽ bị tóm được…

Không đúng. Khương Vọng nhanh chóng phản ứng lại. Nếu Nguyên Huyết đã quan trọng như vậy thì Ngư Quảng Uyên chắc chắn sẽ không tùy tiện cất giấu. Cho dù Mê giới hỗn loạn, hắn ta bôn ba khắp nơi, không cách nào đặt Nguyên Huyết trong đại bản doanh của Hải tộc thì ít nhất cũng phải giấu trong một Hải Sào quan trọng nào đó.

Ngư Quảng Uyên bổ sung định kỳ cho Nguyên Huyết, chắc chắn sẽ không bao giờ quên thời gian.

Kỳ hạn năm ngày dần dần kết thúc, liệu Ngư Quảng Uyên có tới gần Nguyên Huyết của mình trong lúc bố trí “đảo sủng vật” hay không?

Đáp án gần như là chắc chắn có!

Chế tạo Nguyên Huyết chắc chắn không phải chuyện đơn giản, hao tổn công sức chế tạo một giọt mới, hay là tiện tay bổ sung một chút hoạt huyết, ai cũng biết nên chọn cái nào.

Thậm chí, trước khi hắn tới, Ngư Quảng Uyên còn có thể ung dung nhàn nhã tra tấn Tịnh Hữu, chứng tỏ thời gian cũng không gấp gáp.

Nói cách khác, nơi cất giấu Nguyên Huyết của Ngư Quảng Uyên cách khu vực Ất Hợi hiện tại cũng không xa!

Mặc dù Ngư Quảng Uyên nhờ thần thông tái sinh, đã mất tung tích. Nhưng nếu thân ở cùng một giới vực, Niệm Trần do Tiên Niệm thúc đẩy hẳn có thể phát sinh cảm ứng!

Khương Vọng tiện tay chỉ ra kiếm khí, cởi trói cho những người còn sống trên phfu đảo Khổ Đắc. Xung quanh vũng lấy máu thịt cũng chri còn chưa tới ba mươi tu sĩ Nhân tộc.

Hắn để thuốc trị thương quý giá mang theo bên người ở bên cạnh, gọi mấy người tới chăm sóc lão hòa thượng, hắn vuốt nhẹ phần lưng lão hòa thượng Tịnh Hữu: “Mê giới và Nhân tốc là đồng đội, Khổ Giác tiền bối xem ta như con cháu, ta sẽ không bỏ rơi ông, chờ ta trở về.”

Mặc dù bối phận của lão hòa thượng Tịnh Hữu không cao, nhưng tư lịch dày dặn. Đương nhiên biết Chân Nhân nhà mình, đương nhiên cũng biết đệ tử Tịnh Thâm mà Khổ Giác đắc ý lâu nay – chính là Quốc Hầu Đại Tề ngay trước mắt.

Trong trận đại chiến đỉnh cao với Ngư Quảng Uyên mà hắn vẫn không dính chút bụi trần, nhưng lại vì ôm lão mà để thân mình ô uế.

Lão lẳng lặng nhìn vị thiên chi kiêu tử này, ánh mắt thân thiết mà bi thương, nghiêm túc nói rằng: “Lão tăng sống không nổi… Xin ban cho phạm hỏa, thiêu đốt thân tàn của ta.”

Không phải lão không thể sống, mặc dù kim khu ngọc tủy đã phá, nhưng Huyền Không Tự đường đường là thánh địa Phật tông, kéo dài mấy chục năm mạng sống của lão không thành vấn đề.

Nhưng lão không sống nổi nữa.

Chạm phải bi thương trong mắt lão tăng này, Khương Vọng không cách nào cự tuyệt.

Hắn đặt tay che lên đôi mắt Tịnh Hữu, vuốt nhẹ.

Trong ánh lửa ảm đạm đột ngột bùng cháy, Tịnh Hữu lão tăng đã biến mất, chỉ còn lại một nắm tro cốt… và một đóa hoa lửa bung nở như một bông hoa sen.

Tam Muội, tinh, khí, thần.

Thân tàn nhưng ý trường tồn.

Khương Vọng gói kỹ nắm tro cốt, cất cùng với thuốc trị thương và Đạo Nguyên Thạch, sau đó phi thân lên, hóa thành một tia sáng bay đi.

Chỉ để lại một câu, nói là dặn dò, nhưng lại giống thỉnh cầu hơn:

“Thờ phụng ông ấy trong tháp.”

Hết chương 3611.
Bình Luận (0)
Comment