Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3621 - Chương 3621. Nếu Ta Làm Quân

Chương 3621. Nếu ta làm quân
Chương 3621. Nếu ta làm quân

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

La Tồn Dũng quả nhiên tồn dũng (1), lại muốn đánh mông Võ An Hầu!

(1): Có dũng cảm

Thời cổ có năm loại hình phạt “Mặc, nhị, phí, cung, đại tịch(2)”, làm hình phạt chính của Pháp gia, kéo dài tháng năm dài đằng đẵng.

(2): mặc là hình phạt bôi mực lên mặt, thêm các chất màu để nó tồn tại vĩnh viễn; nhị là hình phạt cắt mũi; phí là hình phạt cắt cụt chân; cung là hình phạt thi*n ở nam và giam cầm bộ phận sinh d*c ở nữ; đại tịch là hình phạt tử hình.

Sau khi thể chế quốc gia hưng thịnh, Pháp gia đại cải cách, diễn sinh ra hệ thống năm hình phạt mới “Si, trượng, đồ, lưu, tử(3)”, được các quốc gia trong thiên hạ tán thành rộng rãi.

(3): si là hình phạt quất bằng roi; trượng là hình phạt đánh bằng gậy; đồ là hình phạt bỏ tù; lưu là hình phạt lưu đày; tử là hình phạt tử hình.

Hình phạt đánh bằng gậy là hình phạt tương đối thường gặp.

Trong quân đội lại càng phổ biến hơn.

Dựa theo quân luật Đại Tề, hành hình đánh bằng gậy chia làm ba loại “Giới”, “Trừng”, “Hình”. Quân trượng đều dài sáu thước, đầu to có đường kính một tấc ba phân, đầu nhỏ có đường kính tám phân rưỡi.

Điểm khác biệt của ba loại quân trượng, hoàn toàn thể hiện ở trận văn trên thân trượng.

Trong đó giới trượng nhẹ nhất, thân trượng chỉ thêm phụ trọng.

Trừng trượng xếp thứ hai, ngoài phụ trọng, thân trượng còn thêm đau đớn thể phách.

Hình trượng nặng nhất, kiêm cả quất roi thân thể và thần hồn.

Khương Vọng làm mất cờ không chỉ một ngày, ngoài nguyên nhân khách quan là Mê Giới chuyển vị trí, còn có nguyên nhân chủ quan là đuổi giết Ngư Quảng Uyên. Tuy là hành động vĩ đại uy chấn Mê Giới, lại cũng không thể phản bác là đã xúc phạm quân kỷ.

Không nói coi quân lệnh như trò đùa, nhưng cũng hoàn toàn ném ra sau đầu.

Thông thường, hình phạt đánh bằng gậy là đánh lưng, mông, chân.

Trong đó đánh mông là nhẹ nhất, không dễ xảy ra chuyện. Đánh chân, dễ gây nên tàn phế. Đánh lưng, chết người cũng là chuyện thường.

Gậy La Tồn Dũng nắm trong tay chính là giới trượng, bộ phận muốn đánh là mông, phải nói là hình phạt đánh nhẹ nhất, cởi áo chịu phạt cũng là lệ thường.

Nhưng vấn đề ở chỗ, Khương Vọng hôm nay có thân phận bậc nào?

Lộ mông mà bị đánh, nhục lớn hơn phạt!

Cho nên La Tồn Dũng vừa nói ra lời này, Phương Nguyên Du đã trực tiếp rút đao chém luôn!

Cái gọi là chủ nhục thần chết.

Nếu có người nhục nhã Võ An Hầu, thống lĩnh thân vệ của Võ An Hầu là hắn ta, không thể thuận dịp mà giết thì nên tự sát cho rồi!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại. La Tồn Dũng đã có thể lên làm lính cầm cờ, trở thành thành viên lão làng được tôn kính trong quân, còn có thể đại biểu ý chí của Kỳ Tiếu, đến đảo nổi Đinh Mão số 1 chấp hành quân pháp, đương cũng có dũng khí và đảm đương của gã.

Đối mặt một đao đột nhiên gây khó dễ này của Phương Nguyên Du, hai tay gã cầm vững quân trượng, đứng sau lưng Võ An Hầu, lại không tránh không né, cũng không phát ra một tiếng.

Keng!

Đao quân dụng của Phương Nguyên Du, bị chặn đứng trước cổ của La Tồn Dũng.

Khương Vọng cởi trần, một tay nắm lưỡi đao, giọng tức giận như sấm: “Đại sự quân pháp, há lại cho phép trò trẻ con của ngươi?”

Ngũ quan hắn từ trước đến nay thiên về thanh tú ôn hòa, khiến rất nhiều người đều cảm thấy không đủ uy nghiêm.

Nhưng khi cởi trần, khí chất của hắn lại hoàn toàn khác biệt. Hắn cũng không có loại cơ bắp cực kỳ to con kia, nhưng mỗi một chi tiết nhỏ trên thân trần đều được rèn luyện bằng huyết hỏa, rìu đục bằng binh nhung.

Những đường cong như lưỡi đao, như vết kiếm kia.

Loại cảm giác lực lượng đập vào mặt kia, cảm giác áp bách như núi cao hùng vĩ, làm người ở đây khiếp sợ không thể nói gì.

Trú tướng của đảo nổi Đinh Mão số 1, Khuông Huệ Bình ngồi tại chỗ, hai tay dùng sức đè đầu gối, nhưng làm thế nào cũng không đè nổi xương bánh chè đang run rẩy không ngừng.

Ai nói Võ An Hầu quá ôn hòa?

Uy nghiêm đến nỗi sắp hù chết người ta rồi!

Y thật sự rất muốn đứng lên “Để ta nói hai câu”, hòa hoãn thế cục căng thẳng một chút, nhưng lại thật sự không mở miệng được, không dám mở miệng!

Chỉ nghe thấy Khương Vọng tiếp tục nói: “Hôm nay hình phạt không đánh lên Khương Vọng ta, ngày sau Khương Vọng ta trị quân, làm sao phạt người khác được? Nếu quân pháp bỏ qua cho Khương Vọng ta, thì nói gì đến đúc bằng sắt? Nói gì đến như núi? Nói gì cũng không có tác dụng?!”

Võ An Hầu tiện tay hất lên, đẩy cả người lẫn đao của Phương Nguyên Du ra ngoài lều: “Lăn ra ngoài giữ cửa! Không cho phép đi vào nữa!”

Rồi hắn lại vỗ bả vai La Tồn Dũng: “Đánh lưng cũng được, đánh mông cũng được, quân luật ở đây, đánh đâu đều được! Ngươi cứ việc làm, đây là bổn phận của ngươi. Không cần phải lo lắng bất cứ vấn đề gì, pháp luật thiên hạ, há trách người theo luật?”

Dứt lời, hắn bèn xoay người sang chỗ khác, tiện tay lấy tới một cái băng ghế, cả người ghé vào trên ghế: “Đến đánh đi!”

La Tồn Dũng xưa nay có danh dũng cảm, bằng không thì cũng sẽ không lỗ mãng đến mức làm người mời Hầu gia lộ mông này. Nhưng giờ phút này tay cầm giới trượng, tay gã lại bất ổn, tim đập như trống chầu!

Khương Vọng cởi trần, ghé vào trên ghế, buồn bực nói: “Không đến mức còn muốn bản hầu cởi quần đấy chứ?”

La Tồn Dũng giật nảy mình, suýt nữa ném giới trượng lên mặt đất, ba chân bốn cẳng cầm chặt, bối rối lắc đầu: “Không cần không cần không cần! Quân hầu cực tôn quý, không cần phải cởi áo!”

Hết chương 3621.
Bình Luận (0)
Comment