Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3728 - Chương 3728. Vô Đề

Chương 3728. Vô đề
Chương 3728. Vô đề

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Từ cổ lai hi, danh và binh khí, đều nằm ở trong lòng bàn tay của tu hành giả.

Thiện của người quân tử căn cứ vào vật, nhưng vật chưa chắc đã là căn bản của người quân tử.

Tất cả các tu sĩ đều có khả năng dưỡng binh khí, kể cả những binh khí tùy thân của các cường giả, thì đều có thể phát triển và đạt được những uy năng phi thường.

Ví dụ như thanh kiếm của Khương Vọng, lần đầu tiên được sản xuất là ở thành Nam Dao, sơ kiến danh khí chi thế. Nhưng khi đi theo Khương Vọng một đường cho đến ngày nay, nó đã được nuôi dưỡng liên tục bằng ánh sáng thần thông, trải qua vô số trận chiến lớn nhỏ, nó đã không còn là thứ mà ngày xưa có thể so sánh nữa.

Trường Tương Tư ban đầu có thể đã bị vỡ ngay từ cú va chạm đầu tiên trong trận chiến Thần Lâm, nhưng Trường Tương Tư của ngày hôm nay, đã có thể chịu đựng được thần thông Kiếm Diễn Vạn Pháp, đã có thể cùng Khương Vọng chiến đấu với một Chân Yêu!

Trường Tương Tư của ngày hôm nay, đã sớm không còn là những nguyên liệu mà Liêm Tước thu thập lúc ban đầu nữa. Mà nền tảng căn bản của nó là ý chí và tinh thần của kiếm chủ ngày đêm ngưng tụ, là những trải nghiệm từ nhỏ bé đến lớn lao mà nó đã trải qua với Khương Vọng, là những bước tiến không ngừng phát triển.

Nhưng nói đi nói lại thì, nếu như Khương Vọng đánh mất Trường Tương Tư, hắn vẫn sẽ là một tuyệt thế thiên kiêu, là Đại Tề hầu tước. Còn nếu Trường Tương Tư rời khỏi Khương Vọng, thì thần quang của nó sẽ phai nhạt theo thời gian và nó sẽ dần trở lại trạng thái là một phàm vật. Lúc đó lại cần phải có một tu sĩ khác ân cần săn sóc, thì nó mới có thể lộ ra mũi nhọn của mình.

Đâu phải chỉ có vũ khí của Khương Vọng mới như vậy thôi đâu?

Ví dụ như ‘Phổ Độ’, khi ở trong tay của Hoàng Xá Lợi, hay khi ở trong tay Hoàng Phất, về cơ bản cũng có sự khác nhau.

Cho dù là binh khí của một Chân Quân, thì một khi rời khỏi Chân Quân, nó cũng sẽ dần dần bị hư hỏng theo thời gian.

Bởi vì đạo của khí cụ, đã bị đánh nát!

Làm sao Sa Bà Long Trượng có thể là ngoại lệ được?

Đó là bởi vì nó thuộc về một cường giả siêu việt, nên đã là một binh khí siêu việt!

Khi đã ở trên cả tuyệt điên, vượt qua cả vạn vật, thì mọi quy tắc trên thế gian này đã không còn có thể hạn chế nó nữa.

Cũng chỉ có binh khí siêu việt vĩ đại như vậy, mới có thể giữ cho Sa Bà Long Vực sừng sững không thay đổi trong ngàn vạn năm, chưa từng bị công phá. Nó hoàn toàn không phải là một thế giới phổ thông bình thường. Muốn thật sự tiêu diệt Sa Bà Long Vực thì nhất định phải phá hủy Sa Bà Long Trượng.

Cây trượng này hóa cả một vực, trấn áp sự khủng bố của Mê Giới mười vạn năm nay, quả thực là khiến người ta cảm thấy kinh ngạc.

Khương Vọng đè nén sự chấn động trong lòng, lớn tiếng hỏi: “Lực lượng của vị Thiên Phật này, nếu so sánh với Thế Tôn thì sao?”

Ngu Lễ Dương nói: “Ta không thể phán đoán những thứ ở cấp bậc phía trên tuyệt điên được. Nhưng ta nghĩ giữa hắn ta và Thế Tôn, không tồn tại sự chênh lệch trên bản chất, cái gọi là ‘Thiên Phật’ tức là đã đến cuối chữ ‘Phật’, nên hắn cũng có thể đạt đến vị trí mà Thế Tôn có thể đạt tới, được gọi là ‘ngang hàng với trời’, nên mới gọi là Thiên Phật. Vả lại khi hắn ta trở thành Thiên Phật, trận chiến giữa Nhân Hoàng và Long Hoàng vẫn chưa bắt đầu.”

Ý nghĩa còn dang dở chưa nói hết trong lời nói của vị Hoa Đào Tiên này là: sự tồn tại được viết là ‘Phật Long’ trong sách lịch sử của nhân tộc, sau này rõ ràng vẫn còn phát triển ... Đúng là một cường giả đáng sợ!

Khương Vọng lại hỏi: “Vậy tại sao binh khí của Thiên Phật lại ở đây? Tại sao nó lại hóa sinh Long Vực?”

“Giống như một thanh kiếm trong vỏ, nó vừa dùng để uy hiếp kẻ thù, vừa để nuôi dưỡng khí.” Ngu Lễ Dương mang theo vẻ mặt vô cùng tôn nghiêm, thể hiện ra dáng vẻ của một tiền bối biết hết mọi truyện, chầm chậm nói: “Lần này bị ép ra ngoài, vừa mất tiên cơ, cũng làm uổng phí mất mấy ngàn năm…lại lùi về phía sau một chút”

Khi đang nói chuyện, ông ta vung tay áo một cái, cả đại quân nhân tộc cùng với chính ông ta, lui về phía sau ba mươi dặm.

May mắn là, ‘chiến trường Kỷ Dậu’ từ lâu đã trở thành mặt đất trắng xóa, nên không có gì có thể chắn tầm nhìn. Sa Bà Long Trượng ở bờ bên kia Giới Hà trở nên vô cùng bắt mắt, vững vàng chiếm lĩnh tầm nhìn của tất cả mọi người.

Khương Vọng nhìn bờ sông phía xa, mới đột nhiên ý thức được đột ngột là thứ gì.

Ngu Lễ Dương vung tay lên, tam quân đều rút lui, chỉ còn lại Tào Giai và bốn vị Chân Quân khác, ở lại một mình trước dòng Giới Hà.

Trong con ngươi của Khương Vọng mang theo sự nghi vấn nhìn về phía Ngu Lễ Dương.

“Chuyện càng khó khăn thì sẽ có người càng lợi hại giải quyết.” Ngu Lễ Dương không quay đầu lại nói: “Đừng kinh sợ, ta sẽ ở lại đây bảo hộ các ngươi.”

Khương Vọng: ...

Ngu Lễ Dương nói Sa Bà Long Trượng hóa sinh Sa Bà Long Vực là để nuôi dưỡng khí, như kiếm đang ở trong vỏ, nhưng lúc này lại bị cưỡng ép phải ra ngoài... Kiếm ra khỏi vỏ, ắt phải thấy máu!

Vì vậy Khương Vọng hoàn toàn có thể hiểu được hai từ ‘bảo hộ’ của Ngu Lễ Dương là đến từ đâu. Chỉ là cuối cùng cái tên Ngu thượng khanh này muốn bảo hộ chính bản thân mình hay muốn bảo vệ bọn họ thì còn phải xem lại.

Khi đang nói chuyện thì những biến hóa cũng đang xảy ra.

Trong cái lỗ sâu khổng lồ, một bàn tay xuất hiện bên cạnh Sa Bà Long Trượng, tưởng chừng như nó đã được treo ở đó từ lâu.

Năm ngón tay mở rộng, cầm dọc thanh trượng này.

Khi bàn tay này hoàn toàn khớp với các đường thẳng đứng của Long Trượng, nắm chặt lấy cây tích trượng cổ xưa này, Huyền Thần Hoàng Chủ Duệ Sùng đầu đội tế quan, người khoác huyền bào, mới xuất hiện trong tầm mắt mọi người một cách vô cùng rõ ràng.

Huyền Thần Hoàng Chủ tuy là một cường giả Thần đạo, những dù sao cũng từng là long chủng, sau khi Thái Vĩnh tử vong đạo tiêu, thì nàng ta trở thành vị thích hợp nắm giữ cây trượng này nhất.

Hết chương 3728.
Bình Luận (0)
Comment