Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3729 - Chương 3729. Vô Đề

Chương 3729. Vô đề
Chương 3729. Vô đề

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Giờ phút này, nàng ta cầm thanh tích trượng trong tay, đứng lơ lửng trong không trung, tựa như long thần thánh nữ của thời đại viễn cổ, bước ra từ vực sâu thời gian. Trong lúc nhất thời chiếm cứ cả thiên địa, tựa như nắm giữ toàn bộ cả Mê giới!

Mà Vô Oán Hoàng Chủ Chiêm Thọ, Xích Mi Hoàng Chủ Hi Dương, Đại Ngục Hoàng Chủ Trọng Hi, xếp thành một hàng ở phía sau lưng nàng ta.

Mặc dù trước đó Hi Dương bị trọng thương đào tẩu, Trọng Hi thì suýt nữa bị đánh chết, nhưng tuyệt điên cường giả chỉ cần hồi một hơi khí, là đã có thể hồi phục lại hoàn toàn. Trong giai đoạn hòa hoãn xung đột này, tuy bọn họ không thể hồi phục hoàn toàn vết thương, nhưng vẫn có thể lấy lại được vài phần chiến lực.

Lúc này, chúng tinh phủng nguyệt, thể hiện uy năng vô hạn.

Duệ Sùng trầm giọng nói, giọng điệu trang nghiêm, như thể đang thành tâm cầu nguyện tại một tế điển chính thức nào đó: “Thiên lão thần suy, trường tuế đoản hoài, du du nhất thế, hà kì bạc tai!*”

*Trời già thần suy, tuổi thọ ngắn ngủi, một đời lâu dài, lại mỏng manh đến mức nào

Bàn tay cầm trượng của nàng ta bị thụ văn xé nát, máu tươi chảy ròng ròng qua các kẽ ngón tay, uốn lượn dọc theo thân trượng.

Nàng ta giơ cao Long Trượng lên, giọng càng lúc càng lớn, sau đó biến thành bi thảm như rồng khóc: “Hậu bối bất tài, quấy nhiễu tổ khí. Khẩn cầu với cây tích trượng, có thể giết chết kẻ thù!”

Khí tức cổ xưa dần dần lan rộng.

Dòng Giới Hà đầy màu sắc có thể phân giải mọi thứ cũng đã ngừng chảy vào thời khắc này.

Kỷ Dậu giới vực đang rung chuyển!

Không, toàn bộ Mê Giới vô tri vô thức, chứa đựng vô số trận chém giết, cũng đã lâm vào nỗi kinh hoàng tột độ!

Nỗi kinh hoàng không thể diễn tả được khiến Khương Vọng, người bị ngăn cách bởi một dòng Giới Hà, cách bờ sông ba mươi dặm, ở giữa còn có năm vị Chân Quân ngăn chặn, mà vẫn cảm thấy đạo nguyên của mình bị đình trệ và khó thở!

Hắn là một cường giả thần nhi chi minh, đã từng chiến đấu với không biết bao nhiêu Thần Lâm, nhưng vào thời khắc Huyền Thần Hoàng Chủ giơ cao Sa Bà Long Trượng, đừng nói là chống cự hay đối mặt, cho dù có là đứng từ xa quan sát thôi cũng đã trở thành một việc vô cùng nguy hiểm!

Hắn không tự chủ được ổn định tâm thần, kết nối Ngũ Phủ, dùng ý chí cường đại nắm chặt thanh trường kiếm, chiến đấu chống lại nỗi sợ hãi bản năng của mình.

Nhưng trước sự biến hóa khủng khiếp đến như vậy, Tào Giai và các vị Chân Quân khác đang lặng lẽ đứng trước bờ sông cũng không có ý định xuất thủ.

Bọn họ hoặc khom lưng hoặc kiên cường đứng đó, cứ thế trơ mắt nhìn Huyền Thần Hoàng Chủ giơ cao Sa Bà Long Trượng, khuấy động phong vân ở Mê Giới... Ngay sao đó một khắc, một đạo kiếm quang khai thiên giáng xuống!

Không dừng lại ở vị trí lỗ sâu khổng lồ nơi có Sa Bà Long Trượng, không dừng lại ở Giới Hạ, không dừng lại ở Kỷ Dậu giới vực, mà giống như toàn bộ Mê Giới đều rạn nứt.

Nó dường như là một cảm giác, lại tựa như đã trở thành hiện thực.

Vào thời điểm kiếm quang như vậy xuất hiện trong tầm mắt, Khương Vọng rõ ràng cảm nhận được, thần thông chi quang của mình bị phân rã, thần hồn cũng giống như bị chia cắt thành hai nửa.

Hắn dường như đã bị phân thây, nhưng lại nhận thức được sự tồn tại của chính mình trong nỗi đau khổ đó.

Hắn không kiềm chế được cảm thấy mồ hôi lạnh chạy dọc sống lưng, nhưng ngay cả những giọt mồ hôi cũng bị phân chia!

Kim khu ngọc tủy yếu ớt biết bao nhiêu, thần nhi chi minh nhỏ bé đến mức nào.

Đây là kiếm quang ở cấp bậc nào, và đến từ loại kiếm nào? !

​Nó không có hình dạng cụ thể, nhưng nó lại có một mũi nhọn cụ thể.

Nó xuất hiện với tư thái trảm phá Mê Giới, áp đảo cả Sa Bà Long Trượng đang giơ cao, chặt đứt nó xuống!

Bành!

Có tiếng nổ nhẹ vang lên.

Tay phải cầm tích trượng của Huyền Thần Hoàng Chủ Duệ Sùng nổ tung tại chỗ, bị cắt nát thành \ vô số tồn tại nhỏ bé không thể nhìn được bằng mắt thường nữa. Bất kể là đạo tắc, đạo thể, đạo huyết, hay tế bào, xương cốt, nguyên lực, vào thời điểm bị tan vỡ hoàn toàn, tất cả lại giống nhau đến thế...

Khương Vọng – người dùng Xích Tâm bất hủ trấn giữ Ngũ Phủ, quan sát tất cả mọi thứ bằng Càn Dương Chi Xích Đồng Mục, tựa như đã hiều được cái gì là ‘Nhất’. Cái gì là cụ thể mà nhỏ bé trong Nguyên Hải.

Uy lực của một kiếm thế mà có thể đến bực này!

Sa Bà Long Trượng đang rơi xuống, trong khi Duệ Sùng bay vòng trên không trung. Tế bào với hoa văn quỷ dị, trông giống như một bông hoa đang nở rộ, một đóa hoa diễm lệ. Nàng ta một lần nữa tiếp lấy Sa Bà Long Trượng bằng bàn tay trái còn lành lặn của mình, nắm chặt Sa Bà Long Trượng, dùng đuôi cây trượng sắc nhọn như một mũi thương lộng lẫy vạch ra một đường ——

Âm thanh này như tiếng xé lụa.

Cùng với âm thanh bầu trời bị xé toạc, dòng Giới Hà vắt ngang trước mặt mọi người trong Kỷ Dậu giới vực, đột nhiên khuếch trương gấp trăm ngàn lần!

Dòng quy tắc chảy loạn không có quy tắc kinh khủng kia, vào giờ phút này lại càng trở thành những đợt sóng dữ dội hơn, dâng trào chảy điên cuồng, tựa như thiên hà.

Mà Duệ Sùng đã buông tay.

Sa Bà Long Trượng tiếp tục rơi xuống, trong nháy mắt lan rộng ra, lấp đầy cái lỗ hổng to lớn kia, Sa Bà Long Vực lại xuất hiện trên thế giới này!

Nhưng trong lúc này, núi sông lại vỡ vụn, nước lũ dâng trào, đó là một cảnh tượng đổ nát.

“Ngươi sao rồi?” Giọng nói quan tâm của Trúc Bích Quỳnh đã giải thoát Khương Vọng khỏi sự căng thẳng đến ngạt thở.

Hắn khó khăn tìm lại tầm nhìn, nhìn thấy Trúc Bích Quỳnh đang đứng trước mặt mình, tựa như thể đang chặn thứ gì đó.

Trong tình trạng chật vật đến không chịu nổi, hắn liếc nhìn xung quanh, lúc này mới phát hiện ra rằng, không chỉ Trúc Bích Quỳnh và Trác Thanh Như đều vô cùng bình tĩnh, mà ngay cả những vị tướng sĩ có tu vi thấp hơn đứng ở phía sau, đều sừng sững không động đậy.

Đây rõ ràng là kiệt tác của Ngu Lễ Dương!

Hết chương 3729.
Bình Luận (0)
Comment