Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3757 - Chương 3757. Chương 3757

Chương 3757. Chương 3757
Chương 3757. Chương 3757

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Khương Vọng im lặng, sau đó nói: “Vấn đề tình cảm đối với ta mà nói thì quá xa vời. Phong hoa tuyết nguyệt là chuyện của mấy vị công tử tiểu thư, ta thì không có thời gian. Gánh nặng trên vai ta quá nhiều, cuộc hành trình cũng còn dài.”

Nữ nhân lặng lẽ ngồi trên tọa đôn*, hình bóng xinh đẹp của nàng ta phản chiếu lên giấy trên cửa sổ.

Những năm này Khương Vọng sinh sống như thế nào, mặc dù bởi vì luôn ngủ say không thể nhìn thấy hết mọi thứ, nhưng thỉnh thoảng nhìn thoáng qua cũng đủ cảm thấy gian khổ. Trong giọng nói của nàng ta có chút thương tiếc: “Ngươi tuổi còn trẻ như thế đã là bá quốc công hầu, vẫn nên nghĩ đến cuộc sống bình yên một chút đi.”

Khương Vọng đáp: “Ta vẫn là trắng tay.”

“Trúc Bích Quỳnh không đủ tốt sao?” Nữ nhân hỏi.

“Nàng ta rất tốt, tốt đến nỗi không thể tốt hơn.” Khương Vọng đáp lời.

Nữ nhân nói: “Vậy thì là do thời gian không đúng.”

Khương Vọng không tiếp tục chủ đề này nữa, ngập ngừng nói: “Ngài... Có thể cứu nàng ta không?”

Hắn nói bổ sung: “Hoặc là nói, ta có thể làm những gì?”

Nữ nhân lắc đầu một cái nói: “Không ai có thể cứu nàng ta được, trừ phi Cật Lan Tiên chịu buông tay trước… Ồ, Cật Lan Tiên chính là người vừa rồi suýt giết chết ngươi đấy. Thân phận khác của ông ta là hiền sư truyền kỳ của Hải tộc, Phúc Hải.”

“Cật Lan Tiên? Phúc Hải?” Khương Vọng cau mày.

“Chúng ta nên bắt đầu nói chuyện này từ đâu đây?” Đến cả lời than thở của nữ nhân này đều vô cùng ôn nhu: “Ta hiểu rất rõ về ngươi, nhưng ngươi cũng cần phải hiểu rõ về ta một chút, đúng không?”

Khương Vọng cố gắng hết sức để đè nén sự lo lắng của mình lại: “Nếu như tiền bối cảm thấy thích hợp.”

“Vậy chúng ta hãy chính thức làm quen với nhau một chút đi.” Người nữ nhân vẫn lười biếng ngồi đó, nhưng nàng ta chỉ ngước mắt nhìn lên, lập tức đã khoác lên mình khí chất nữ đế lâm triều, vừa cao quý lại uy nghiêm: “Tên của ta, là Cật Yến Như.”

Họ Cật không hề phổ biến, cho nên Khương Vọng đương nhiên có chút suy đoán.

Cật Yến Như lại bổ sung: “Huynh trưởng của ta là Cật Yến Thu.”

Hoàng đế khai quốc Đại Dương Đế Quốc, Cật Yến Thu!

Vị có thể vật tay cùng với Cảnh Thái Tổ, một đời hùng chủ có thể tự tay đánh bại Cảnh Thái Tổ, lại để ngài chứng Nhân Hoàng vĩ nghiệp hay sao?

Khương Vọng đã cực khổ nghiên cứu 《 Sử Đao Tạc Hải 》nhiều ngày, tất nhiên sẽ không bỏ lỡ cái tên này. Kỳ thực khi nghe đến cái tên Kỷ Yến Như, hắn cũng đã có nghi hoặc, chỉ là không dám xác nhận.

Dù sao Dương Quốc cũng đã bị tiêu diệt hơn một nghìn năm trước, tiếng gào hét điên cuồng của Dương Đế cuối cùng đều đã không còn nghe thấy dư âm, huống chi là vị Thái Tổ khai quốc!

Mà người đứng trước mắt này, lại là trưởng công chúa của Đại Dương lúc khai quốc hay sao?

Tại sao nàng ta lại ở trong kính?

Còn một thân phận khác của Phúc Hải là Cật Lan Tiên, rốt cuộc là chuyện gì?

Trong lòng Khương Vọng có rất nhiều chuyện rối loạn, nhưng hắn chỉ cúi đầu hành lễ nói: “Vãn bối Khương Vọng, nhận được sự chiếu cố của ngài.”

Đây coi như là quen biết chính thức, mặc dù bọn họ kỳ thật đã ở bên nhau rất lâu.

“Chúng ta bắt đầu từ Phúc Hải đi.” Cật Yến Như có chút khó nói, nàng ta rơi vào hồi ức: “Trước ông ta, ta chưa bao giờ nghĩ tới lại có một Hải tộc dám lẻn vào đất liền, lại còn dám học tập khắp nơi... thế nhưng lại còn không bị phát hiện.”

“Thời điểm ta gặp ông ta là vào mùa đông, tuyết rơi dày đặc.

“Lúc đó ta đang gặp rắc rối với một phần hôn ước. Đối tượng hôn ước là bằng hữu tốt của ta, Hiên Viên Sóc, hậu duệ trực hệ của thượng cổ Nhân Hoàng. Đó là một người nam tử vô cùng kiêu ngạo, cũng phải gánh chịu quá nhiều thứ trên lưng. Y trước tiên cùng huynh trưởng của ta không đánh thì không quen biết, sau đó dứt khoát kết thành một nhóm với chúng ta du hành thiên hạ. Đó là thời điểm Nhất Chân chi họa, thiên hạ đại loạn, tà ma nổi dậy khắp mọi nơi, chúng ta cùng nhau trảm yêu diệt ma, cũng cứ thế kết thành tình bằng hữu sâu sắc…”

Nhất Chân!

Đây không phải là lần đầu tiên Khương Vọng nghe thấy hai từ ‘Nhất Chân’ này.

Nhưng đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy có người liên hệ hai từ này với từ ‘họa’.

Hắn biết rằng trong lịch sử có một thời đại gọi là Nhất Chân, nằm ở thời kỳ cuối của thời đại cận cổ. Đó là một thời đại không rõ ràng trong lịch sử, tồn tại trong thời gian rất ngắn, hình như cũng có vẻ rất rực rỡ. Nhưng không có quá nhiều ghi lại về nó.

Hắn còn biết Nhất Chân đạo chủ, chiến lực tuyệt thế. Người này đã bí mật lẻn vào chiến trường Thiên Ngục, chỉ dùng trận địa nghìn vạn đại quân, ám sát Yêu tộc Nguyên Hi Đại Đế, thành công đẩy lùi Yêu tộc. Đập tan âm mưu phản công Vạn Yêu Môn của Yêu tộc.

Hắn hoàn toàn không biết rằng có một thứ gọi là ‘Nhất Chân chi họa’.

‘Nhất Chân’ này có phải là ‘Nhất Chân’ mà hắn đang nghĩ tới không?

Hắn không hỏi, chỉ yên lặng lắng nghe.

Cật Yến Như tiếp tục kể lại: “Huynh trưởng của ta hy vọng ta sẽ gả cho Hiên Viên Sóc, để có được dư âm của thượng cổ Nhân Hoàng, hoàn thành bá nghiệp của huynh ấy. Khi đó, Cơ Ngọc Túc cũng đang chuẩn bị lập quốc. Huynh trưởng của ta cho rằng thể chế quốc gia là đại thế của tương lai, huynh ấy cũng có kế hoạch chiêu binh mãi mã, kiến lập quốc gia,

“Dưới tình huống ta không hề hay biết gì, huynh ấy đã chủ động đồng ý lời cầu thân của Hiên Viên Sóc, lập hôn ước cho chúng ta.

“Ta biết Hiên Viên Sóc thích ta, nhưng như ngươi nói, y rất tốt, nhưng ta chỉ coi y như một người bằng hữu, ta còn chưa nghĩ ra cách nào để cự tuyệt y mà không làm tổn thương đến người bằng hữu này thì…hôn ước này đã xuất hiện rồi.

“Ta không muốn làm ảnh hưởng đến kế hoạch của huynh trưởng, càng không muốn làm tổn thương đến bằng hữu, nhưng ta cũng không muốn gả cho Hiên Viên Sóc. Lúc đó ta cảm thấy tâm phiền ý loạn, nên đã ra ngoài để giải sầu.

“Mùa đông năm đó, ta đã gặp Phúc Hải, lúc đó tên của người này là ‘Trầm Lan Tiên’.”

Hết chương 3757.
Bình Luận (0)
Comment