Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3777

Chương 3777 Chương 3777

Khi ánh trăng lên cao ba thước... Ầm ầm ầm!

Lân nhãn của Cao Giai liên tục nổ ba lần!

Dư Bắc Đấu đứng trên xương đầu cự ưng, tay trái vẫn ấn lên con mắt máu, khi bầu trời mở ra con mắt vận mệnh, tư thế vừa cường đại vừa lạnh lẽo, giọng nói cũng rất ngang ngạnh, nói chắc như đinh đóng cột: "Xem đi, đã nói ngươi sẽ có họa sát thân! Ta tính hết thần quỷ, sao lại dọa ngươi?"

Cao Giai không phản bác, lời nói là thứ vô dụng nhất.

Hắn ta lẳng lặng nuốt nước biển, trong mùi vị vừa mặn vừa đắng chát kia, nhấm nuốt toàn bộ tin tức của hải vực Vĩnh Ninh, thậm chí toàn bộ biển cả.

Hắn ta đã chuẩn bị để phản kích, hắn ta tuyệt đối sẽ không cho Dư Bắc Đấu cơ hội quấy nhiễu mình lần thứ hai... Nhưng cái này nhất định phải tránh sự quấy nhiễu của Hiên Viên Sóc.

Nhưng điều nằm ngoài dự kiến của Cao Giai, cũng nằm ngoài dự kiến của Hiên Viên Sóc chính là... Có vẻ Dư Bắc Đấu hoàn toàn không có ý định ra tay với Cao Giai!

Một thân ngẩng đầu đứng thẳng, thản nhiên nói: "Thời trung cổ, Bắc Mạc còn hoang sơ. Bộ tộc "Mẫn Hợp Nhĩ Quách" nổi danh, nhân khẩu hơn vạn, vậy mà lại diệt vong sau một đêm, thây phơi đầy đồng, thảm không sao tả xiết. Chỉ còn sót lại một đứa trẻ, thân trần vô tính, nằm trong chuồng thú, nơi dê bò giao cấu. Vu Chúc xem đó là điểm chẳng lành, phải xử chết. Ba ngày sau, Vu Chúc lại bỏ mạng."

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không biết vì sao đang yên đang lành lại đi kể mấy chuyện này.

Tinh Chiêm nhất đạo nhắm vào đánh giết, trận chiến giữa Cao Giai và Hiên Viên Sóc, thậm chí là trận chiến giữa các Diễn Đạo hai tộc Nhân – Hải dưới ánh trăng chiếu rọi giữa trời biển, có cái nào là không quan trọng bằng những chuyện lặt vặt trong lịch sử? Chứ nói chi những chuyện này đều phát sinh từ thời đại Trung Cổ, còn là loại chuyện phiếm được kể khắp làng trên xóm dưới!

Nhưng giọng nói của Dư Bắc Đấu vẫn cứ tiếp tục: "Thời đại cận cổ, Thần Đạo đang thịnh. Có tu sĩ tên "Lý", Mao Thần tên Quý, cướp đi ba tòa Thần quốc, sau đó biệt tăm. Cả người, Thần, địa điểm, dấu vết, đều biến mất. Ngọc Kinh Sơn đã tra, không có kết quả."

Khương Vọng nghe rất nghiêm túc. Có lẽ ở đây hắn là người biết về Huyết Chiêm rõ nhất, hắn cũng biết mặc dù bình thường Dư Bắc Đấu không mấy nghiêm túc, nhưng thời khắc mấu chốt lại rất có trách nhiệm. Nhưng rốt cuộc những lời Dư Bắc Đấu vừa nói có liên quan gì thì hắn không cách nào biết được.

"Đạo lịch năm thứ hai mươi tư, dãy núi Ngột Yểm Đô xuất hiện ác hồn, càn quét hơn ba nghìn dặm, sau đó tự hóa thành mây khói. Không biết đến lúc nào, không biết đi lúc nào, không biết nguyên do..."

Nói đến đây, Dư Bắc Đấu chợt đổi giọng: "Những chuyện trên được ghi lại trọng bút ký của sử gia Ngô Trai Tuyết."

Lúc lão nhắc tới dãy núi Ngột Yểm Đô, Khương Vọng bỗng nhíu mày.

Lúc lão nhắc tới Ngô Trai Tuyết, thì đến lượt Trác Thanh Như nhíu mày.

Ngô Trai Tuyết được xem là một trong những sử gia có danh tiếng, những lời bình về lịch sử của ông ta thường có thể tìm thấy trong các tác phẩm kinh điển khác, có lẽ đây cũng là lý do vì sao chúng còn được lưu lại.

Nhưng lạ ở chỗ, một sử gia được người đời công nhận như ông ta lại không có cái gì để lưu truyền.

Còn "Sử Đao Tạc Hải" của Tư Mã Hành lại tác thành cho cái danh thiên cổ của ông ta.

Sử gia không có gì lưu truyền, lấy gì xưng sử gia? Chỉ có thể giải thích là đã thất lạc. Có lẽ là thời đại xa xưa, hậu nhân của Ngô Trai Tuyết không bảo tồn kỹ lưỡng.

Nhưng rõ ràng Ngô Trai Tuyết không có tác phẩm nào truyền đời, cường đại cổ xưa như Tam Hình Cung cũng không ghi chép lại gì, Dư Bắc Đấu đọc được bút ký của Ngô Trai Tuyết từ đâu?

"Đạo lịch năm 1321. Ngô Trai Tuyết xuất phát từ Bắc địa, tham gia tiệc Long Hoa Kinh Diên tại Thái Dương Cung, lần đó ông ta mang theo tác phẩm của mình, chuẩn bị tuyên truyền giảng giải. Có người nhìn thấy ông ta ở ngoài Thái Dương Cung, nhưng cuối cùng ông ta lại không hề xuất hiện tại bữa tiệc của Thái Dương Cung." Giọng Dư Bắc Đấu thoáng nghẹn lại: "Đó cũng là lần cuối cùng ông ta xuất hiện trước mặt người khác. Ngay vào năm 1321 Đạo Lịch, Ngô Trai Tuyết đã vĩnh viễn biến mất. Cuộc đời của ông ta, học vấn của ông ta, tác phẩm của ông ta, tất cả đều biến mất theo."

"Tác phẩm ông ta chuẩn bị giảng giải tại Thái Dương Cung vĩnh viễn không ai thấy được. Nhưng từ trong bút ký của Ngô Trai Tuyết, hẳn là có thể đoán được tên của bộ sách đó. Từ xưa đến nay, Ngô Trai Tuyết vẫn luôn lên kế hoạch biên soạn một bộ sách, tên là ... Quỷ Phi Ma."

Sắc mặt Khương Vọng dao động!

Thái Dương Cung là tiền thân của Tắc Hạ Học Cung, là Động Thiên bảo vật của Đại Dương đế quốc khi xưa.

Mà trong bài giảng của Tắc Hạ Học Cung, hắn từng được nghe một câu thế này..."Ma là Quỷ Phi Ma".

Hắn cũng từng tận mắt nhìn thấy ác tướng do "Tuyệt Tình Tuyệt Dục Huyết Ma Công" gây ra, cũng từng nhìn thấy Huyễn Ma Quân hiện thân của Đạn Chỉ Sinh Diệt Huyễn Ma Công lúc ở Mục quốc!

Những chuyện mà Dư Bắc Đấu vừa kể giống như được xâu chuỗi lại!

Như vậy những chuyện được ghi lại trong bút ký của Ngô Trai Tuyết phải chăng đều đại diện cho sự hoành hành của một loại ma công nào đó?

Ngô Trai Tuyết là sử gia, truy tìm chân tướng của Ma, ghi lại lịch sử của Ma?

Câu chuyện về Bắc Mạc thời Trung Cổ đại diện cho cái gì? Liên quan gì đến Dục?

Tu sĩ lấy tên "Lý" thời Cận Cổ kia, vị Mao Thần lấy tên "Quý" kia, đại diện cho cái gì? Liên quan gì đến Thần?

Cho đến bây giờ, bát đại ma công, Khương Vọng đã biết bốn bộ, lần lượt là Tuyệt Tình Tuyệt Dục Huyết Ma Công, Đạn Chỉ Sinh Diệt Huyễn Ma Công, Thất Hạn Ma Công, và Lễ Băng Nhạc Phôi Thánh Ma Công mà Hoàng Xá Lợi từng giảng cho hắn. Mỗi một bộ đều vô cùng kinh khủng, bộ cuối cùng còn liên quan đến cái chết của Sương Tiên Quân hai nghìn năm trước.

Bình Luận (0)
Comment