Chương 3838
Chương 3838Chương 3838
Cho đến một thời khắc nào đó, tiếng giày đạp lên đá sỏi cực nhẹ, cực rõ ràng vang lên bên tai, trong cuồng phong một bóng dáng mạnh mẽ rắn rỏi đi tới.
Mặc trên người võ phục màu đen bình thường, trên mặt đeo mặt nạ Biện Thành có cùng một phong cách với các Diêm La ở đây.
Hắn ta đứng dưới đáy hẻm núi dài, ngẩng đầu nhìn lên các vị Diêm La ở những vị trí khác nhau trên vách đá. Nhưng ánh mắt rất bình tĩnh, chí ít thì Bình Đẳng Vương cảm nhận được mình lại là kẻ bị người ta từ trên cao nhìn xuống.
Giọng nói của Biện Thành Vương không chút gợn sóng, nghe không ra một chút cảm xúc nào, nghe không ra âm sắc vốn có: "Xin lỗi, hình như ta tới muộn."
Bình Đẳng Vương phỏng đoán, nhất định thân phận của Biện Thành Vương trong hiện thực phải rất hiển hách, ít nhất cũng là một nhân vật mà ai ai cũng biết.
Nam tử duy nhất đeo mặt nạ ở bên hông trong Thập Điện Diêm La đứng một mình ở đỉnh vách núi trong Đoạn Hồn Hạp, nghe vậy chỉ nói: 'Không sao, vốn chỉ bảo là hôm nay, không xác định là canh giờ nào, là vì sợ có Diêm La đang ở xa, không thể tới ngay được."
Biện Thành Vương đứng một mình dưới đáy khe núi, cũng không có ý định đến gần bất cứ một vị Diêm La nào, lạnh nhạt nói: "Trước tiên thuật lại một chút thông tin vê nhiệm vụ lần này đi, ta sẽ cân nhắc là có thể nhận hay không."
Giọng của gã lạnh nhạt như vậy, giống như câu xin lỗi ban nấy vốn không hề chứa đựng một chút áy náy nào.
"Sao ngươi lại lắm chuyện như vậy?" Tống Đế Vương lưng đeo trọng kiếm lên tiếng, giọng nói cũng hùng hồn như thân hình cao lớn của ông ta: "Bình thường làm nhiệm vụ không thấy ngươi, có việc lớn mới chạy đến, lại còn kén cá chọn canh! Thập Điện Diêm La ngươi xếp thứ mấy?"
Vị này xếp thứ ba trong Thập Điện Diêm La, càng nói càng không nén được tức giận: "Tất cả diêm La đều được thông báo về hành động lần này từ một tháng trước. Cho dù ngươi có ở Tuyết quốc thì cũng có thể tới sớm. Ngươi lại lê mà lê mề, tới muộn nhất, có để Tân Quảng Vương vào mắt không hả?"
"Thôi thôi." Tân Quảng Vương đứng trên đỉnh vách đá phất tay: "Ngươi xả giận là được, con người của ta rất yêu hòa bình, không có ý kiến gì, đừng có lôi ta vào."
Biện Thành Vương cũng không giải thích thật ra mình mới chỉ nhận được tin tức từ ba ngày trước, chỉ lạnh lùng nhìn về phía Tống Đế Vương: "Ngươi có ý kiến?"
Tống Đế Vương tiến lên nửa bước, bệ đá dưới chân lập tức rạn nứt, kế nứt dày như mạng nhện, lan tràn ra vách núi hiểm ác!
Trên thanh trọng kiếm đã có sát ý gâm thét. Tống Đế Vương lạnh lùng nhìn xuống đáy cốc: "Nghĩ thông suốt rồi trả lời ta. Diêm La tụ họp là chuyện lớn hàng đầu của tổ chức, ngươi lại chậm chạp như vậy, rốt cuộc có để các Diêm La khác vào mắt?"
Biện Thành Vương nghiêng đầu một chút, như đang nghiêm túc phân tích câu hỏi này, đồng thời cũng đang nghiêm túc suy nghĩ.
Sau đó nói: 'À, vậy ta hỏi lại một lần nữa."
Ánh mắt dưới mặt nạ lạnh băng, lướt qua tất cả Diêm La có mặt tại hiện trường chỉ trừ Tân Quảng Vương: "Các ngươi có ý kiến gì?"
Lăng Vô Phong là vị Tống Đế Vương thứ ba kể từ khi Địa Ngục Vô Môn thành lập cho tới nay. Là lấy tu vi Thân Lâm gia nhập tổ chức sát thủ này.
Dựa theo thứ hạng của Thập Điện Diêm La, ông ta tự cho mình là cao thủ đứng thứ ba trong Địa Ngục Vô Môn, có lẽ không chỉ thứ ba mà thôi.
Bởi vì Sở Giang Vương xếp ở vị trí thứ hai tuy cường đại, nhưng cũng không đem đến cho ông ta áp lực lớn tới nỗi hít thở không thông. Trong chiến đấu sinh tử, chưa chắc ai sẽ giành phần thắng.
Đương nhiên, đối với lão đại Tân Quảng Vương, ông ta vẫn duy trì sự tôn trọng cần thiết.
Thời gian gia nhập tổ chức vẫn chưa tới một năm, ông ta cũng chỉ thấy Tân Quảng Vương ra tay đúng một lần, nhưng chỉ một lần đó đã đủ để áp đảo ông ta, khiến ông ta không dám có tâm tư cuồng vọng.
Nói đi cũng phải nói lại, những Diêm La trong Địa Ngục Vô Môn, trước khi gia nhập tổ chức, có ai không phải hạng cùng hung cực ác? Nếu không phải Tân Vương thật sự có thủ đoạn thì ai lại chịu phục tùng ai?
Ông ta tuyệt đối không ngờ rằng Biện Thành Vương thuộc Lục Điện Diêm La thần long thấy đầu không thấy đuôi, gần như không làm nhiệm vụ này lại điên cuồng đến vậy.
Ông ta chẳng qua chỉ tỏ vẻ bất mãn một chút, cũng không thật sự ra tay.
Chuyện nhỏ nhặt chỉ cần mềm mỏng một chút là qua. Vậy mà cái tên này lại cứ gàn bướng như vậy, đã vậy còn khiêu khích!
Thậm chí không chỉ khiêu khích một mình ông ta mà là khiêu khích tất cả các Diêm La cùng một lúc!
Mà điều ông ta càng không ngờ được chính là những "đồng nghiệp" hung thần ác sát quanh mình gặp phải sự khiêu khích này lại không có một kẻ nào đứng ra.
Kẻ nào cũng cúi gầm mặt, như thể không nghe được gì.
Bà nội nó. Đây là Diêm La sao? Về quê nuôi gà được rồi đấy!
Tống Đế Vương liếc mắt quét một vòng các Diêm La còn lại, tất cả đều né tránh ánh mắt ông ta.
Tất cả những Diêm La này, trừ ông ta, đều đã từng tham gia trận chiến phá thành Hữu quốc khiến Địa Ngục Vô Môn dương danh thiên hạ.
Giết chết thiên tử của một nước là chuyện lớn bực nào.
Nếu không phải Doãn Quan xuất thân từ Hạ thành Hữu quốc, ân oán với Thượng thành Hữu quốc người người đều biết, là một món nợ hỗn loạn mơ hồ không ai có thể nói rõ thì Địa Ngục Vô Môn đã sớm nằm trên bảng truy nã của tất cả các quốc gia khắp thiên hạ, cường độ bị vây quét tuyệt đối không chỉ như bây giờ.
Nhưng dù vậy, Địa Ngục Vô Môn cũng không dám tiếp tục bước vào Cảnh quốc nửa bước. Trận chiến này cũng đủ để Địa Ngục Vô Môn lọt vào tâm mắt của người trong thiên hạ.
Thật ra ân oán giữa Doãn Quan và Thượng thành Hữu quốc cũng có thể nói rõ ràng. Sở dĩ vẫn luôn mơ hồ như vậy chỉ là vì liên quan đến Cảnh quốc. Cho nên truy nã của Cảnh quốc cũng rất mơ hồ, đến nay vẫn chưa có một lời giải thích rõ ràng nào.