Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3851

Chương 3851 Chương 3851Chương 3851

Biện Thành Vương hoàn toàn có thể tưởng tượng được rằng, những phương pháp mà Lâm Chính Nhân đề cập đến để câu dẫn hắn ra khỏi Tinh Nguyệt nguyên, cũng không phải đều là ý tưởng của một mình Trang Cao Tiện, trong đó không phải là không có sự 'sáng tạo của bản thân Lâm Chính Nhân.

Lâm Chính Nhân cư xử như vậy trước mặt hắn, thì cũng sẽ không lưu lại bất cứ thứ gì khi đứng trước mặt Trang Cao Tiện và Đỗ Như Hối ——- ít nhất hắn ta cũng sẽ tỏ vẻ là không lưu lại bất cứ thứ gì.

Nhưng Lâm Chính Nhân nói đúng, hắn ta vẫn còn rất hữu ích.

Khương Vọng tin chắc rằng mình có thể giết được Trang Cao Tiện, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không coi thường đối thủ của mình.

Tất cả những người đã từng xem thường Trang Cao Tiện, cuối cùng đều học được một bài học đau đớn. Cái chết của Hàn Ân, vẫn còn chưa xa.

Mỗi một bước cờ của hắn ta, đều đáng được xem xét nhiều lần.

Nếu như nói bước cờ Lâm Chính Nhân này, có thể dẫn đến rất nhiều khả năng như vậy, vậy thì Tống Thanh Ước xuất sứ đi Trường Hà Long Cung, nhằm mục đích gì?

Biện Thành Vương thu liễm mức độ kiểm soát tâm nhìn của mình, vừa suy tính, vừa bước vào trong đám đông càng ngày càng nhiều.

Không lâu sau, hắn đã đi tới khu chợ phía bắc Vị thành.

Đoàn xe Cảnh quốc Lễ Thiên Phủ tới Thịnh quốc mua lông cừu, đang dừng lại nghỉ ở đây, sáng nay sẽ lên đường quay trở lại Cảnh quốc.

Sau khi chờ đợi ở địa điểm đã định trước một lát, Ngõ Quan Vương mới ung dung tới chậm, ông ta nhìn xung quanh với dáng vẻ tò mò lại hết sức thích ý, trong miệng còn nhai nhóp nhép thứ gì đó.

Vừa nhìn thấy Biện Thành Vương, ông ta lập tức tăng tốc độ, hai ba bước đã tiến lại gần.

Tiếng xương lạo xạo dưới kẽ răng càng khiến tâm trạng của người ta trở nên xấu hơn.

Biện Thành Vương lạnh lùng nhìn ông ta: "Ta đã nói, ta không thích các ngươi giết người mà không thu tiền rôi đúng không?"

Ngõ Quan Vương sửng sốt một chút, vội vàng nói: "Ta không có a."

"Vậy ngươi đang ăn cái gì?" Biện Thành Vương vừa nói, tay đã đặt trên chuôi kiếm.

Bạc Hạnh Lang mà hắn đoạt được từ tay của Dịch Thắng Phong cũng được coi là thiên hạ danh kiếm, mặc dù hắn luôn giấu đi mũi nhọn của nó, không dễ dàng cho người khác thấy, nhưng luôn có một số người có thể nhận ra nó, ít nhất là các tu sĩ trong Nam Đấu Điện sẽ không xa lạ với nó. Rất nhiều người biết rõ Dịch Thắng Phong chết dưới tay ai, nên từ sự hiện diện của Bạc Hạnh Lang, cũng không khó đoán ra danh tính của Biện Thành Vương.

Vì thế hắn mới đặc biệt yêu cầu Liêm Tước làm một cái vỏ kiếm mới, đeo thanh kiếm này ngang thắt lưng, mặt ngoài đã không còn giống với ngày xưa. Về phần sau khi rút ra khỏi vỏ... hắn sẽ không để bất cứ ai nhìn thấy hình dáng của Bạc Hạnh Lang khi rút ra khỏi vỏ.

"Xương gà!" Ngõ Quan Vương ủy khuất đáp.

Ông ta còn móc ra một túi giấy phồng lên và đưa cho Biện Thành Vương xem, bên trong quả thực chứa đầy xương gà.

Điều duy nhất so ra hơi quá đáng là... tất cả đều là xương sống, máu dính ở trên cũng rất tươi.

"AI" Ông ta còn nâng đấu lạp lên, há miệng cho Biện Thành Vương xem, bên trong cũng đều là những mảnh xương nhuộm màu huyết sắc đã bị nhai vụn.

Biện Thành Vương mười phần bất mãn: "Đây cũng chẳng phải thân thể của ngươi, ngươi vẫn còn muốn ăn đồ vật hay sao?"

Ngõ Quan Vương đội đấu lạp ngay ngắn lại, lẩm bẩm nói: "Ngươi cũng đâu có nói, thân thể đi mượn thì không được ăn đồ vật a..."

Biện Thành Vương càng tức giận hơn: "Ta đã nói với ngươi là ta không thích những người đến muộn phải không?"

Biện Thành Vương yếu ớt phản đối: "Ta đến sớm trước nửa tiếng, ngươi nhìn xem đoàn xe của người ta còn chưa tới mà...'

"Nuốt xong đồ trong miệng rồi lại nói chuyện với ta! Đúng là không có lễ mạo!" Ánh mắt Biện Thành Vương lạnh lùng như điện, thế như sương rơi.

Ngỗ Quan Vương rụt đầu một cái, lặng lẽ nuốt hết mảnh vụn xương cốt xuống bụng, không dám nói thêm lời nào.

Tô Hú Hành đã sắp xếp mọi việc thỏa đáng, quá trình hai vị Diêm La gia nhập đoàn xe cũng không xảy ra bất kỳ trắc trở nào.

Được chỉ định làm hộ vệ, Biện Thành Vương dọc đường đều ngồi tĩnh tọa trong buồng xe.

Nói chính xác hơn, Biện Thành Vương đang ngôi tĩnh tọa, còn Ngỗ Quan Vương thì suốt đường nhìn chăm chằm hắn, không nói một lời.

Nói về ấn tượng của mình đối với Lễ Thiên Phủ, Khương Vọng chỉ nhớ rằng trên chiến trường Tinh Nguyệt nguyên, bản thân hắn đã từng giết một người tên Phó Thành—— sau đó trong buổi luận công sau cuộc chiến, hắn mới biết người này là thiên kiêu xuất thân từ Lễ Thiên Phủ.

Rất tốt, danh sách kẻ thù từ Cảnh quốc lại thêm một người nữa.

Khương Vọng đã đọc thuộc é Sử Đao Tạc Hải ) , cũng không xa lạ gì với các chương trong é Cảnh Lược ) .

Vô luận là Lễ Thiên Phủ hay là Phụng Thiên Phủ, hay là nơi cư ngụ của mục tiêu của Địa Ngục Vô Môn lần này, thì đều thuộc vê Cảnh quốc thập tam thượng phử'. Thực lực vô cùng mạnh mẽ, phải vô cùng cẩn trọng.

Cảnh quốc thực hiện thể chế phủ huyện, cả nước có tổng cộng bốn mươi chín phủ, thực lực hùng mạnh, nguồn tài nguyên phong phú, chắc chắn không thẹn là đệ nhất thiên hạ.

Từ khi kiến quốc cho đến ngày nay, bốn mươi chín phủ này giữ nguyên không tăng không giảm, tự nhiên như nhật nguyệt.

Trong suốt lịch sử hiện thế, sự mở rộng của trung ương Đại Cảnh đế quốc luôn là sự mở rộng sức ảnh hưởng. Sự suy thoái của nó cũng là sự suy thoái của sức ảnh hưởng.

Đất nước của bọn họ không hề mở rộng lãnh thổ, nhưng các quốc gia đạo thuộc địa của họ đã lan rộng khắp trên thế giới. Cái gọi là thiên hạ câm đao, đánh bại mọi kẻ mạnh, hoàn toàn không phải là lời nói suông.

Chỉ là trong dòng chảy lịch sử lâu dài, sự thăng trâm của các cuộc tranh đấu xảy ra ở khắp mọi nơi, đã có không ít lưỡi đao đã bị đứt gãy, chẳng hạn như Hạ quốc. Có một số lưỡi đao đã không còn sắc bén, chẳng hạn như Thịnh quốc. Một số lưỡi đao đã bị rỉ sét, chẳng hạn như liên minh năm nước Tây Bắc...
Bình Luận (0)
Comment