Xích Tâm Tuần Thiên (Dịch Vip)

Chương 3853

Chương 3853 Chương 3853Chương 3853

Nhưng điều này mới chỉ là trong thiết tưởng.

Biện Thành Vương và Ngỗ Quan Vương đang ngồi trong một gian trà quán giả bộ phong nhã——Tổ trạch của Du gia tọa lạc trong thành Thái Bình, Biện Thành Vương khá hài lòng với vị trí của gian trà quán này.

Nó cách lão trạch của Du gia hai dãy nhà nên có thể dễ dàng đi tới mà cũng không quá gây chú ý.

Hai người căn bản không hề uống trà.

Biện Thành Vương căn bản không tháo mặt nạ ra, Ngỗ Quan Vương cũng trầm mặc cúi đầu không nói chuyện.

Mặc dù đoạn đường này đồng hành cùng nhau, nhưng hai người bọn họ đều không ăn uống gì cả, cả hai đều vô cùng ăn ý không tin tưởng đối phương. Ngõ Quan Vương chỉ ăn một bữa ăn nhẹ bằng xương gà sống, còn phải thừa dịp khi Biện Thành Vương không có ở đây tự mình đi lấy.

Trong lúc im lặng, đột nhiên vang lên một tiếng 'cạcH.

Tân Quảng Vương tóc dài quét vai, đĩnh đạc mở cửa bước vào: "Một tin tốt và một tin xấu, các ngươi muốn nghe cái nào trước?"

So với hai Diêm La vô cùng chuyên nghiệp che giấu khí tức của mình, y lại nhàn nhã thảnh thơi như một kẻ lang thang vô gia cư.

"Báo tin tốt cho ta nghe." Biện Thành Vương thanh âm lạnh lùng, hất cằm về phía đối phương: "Báo tin xấu cho ông ta."

Ngõ Quan Vương im lặng không lên tiếng.

"Chậc.' Tân Quảng Vương lắc đầu một cái: "Ngươi vừa mới mở miệng liền có cảm giác như một thành viên có thâm niên của tổ chức rồi."

Ngõ Quan Vương dùng sức gật đầu một cái, biên độ lớn đến mức khiến người ta phải lo lắng rằng đầu của ông ta sẽ rớt xuống.

"Vậy ta nói tin xấu trước." Tân Quảng Vương ngôi xuống bên cạnh Biện Thành Vương, nói: "Thái Sơn Vương lúc nhập cảnh đã gây ra chút rắc rối nho nhỏ, vô tình giết chết một tên vệ binh đang tuần thành ở Tịnh Thiên Phủ. Mặc dù chúng ta đã xóa sạch dấu vết, nhưng Kính Thế Đài bên kia nhất định sẽ điều tra ra một cái kết quả. Khi tâng cấp tăng lên, ít nhất là trong vòng ba ngày, nhất định sẽ xuất hiện một cao thủ truy lùng có đủ khả năng nắm bắt được tung tích của chúng ta. Ngoài ra, Lâu Quân Lan hiện tại cũng đang ở thành Thái Bình. Có nàng ta ở đây, nghĩa là có thể nhanh chóng điều động được lực lượng quốc gia của Cảnh quốc, một khi chúng ta bại lộ, thời trốn thoát sẽ bị rút ngắn vô cùng."

Biện Thành Vương hơi ngước mắt nhìn lên: "Đây là một tin xấu?"

"Đầu là mấy thứ gia tăng độ khó của nhiệm vụ thôi mà." Tân Quảng Vương thản nhiên nói: "Ta nghĩ là có thể thống nhất coi là một thứ"

Biện Thành Vương đứng dậy muốn đi.

"Này, này, này." Tân Quảng Vương đưa tay chặn hắn lại: "Đây là ý gì?"

"Các ngươi muốn tìm chết thì tự mình lập đội đi." Biện Thành Vương lạnh lùng nói: "Đừng kéo ta theo."

"Ha, vô tình như vậy?" Tân Quảng Vương một bên ngăn cản hắn rời đi, một bên nhìn vê phía Ngỗ Quan Vương: "Chúng ta đều là người của cùng một tổ chức, ngươi nghe xem, hắn đây là đang nói tiếng người hay sao?” Ngõ Quan Vương lập tức bày tỏ lập trường: "Cái tên Thái Sơn Vương này cũng quá cản đường rồi! Đến thời khắc mấu chốt thì lại đi gây chuyện!"

Ông ta chìa bàn tay tái nhợt ra từ trong bộ hắc bào, chậm rãi nắm chặt thành một nắm đấm mạnh mẽ có lực: "Lão đại, chúng ta nên cho hắn ta một chút trừng phạt, xem như là cảnh cáo."

Xem ra đã được Biện Thành Vương chăm sóc dạy bảo rất thành thục. Tân Quảng Vương nhàn nhạt ngHĩ.

Y thờ ơ hỏi: "Ngươi nghĩ nên trừng phạt hắn ta như thế nào?”

Thanh âm của Ngõ Quan Vương trầm thấp khàn khàn: "Thuộc hạ thỉnh cầu bây giờ ngay lập tức biến hắn ta thành thi thể, cùng ta thành tâm trung thành với ngài. Như thế thì sau này khi cần hành động, hắn ta sẽ tận tâm xuất lực, lúc không cần hành động cũng không gây thêm rắc rối gì, mà ngài cũng có thể trả ít tiền hơn."

Tân Quảng Vương không để ý đến ông ta nữa, quay đầu nhìn lại Biện Thành Vương nói: "Nghe thử tin tức tốt cũng không sao mà."

Biện Thành Vương lại lạnh lùng ngồi xuống. Ngồi ở phía bên kia của bàn trà.

Giờ phút này ba vị Diêm La phân chia ngồi ba phía của bàn trà.

Tân Quảng Vương vươn tay nhúng ngón tay vào chén trà chưa dùng đến của Biện Thành Vương, nhanh chóng vẽ ra một bức sơ đồ bố trí của một viện tử.

"Tin tốt là —— bây giờ địa vị của Du Khuyết trong Du gia, gần như đã là một nhân vật bị gạt ra ngoài lề. Hắn ta đã bị tách ra rất nhiều năm, sống hoàn toàn biệt lập, không ai để ý tới hắn ta. Có khi sau khi chúng ta giết chết hắn ta rất lâu, cũng chẳng có ai phát hiện ra."

Tin xấu là thời gian hành động không còn nhiều và mức độ nguy hiểm của hành động lại tăng lên.

Tin tốt là... vẫn còn cơ hội.

"Cảnh quốc đã lập quốc bốn ngàn năm, đường nào cũng có người đi qua, chức vụ nào cũng có người tại vị, không gian đi lên đã vô cùng chật hẹp. Hiện tại, những người trẻ tuổi được cho là có chút tiền đồ, đều tập trung phát triển ở thành Thiên Kinh. Nếu như có lựa chọn, ai lại nguyện ý ở lại thành Thái Bình này?

"Thành Thái Bình là một danh phủ hùng thành, nhưng vinh quang của nó đã bị hoen ố từ lâu, cũng không phải là nơi biên cảnh quan trọng cần trấn giữ. Công bằng mà nói, nói nơi này là thong thả nhàn hạ, quân bị lỏng lẻo đã là nói cho dễ nghe rồi. Ta tới đây trước một ngày, đi mấy chuyến tới nhà thành chủ rồi, mà chưa hề nghe thấy một tiếng động nhỏ nào.

"Ban đầu khi Du Khuyết rời khỏi thành Thiên Kinh, nghĩa là hắn ta đã mất đi cơ hội cạnh tranh, bị đuổi về quê nhà.

"Hiện tại hắn ta sống một mình trong một khoảng sân nhỏ ở góc đông bắc. A, chính là ở chỗ này."

Tân Quảng Vương dùng ngón tay làm một động tác tưởng tượng: "Người hầu của Du gia cũng không mấy khi đến chỗ này. Hắn ta không bị ném vào phòng chứa củi hay bị đuổi ra khỏi nhà chờ chết, chỉ là nhờ vào thể diện tối thiểu của con cháu Du gia mà thôi. Du gia bây giờ đã coi như người này không còn tồn tại rồi."

Đã hơn hai mươi năm kể từ khi đạo tâm cua Du Khuyết sụp đổ trong trận chiến phạt Vệ vào đạo lịch năm ba nghìn tám trăm chín tám.

Đây là một khoảng thời gian tương đối dài.

Chắc chắn Du gia cũng đã thử tất cả các phương pháp có thể, nhưng cũng không làm nên chuyện gì.

Hắn ta đã từ bỏ chính mình, và cuối cùng Du gia cũng đã từ bỏ hắn ta. Ngõ Quan Vương cứng nhắc nhưng có trình tự nói: "Vậy thì nhiệm vụ lần này rất đơn giản, cứ để cho Thái Sơn Vương có cơ hội lập công chuộc tội, để cho hắn ta bóp chết Du Khuyết mà không tạo ra bất kỳ động tĩnh nào, đem đầu lâu của Du Khuyết về gặp mặt. Mọi người cứ đi trước, ta sẽ ở đây nói chuyện với hắn ta."
Bình Luận (0)
Comment